Người đàn ông vừa dứt lời thì cửa thang máy trước mặt mở ra, một người đàn ông cao lớn mặc vest bước ra từ bên trong.
Sau lưng còn có một người đàn ông nét mặt thấp hèn chạy nhanh theo anh ta, còn không ngừng khổ sở cầu xin: “Tổng giám đốc Tần, xin cho chúng tôi thêm một cơ hội, lần này chúng tôi sẽ không khiến anh thất vọng nữa đâu. Lúc trước ông Tần đồng ý hợp tác với chúng tôi, cũng nói là chúng tôi có năng lực. Xuất hiện những vấn đề này là sai sót của chúng tôi, nhưng chúng tôi chắc chắn sẽ tự sửa đổi, không để tái phạm nữa, cầu xin anh…”
“Tổng giám đốc Tần, chúng tôi sẵn lòng gánh vác tất cả trách nhiệm lần nữa, xin cho chúng tôi thêm một cơ hội, nếu không tập đoàn Lục Thị sẽ xong đời mất…”
Giọng nói quen thuộc khiến Hạ Phương nhíu mày.
Lúc này, Giám đốc Triệu sáng mắt lên, chị ta kích động nói: “Không cần gọi điện thoại, Tổng giám đốc Tần của chúng tôi đã xuống rồi”.
Sau đó, chị ta tiến tới nghênh đón: “Tổng giám đốc Tần…”
Tần Cối An vốn đang mất kiên nhẫn cau mày bước nhanh đi bỗng dưng bị Giám đốc Triệu chặn đường.
Anh ta rất cao, quần áo chỉnh tề và tóc ngắn vuốt keo đều cho người ta một cảm giác cẩn thận tỉ mỉ.
Anh ta lạnh lùng nhìn Giám đốc Triệu: “Có chuyện gì à?”
“Thưa Tổng giám đốc Tần, là thế này, bên này có hai cô gái trẻ tuổi nói là thích căn biệt thự có lắp đặt thiết bị bên trái dãy thứ ba của chúng ta, muốn tìm anh ký hợp đồng…”
Căn biệt thự có lắp đặt thiết bị bên trái dãy thứ ba?
Đó không phải căn biệt thự ông Tần để lại cho ân nhân cứu mạng là cô Hạ sao?
Tần Cối An là cháu ruột của Tần Thủ Văn, từ nhỏ lớn lên cùng Tần Túc và Tần Kha, rất có đầu óc kinh doanh, việc kinh doanh bất động sản ở Giang Lâm hiện tại gần như đều do Tần Cối An xử lý.
Từ mấy tuần trước, bên Kinh Thành đã đưa tin tới nói ân nhân cứu mạng của ông Tần muốn mua một căn biệt thự ở đây.
Lúc đó Tần Thủ Văn muốn tặng cho Hạ Phương, nhưng nghe nói là ân nhân đó từ chối.
Cô chỉ cần tìm một căn đã lắp đặt thiết bị đầy đủ, nếu thật sự muốn cảm ơn thì giảm giá cho cô là được.
Sau đó có một cô gái tên Lucy Mộ Dung đến đây xem nhà, nhưng lúc đó Tần Cối An bận việc nên chỉ bảo cấp dưới đi chào hỏi.
Nghe nói cuối cùng thích căn nhà ở dãy thứ ba kia, hơn nữa còn đã đặt cọc.
“Không phải tôi đã nói căn nhà ở dãy thứ ba kia được đặt cọc rồi à?”, Tần Cối An nhíu mày, sắc mặt hơi u ám.
Anh ta nhìn về phía Hạ Phương và Lucy Mộ Dung theo tầm mắt của Giám đốc Triệu, cứ có cảm giác hai người khá quen, nhưng nhất thời không thể nhớ đã từng gặp ở đâu.
Anh ta phất tay nói: “Có thể giới thiệu cho khách hàng một căn khác, căn ở dãy thứ ba thì không được”.
Giám đốc Triệu đảo mắt, cười nói: “Nhưng Tổng giám đốc Tần, nếu hai cô gái đó cứ muốn mua căn nhà kia thì phải làm sao?”
“Không có là không có, cô làm môi giới, không biết nói chuyện với khách hàng thế nào nếu nhà đã bị đặt cọc à?”, Tần Cối An đen mặt, giọng nói cũng có vẻ khó chịu.
Giám đốc Triệu vội gật đầu: “Vâng Tổng giám đốc Tần, tôi biết rồi”.
“Tổng giám đốc Tần, cầu xin anh, nhà họ Lục không thể phá sản được…”, nhân lúc Tần Cối An bị người ta chặn đường, Lục Anh Đường lại đuổi theo một lần nữa, quỳ xuống bên cạnh Tần Cối An, ôm lấy chân anh ta: “Chỉ cần anh có thể rút đơn kiện, cho chúng tôi một cơ hội lấy công chuộc tội, Lục Anh Đường tôi sẵn sàng làm trâu làm ngựa cho anh”.
Tần Cối An đen mặt, quát khẽ một tiếng: “Buông tay ra!”
“Nếu anh không đồng ý với tôi, tôi sẽ không buông tay. Tổng giám đốc Tần, chắc anh cũng biết lý do lúc trước nhà họ Tần hợp tác với nhà họ Lục, bây giờ nhà họ Tần nói trở mặt là trở mặt, còn đổ tội cho nhà họ Tần chúng tôi, nhà họ Lục chúng tôi cũng đâu có so đo, chỉ mong có thể hoàn thành hợp tác, tránh những công nhân vô tội kia chịu cảnh thất nghiệp…”
Lục Anh Đường ôm chân Tần Cối An, nét mặt vô cùng dữ tợn.
Hắn ta đã đi đến bước đường cùng, tất cả kiêu ngạo đều không còn nữa.
Gần một tuần qua, nhà họ Lục liên tục bị các bộ phận liên quan điều tra về các vấn đề an toàn, sau đó là trốn thuế, còn có chất lượng không đạt chuẩn,…
Tình trạng liên tiếp diễn ra khiến nhà họ Lục luống cuống tay chân.
Nhưng không đợi nhà họ Lục xử lý xong những vấn đề này, nhà họ Tần lại tiếp tục tạo áp lực, nói danh tiếng và thực lực của nhà họ Lục không phù hợp, nhà họ Tần sẽ không tiếp tục hợp tác với một công ty có vấn đề như thế, ra hạn cho bọn họ xử lý tất cả các vấn đề trong vòng ba ngày, sau đó đi tìm nhà họ Tần.
Nhưng sau ba ngày, nhà họ Lục chẳng những không xử lý được hết các vấn đề mà còn có nhiều vấn đề khó giải quyết hơn xuất hiện.
Nhà họ Tần không cho nhà họ Lục cơ hội vùng vẫy, ngang nhiên nói nhà họ Lục vi phạm hợp đồng, yêu cầu nhà họ Lục phải bồi thường.
Nhà họ Lục vốn không đủ tiền vốn xoay vòng, khoảng thời gian này bị đủ loại vấn đề hành hạ đến mức sứt đầu mẻ trán, lấy đâu ra tiền bồi thường vi phạm hợp đồng?
Nhà họ Lục muốn trở mình, nhưng nhà họ Tần thậm chí còn không cho bọn họ cơ hội nghỉ xả hơi.
Nhà họ Lục cho rằng nhà họ Tần sẽ nương tay, nên vẫn luôn muốn cầu xin Tần Thủ Văn.