Cố Thiên Nhai cũng nói:
“Đúng vậy, còn ra thể thống gì nữa.”
Ồng ấy nhìn Vu Tịch rồi nói với cố Lâm Hàn:
“Mặc dù, hôn lễ này của hai người có một chút vội vàng, nhưng mà, không kết hôn mà sinh con, bố sẽ không đồng ý, đây là cái bộ dạng gì chứ.”
Ông ấy không thể nói là hài lòng hay không hài lòng với Vu Tịch, rốt cuộc cũng là không quen thuộc đã mang thai.
Nhưng mà cố Thiên Nhai cũng là một người cố chấp, nói đến cuối cùng, là có một chút chủ nghĩa đàn ông, cảm thấy là một người đàn ông thì phải có trách nhiệm, việc giữa nam và nữ, hầu hết là do người đàn ông chịu tránh nhiệm.
Hơn nữa, ông ấy cũng là một người có nguyên tắc, coi trọng lễ nghĩa, đứa trẻ sắp ra đời, chuyện cưới xin hôn lễ chắc chắn phải diễn ra.
Ông ấy nhìn hai người còn rất trẻ tuổi, lông mày khẽ nhướng lên.
Muốn trách cũng phải trách người con thứu ba của bọn họ, chưa kết hôn mà đã có con.
Ồng ấy ho nhẹ một tiếng, ngồi ở đó nói:
“Hôn lễ này phải được thực hiện càng sớm càng tốt, vì vậy, chúng ta phải đến thăm hỏi nhà thông gia, Lâm Hàn cũng đi chuẩn bị một chút, trước khi kết hôn để hai bên gia đình bàn bạc chuyện kết hôn một chút.”
Vu Tịch lập tức ngẩng đầu lên.
Không phải chứ.
Vu Tịch nhìn cố Lâm Hàn ở một bên cầu cứu.
Cô không quen thuộc với cố cha, cũng không biết phải nói mọi chuyện như thế nào mới tốt.
Cố Lâm Hàn biết mối quan hệ của cô và gia đình anh không tốt lắm, hiện tại cũng ở trong giai đoạn khẩn trương.
Anh ở một bên trả lời nói:
“Nhà của Vu Tịch có một chút phức tạp… chuyện này chúng ta lại nói sau đi.”
Đương nhiên, Thư Nhã vẫn còn nhớ, làn trước đến nhà thông gia như thế nào, kết quả thấy chuyện rất hay.
Bà ấy nghĩ, hiện tại làm nhiều việc như vậy, đến thăm nhà họ Vu, giống như là không dễ trêu chọc, hơn nữa, còn không quá đồng ý việc Vu Tịch kết hôn, sau khi thăm hỏi, không chừng còn sinh ra một cành cây ngáng đường.
“Bỏ đi, Thiên Nhai,việc này, tôi sẽ từ từ đi làm, hiện tại việc quan trọng là trước khi
bụng của Vu Tịch to lên thì chuẩn bị hôn lễ, lạ phải chuẩn bị đầy đủ các lễ nghi, một hôn lễ chỉ sợ phải chuẩn bị hơn một năm rưỡi, đến lúc đó, đứa trẻ cũng đã sinh ra rồi, vậy phải làm sao?”
Cố Thiên Nhai nói:
“Vậy cũng không thể không nói cho bố mẹ người ta một tiếng.”
Anh đem con gái nhà người ta làm cho bụng to, lại còn không nói với bọn họ.
Điều này là không hợp lý.
Cố cha nghĩ như vậy, lại nhìn cố Lâm Hàn.
Cố Lâm Hàn nói:
“Những chuyện này con sẽ xử lý tốt trước đó.”
“Chính là để con của chúng ta đi đến chào hỏi trước, rồi chúng ta lại đến nhà thông gia sau, dù sao, con cũng có rồi, nhà họ sẽ không thể không đồng ý, chúng ta nên chuẩn bị hôn lễ trước.”
cố Thiên Nhai liếc nhìn Thư Nhã.
Bà ấy đã cố hết sức để ngăn cản, nhưng có vẻ như là không ổn.
Nhưng mà.
Thư Nhã cũng không để cho ông ấy có cơ hội nói thêm cái gì.
“Ngày mai hai người hãy đi lấy giấy đăng kí kết hôn, sau đó chuẩn bị hôn lễ thật tốt, tranh thủ, trước khi bụng của Vu Tịch to lên thì tổ chức hôn lễ xong, hiện tại, trước tiên không cần nói cho gia đình thông gia biết, trách ảnh hưởng không tốt đến đứa trẻ.”
Cố Thiên Nhai lườm bà ấy một cái, rồi lại quay sang nói với cố Lâm Hàn:
“Vậy ngày mai đi lấy giấy đăng kí kết hôn trước, phía sau để quản gia, thư ký Trần, thư ký Cố cùng nhau chuẩn bị cho đám cưới.”
Nói xong cũng không cho Vu Tịch có thể nói gì cả, Cố Thiên Nhai ho nhẹ, đứng dậy đi vào phòng làm việc.
“Này, cháu…”
Vẻ mặt của Vu Tịch buồn khổ.
Cô còn chưa nói là muốn kết hôn mà.
Cố Lâm Hàn liếc nhìn, thấy bộ dạng của bố mình như thế anh đã sớm có sự chuẩn bị, sợ rằng ông ấy vẫn còn đang tức giận vì chuyện chưa kết hôn mà đã mang thai của anh.
Thư Nhã mỉm cười nói:
“Được rồi, trước tiên hai người vào trong nghỉ ngo’i, mẹ đi chuẩn bị đồ ăn đêm cho Vu Tịch, một lúc nữa sẽ mang đến cho hai người ăn.”
Thư Nhã mỉm cười nhìn Vu Tịch, cũng theo Cố Thiên Nhai rời đi.