May mắn thay, ông xã của cô còn rất lợi hại…
Ngày hôm sau.
Khi Vu Tịch chuẩn bị đến trường, cô nhận được cuộc gọi của Thư Nhã.
“Tiểu Tịch, hôm nay người nhà con muốn tới nhà họ Quý, con qua xem một chút được không?”
Vu Tịch nghĩ đến, ban đêm cô bị say mê trước sắc đẹp của cố Lâm Hàn, và thiếu chút nữa đã quên chuyện này.
Bên kia, Vu Tân Nông vội vã đến nhà của
họ Cố với Tô Hành.
Đương nhiên, Vu Điềm sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, cô ta cũng đi theo.
Tô Hành có chút lo lắng, nhìn Vu Điềm nói: “Nhà họ sẽ không nắm lấy chuyện này, bày sắc mặt cho mẹ xem chứ?”
Vu Điềm nói: “Đó là lý do mà con muốn đi cùng mẹ. Trong trường hợp họ có người dárn bắt nạt chung ta, con để cho họ mắng, cũng sẽ không làm cho người ta mắng mẹ một câu.”
Tô Hành nghe xong, cảm động đến mức nắm tay Vu Điềm nói: “vẫn là con gái đối xử với mẹ tốt nhất. Đừng lo lắng, làm sao mẹ nỡ lòng để con bị mắng chửi được. Họ không dám mắng đâu.”
Tới nơi, xuống xe, Vu Tân Nông ở phía trước nói: “Đến nơi nếu bà không có chuyện gì thì nói ít thôi.”
Tô Hành khẽ hừ, nhưng lại thấy trước cửa dinh thự rất khí phái.
Tô Hành nghĩ, đây là nhà họ cố? Trông
thực sự lớn hơn so với nhà Tả Kinh Luân.
Đây cũng là lần đầu tiên Vu Điềm đến nhà họ Cố.
Vu Tịch sống ở đây sao?
Cô ấy sống ở đây với cố Lâm Hàn?
Bọn họ vẫn không biết rằng cố Lâm Hàn và Vu Tịch sống ở nhà riêng của cố Lâm Hàn ở bên ngoài.
Trong ấn tượng của họ, cũng giống như Tả Kinh Luân, ở tuổi này sống cùng người nhà là chuyện bình thường, dù sao nhà của chính mình rộng như vậy, không cần ra ngoài sống.
Trong lòng Vu Điềm chua xót nhìn những người hầu này.
Nhà họ có một bảo mẫu đã không tồi, nhà Tả Kinh Luân cũng chỉ có ba hoặc bốn bảo mẫu để hỗ trợ.
Ngôi nhà này trông thật lớn và có rất nhiều người hầu qua lại.
Chưa kể, siêu xe đỗ trước cửa.
Một chiếc so một chiếc trông xa xỉ hơn.
Chẳng trách cố Lâm Hàn mỗi lần đều lái một chiếc xe khác nhau.
Vu Điềm hâm mộ không thôi, trong lòng thầm nghĩ, nếu cô ta sống ở đây… Ngồi trong những chiếc xe này đến trường, sẽ có bao nhiêu người phải ghen tị.
Lúc này, Tô Hành ở bên cạnh đột nhiên nói: “Nhà này hình như rất giàu có đúng không?”