Từ khi hiến thân cho Phồn Tinh không được, Tạ Trản lại có thêm động lực. Tiền chính là động lực duy nhất của yêu tinh nhỏ.
Cách làm chỉ cần có cố gắng liền thưởng tiền của Kim chủ ma ma đúng là khiến Tạ Trản dốc sức lâu dài!
Hát không hay sao? Luyện tập!
Nhảy không đẹp à? Luyện tập!
Bụng không múi ư? Luyện tập!
Hơn nữa bản thân đóng vai phản diện lâu rồi, bình thường hắn là một kẻ thích gây sự. Nhìn ai không vừa mắt thì lại oán trách giận dỗi người ta. Nhưng dạo gần đây hầu như mọi người đều cảm thấy Tạ Trản khác thường.
Hắn lại bắt đầu cúi đầu chịu học đấy!
Vì hắn không có căn bản nghệ thuật vững chắc, muốn học giỏi đương nhiên phải nhờ người khác dạy.
Hắn xin người ta dạy hắn một số kỹ thuật, cúi đầu làm bé ngoan đỏ mặt đến hỏi người ta.
Đánh kẻ chạy đi chứ không đánh người chạy lại, nhất là khi tổ chương trình 'Con đường phi phàm' đã để mắt đến Tạ Trản để tăng thêm độ hot của chương trình.
Thái độ Tạ Trản không tốt thì bọn họ có thể mượn cơ hội này trù dập hắn luôn.
Nhưng tổ chương trình và những thực tập sinh khác không thể tỏ ra xa lánh Tạ Trản được, nếu không dư luận sẽ bắt đầu đổi chiều.
Cho phép giáo viên dạy Tạ Trản, nhưng phải dạy dỗ rất nghiêm túc!
Đến lúc đó nếu biểu hiện của hắn vẫn chây lười như cũ, tự khắc người ta sẽ liệt hắn vào nhóm thực tập sinh yếu kém, đồng thời cũng làm nền để những người tập chăm chỉ toả sáng.
Sau ba tuần.
Tạ Trản được xếp lại lớp, từ lớp F bay thẳng lên lớp E.
Tổ chương trình hoang mang cảm thấy hơi lo lắng.
"Đạo diễn Trương, nửa tháng nay tên nhóc Tạ Trản này mỗi ngày ngủ không đến bốn tiếng. Đặt hết tâm sức vào việc luyện tập, nếu còn tiếp tục như vậy tôi cảm thấy không ổn lắm."
[Đọc truyện tại diễn đàn LÊ QUÝ ĐÔN để ủng hộ mình nhé!]
Hơn nữa hình như toàn bộ tâm tư của hắn đều dành cho việc luyện tập, hết sức chuyên chú luyện hát, nhảy, đọc rap, cảm thấy chán thì đi hít đất.
CMN... Không tốt đâu!
Hắn ta không gây sự với người ta cũng chẳng làm mình làm mẩy, thực sự không ổn mà!
"Chỉ lên lớp E thôi mà, không ổn chỗ nào?" Tổng đạo diễn cũng không quan tâm, "Ở đời được ông trời ưu ái, sau khi liều mạng cố gắng có thể vươn lên. Nhưng Tạ Trản không thuộc thể loại này."
Đạo diễn Trương cảm thấy không phải ông ta khinh thường Tạ Trản. Mà do chính Tạ Trản không có vầng hào quang của nhân vật chính, cũng chẳng có tư chất cao như vậy.
Sau nửa tháng mới từ lớp F lên lớp E cũng chỉ là từ tên bỏ đi thành tên vô dụng thôi. Càng bò lên cao càng khó khăn.
Hơn nữa toàn bộ danh sách xuất đạo đều đã được quyết định rồi, cho dù hắn cố gắng thì làm sao chứ?
Cũng không có phần của hắn đâu.
"Không nên coi thường việc biên tập, muốn trù dập hắn kiểu nào không được." Tổng đạo diễn thờ ơ nói, "Tính cách Tạ Trản vốn không cởi mở, hắn có thể giả vờ nửa tháng một tháng nhưng không thể giả vờ nửa năm đâu."
Bọn họ mới chính là một tay che trời, quyết định ai sẽ tỏa sáng.
Không muốn kẻ nào nổi tiếng, thì hắn nhất định không nổi tiếng!
Tuy tổng đạo diễn khẳng định như vậy vẫn nói chuyện này với Thẩm Anh Bác.
Dường như cậu cả nhà họ Thẩm đang đối phó Tạ Trản, có liên quan đến Tạ Trản thì ông ta vẫn phải báo một tiếng.
Thẩm Anh Bác không kiên nhẫn xua tay: "Chút việc vặt ấy không cần nói với tôi. Tôi cho ông nhiều tiền như vậy, có chút chuyện nhỏ ông cũng không làm xong thì tôi sẽ rất thất vọng. Tôi mặc kệ Tạ Trản nỗ lực bao nhiêu, cũng không cần biết hắn vùng vẫy thế nào, điều tôi muốn là biến Tạ Trản thành đá kê chân."
"Nói cách khác là cho dù hắn làm gì, chỉ cần cuối cùng vẫn là đá lót đường cho tôi là được, đã hiểu chưa?"