Editor: Xiu Xiu
Mà buổi tiệc đó, Hàn Như Sơ cũng sẽ tham gia...
Kiều An Hảo cầm điện thoại, nhìn thoáng qua thời gian, là tối ngày mai.
Cô đã từng nói qua, Hàn Như Sơ đối xử với cô thế nào, cô sẽ trả lại cho Hàn Như Sơ như vậy.
Chính mình kích thích đi tìm Hứa gia như vậy, lại một người đơn thân độc mã, gây ra chuyện lớn, không có chứng cớ, không ai sẽ tin lời mình nói, làm không tốt còn ảnh hưởng đến hai bác, bởi vì quan hệ hai nhà mật thiết, còn có thể trách cô không hiểu hcuyenej.
Đối phó với loại phụ nữ đầy tâm tư này, cô không thể lấy cứng đối cứng....
Nếu bà ta muốn, hoặc là không ra tay, hoặc là ra tay liền đánh cho bà ta trở tay không kịp!
Kiều An Hảo nghĩ đến đây, chậm rãi tắt động cơ, ngồi ở trong xa, vắt hết óc suy nghĩ một lát, sau cùng chợt lóe lên một suy nghĩ, đã nghĩ đến năm tháng trước, chính mình từ trong bệnh viện chạy đi tìm Lục Cẩn Niên, lại không thể nào tìm được, đụng phải trợ lý của anh, trợ lý nói với cô rất nhiều, giống như có từng nói qua, Lục Cẩn Niên có một chiếc máy ghi âm, bên trong là chứng cứ chứng minh Hàn Như Sơ hại chết con của cô... Hóa ra trong đêm tình nhân, Lục Cẩn Niên muốn để cho cô nghe, đáng tiếc...
Kiều An Hảo mạnh mẽ đẩy cửa xe ra, vội vàng bước xuống, lại trở vào trong nhà.
Lục Cẩn Niên cùng trở về từ Mỹ với cô, chỉ mang theo một chiếc rương, sau khi kéo vào Cẩm Tú Viên, cũng chưa bỏ hết đồ ra, hôm nay anh đi công tác, cho dù thu dọn hành lý, cũng không hẳn sẽ mang thao chiếc máy ghi âm... Cho nên rất có thể máy ghi âm đó vẫn còn ở chỗ nào đó trong biệt thự... Cô muốn mượn chiếc máy ghi âm đó một lần!
Kiều An Hảo một hơi chạy lên lầu, đi vào phòng ngủ trước, sau đó bắt đầu lục tung đồ đạc lên tìm.
Vốn dĩ phòng ngủ rất sạch sẽ, trong thoáng chốc đã bị cô làm cho biến dạng, nơi nơi đều là đồ đạc lởm chởm, dường như không có cả chỗ để chân.
Kiều An Hảo lật tung từng ngăn tủ trong phòng ngủ, bỏ chạy qua phòng khác, tìm lần lượt, sau cùng liền đi vào thư phòng của anh.
Trên bàn chất hàng đống văn kiện cao ngất, Kiều An Hảo lục tung hết lên, nhìn thoáng qua, sau đó liền xếp trở lại bàn, có vài tập văn kiện rơi trên đất, không được đóng lại nên rơi đầy lung tung.
Kiều An Hảo không có tâm tư để ý đến, ngồi chồm hổm trên mặt đất, bắt đầu nhào đến ngăn kéo ở sau bàn, xem đến bên trong cũng là các loại văn kiện gì đó, không nhịn được hơi nhíu mày, liền di chuyển ghế tựa, dẫm lên trên, lần lượt kiểm tra giá sách.
Kiều An Hảo tìm ở giá sách từ trên xuống dưới, sau cùng ở góc phải dưới ngăn tủ, thấy được một ngăn kéo bị khóa lại.
Kiều An Hảo kéo khóa, nghĩ đến lúc mình vừa mới lật tung hết mọi thứ lên, ở trong ngăn kéo của bàn có một chuỗi chìa khóa, vì thế liền vội vàng xoay người cầm lên, lần lượt đưa từng chiếc chìa khóa vào ổ khóa chọc chọc, đến chiếc thứ ba, tiếng “rắc rắc” vang lên, khóa được mở rồi.
Kiều An Hảo mở ngăn kéo, lại nhìn thấy bên trong toàn bộ đều là thuốc lá.
Lông mày của cô nhíu lại, không hề suy nghĩ ôm toàn bộ vứt vào trong thùng rác, sau đó mới thấy được ở dưới đáy ngăn kéo có một chiếc điện thoại di động, một chiếc máy ghi âm, một tờ giấy chứng nhận kết hôn, còn có một túi văn kiện.
Kiều An Hảo cầm chiếc bút ghi âm xuống, ấn nút mở, bên trong liền truyền đến tiếng sột soạt.