Vu Tịch cười bí hiểm.
Hứa Thời Dịch không ngờ rằng Vu Tịch vậy mà đã có người yêu thích.
Trong lòng cảm thấy hơi mất mát.
Anh ta nói: “Vậy thì tôi nghĩ con
trai thông thường đều thích giày, thiết bị điện tử hay những thứ tương tự.”
Giày, thiết bị điện tử…
Những thứ này, cố Lâm Hàn hình như đều có đủ…
“Nhưng mà cô cũng không cần suy nghĩ nhiều như vậy.” Hứa Thời Dịch nói: “Cô tặng cho anh ấy đồ gì, anh ấy nhất định đều sẽ thích.”
Vu Tịch nghĩ, phải không?
Cô nghĩ, không biết Hứa Khả có
đi dự tiệc sinh nhật của cố Lâm Hàn hay không, hay cô ấy sẽ tặng một món quà cho cố Lâm Hàn.
Hứa Thời Dịch nhìn cô: “Nhưng anh ấy là người như thế nào?”
Vu Tịch suy nghĩ một chút: “ừm… Đó là một người, rất đẹp trai, rất tốt.”
“Phải không…” Hứa Thời Dịch thực sự rất tò mò, bạn trai của cô, rốt cuộc là người như thế nào.
Thế nhưng nói là rất đẹp trai.
Có thật là anh ây đẹp trai không?
Trở lại lớp học từ bên ngoài.
Vu Tịch nhưng thật ra không nghĩ gì cả, mọi người học chung một khoảng thời gian, đều đã quen thuộc, nên sẽ không luôn nhìn chằm chằm vào Vu Tịch, chỉ là nhìn Vu Tịch suốt ngày xen lẫn cùng một chỗ với Hứa Thời Dịch và Trình Lỗi, trong lòng luôn luôn hơi hâm mộ.
Mọi người ở trong phòng học đều đang tâng bốc Vu Điềm.
“Oa, Vu Điềm, giày của cậu nhìn
đẹp quá.”
“Mình biết rồi, đây là mẫu mới -giày Gucci con ong .”
“Trị giá vài ngàn đâu.”
“Bạn trai của cậu mua cho có phải không?”
“Chắc chắn là thật, Tả Kinh Luân đối với cậu tốt như vậy cơ mà.”
Mọi người nhìn cô ta đầy hâm mộ.
“Hội ái hữu hai ngày này, đưa đến đây cùng chơi với mọi người đi.”
“Đúng vậy, hội ái hữu của cấp ba chúng ta, mỗi năm chỉ được tổ chức một lần thôi.”
Vu Điềm đỏ mặt nở nụ cười.
Được săn đón tán tụng, dường như cô ta đột nhiên đã quên mất, chuyện cô ta muốn chia tay với Tả Kinh Luân.
“Sẽ có cơ hội.”
Đúng lúc này, có người đang quan sát Vu Tịch từ phía sau.
“Vu Tịch, mấy ngày nữa tổ chức hội ái hữu, cậu đừng quên tham gia đấy.”
Vu Tịch nói: “Tôi nhớ rõ thời gian.”
Khâu Y Nhụy nói: “Ngày hôm đó
có rất nhiều anh chàng đẹp trai sẽ đến đây, cô hẳn là sẽ không bỏ lỡ cơ hội này chứ.”
Vu Tịch nói: “Mục đích tổ chức hội ái hữu không phải là để kiếm bạn trai, hơn nữa, tôi có bạn trai roi.
Đây là một tin hot đấy…
Mọi người giật mình nhìn Vu Tịch.
Từ trước đến nay, cô ấy đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người trong trường.
Mỗi ngày cô ấy đều từ chối thư tình, từ chối đến mòn cả miệng.
Vậy mà bây giờ cô ấy nói rằng cô ấy đã có bạn trai.
Khâu Y Nhụy cười châm biếm: “Thật hay giả, cô không phải vì sợ mất mặt mà tìm bừa một lý do chứ, đừng có như vậy, chúng tôi cũng vì muốn tốt cho cô, đừng vì sĩ diện mà phá hỏng cơ hội tốt được làm phượng hoàng bay lên cành cao.”
Vu Tịch nhìn cô ta: “Tôi nói thật, cô lại không tin.”
Khâu Y Nhụy nói: “Bạn trai của cô là người như thế nào, tên là gì?”
Vu Điềm ở đẳng kia ngừng lại một chút, vội vàng nói: “Được rồi, cô ấy rất khiêm tốn nên không muốn nói, thôi bỏ qua đi.”
Cô ta hoàn toàn không muốn mọi người biết, bạn trai của Vu Tịch lại là Cố Lâm Hàn.
Khâu Y Nhụy khịt mũi coi thường: “Cái gì mà khiêm tốn, hoặc là trông xấu xí, hoặc chính là, không đến gặp mặt, tôi đoán là chẳng ra gì, nên xấu hổ không dám đưa
tới cho chúng ta xem.”
Vu Tịch mỉm cười: “Ra làm sao thì tự tôi biết.”
Mọi người cũng thật lắm chuyện, nghe tin cô có bạn trai thì vội vàng chạy đến.
“Thế nào? Có đẹp trai hay không?”
“Bao nhiêu tuổi rồi? Là người trong trường chúng ta hả?”