Mặc một chiếc váy dài bằng vải sa gouache.
Vòng eo rất thon, đặc biệt xinh đẹp lãng mạn.
Kết hợp với màu tóc của Ôn Noãn trông rất giống một nữ diễn viên hạng A nào đó.
Hoắc Minh Châu nhìn đến ngơ ngác, lẩm bẩm: “Sao anh trai lại nỡ rong chơi bên ngoài chứ…” Nói xong, cô ấy ngượng ngùng lè lưỡi.
Ôn Noãn không tức giận.
Cô lấy túi xách và mang một đôi giày cao gót màu da.
“Chúng ta đi đâu vậy?”
Hoắc Minh Châu sao dám nói ra chứ! Mẹ cô ấy ngày nào cũng ở nhà khóc lóc, nhưng bà ấy không tiện xen vào chuyện của cặp vợ chồng trẻ nên đã đặc biệt dặn cô ấy đưa Ôn Noãn đi “bắt gian”!
Bà Hoắc dặn như thế này: “Anh trai con đến tuổi này vẫn còn độc thân, khó khăn lắm mới gặp được một người tuổi Mèo, vậy mà còn bị anh con chọc tức bỏ đi! Minh Châu, con không thể để mặc anh mình như thế được!”
Hoắc Minh Châu: Được, được! Con lập tức đi xử lý!
Hoắc Minh Châu hỏi thăm Khương Duệ rồi đến gặp Ôn Noãn…
Khi Ôn Noãn hỏi về chuyện này, cô ấy thần thần bí bí nói: “Dù sao nơi đó cũng là một nơi rất vui!”
Hoắc Minh Châu lái xe tới đây, cô ấy để Ôn Noãn ngồi xe của mình.
Ôn Noãn hoàn toàn không thể cưỡng lại được sự nhiệt tình của cô ấy.
Nửa giờ sau, chiếc xe thể thao màu đỏ đậu trước câu lạc bộ “Lan Quế Phường”.
Người gác cửa nhận ra Hoắc Minh Châu.
Anh ta cúi chào, gọi một tiếng “Cô Hoắc”, nhưng ánh mắt thì liếc nhìn sang Ôn Noãn, rất xinh đẹp, trước đây chưa từng gặp qua!
Đương nhiên Hoắc Minh Châu đã nhìn thấy.
Cô ấy khá tự hào——
Là chị dâu tôi!
Ôn Noãn theo cô ấy đến khu VIP trên tầng ba, hỏi: “Cô còn mời thêm bạn bè khác không?”
Hoắc Minh Châu dừng lại trước cửa phòng 308.
Cô ấy mở cửa mời Ôn Noãn đi vào, trong lòng cảm thấy áy náy vô cùng: “Ừm, có không ít bạn.”
Ôn Noãn đi vào không chút đề phòng nào.
Đợi đến khi bước vào, thích ứng với ánh sáng trong phòng, cô ngây ra.
Những người trong căn phòng, trên cơ bản đều là người cô quen biết, chính là đám người Hoắc Minh, Khương Duệ, đương nhiên, Kiều An cũng ở đó…
Ôn Noãn quay đầu lại nhìn Hoắc Minh Châu.
Hoắc Minh Châu đã chạy rất nhanh…
“Chị dâu! Hạnh phúc phải tự mình phấn đấu!”
Căn phòng trở nên yên tĩnh!
Đám đàn ông vốn đang uống rượu và chơi bài đều dừng lại nhìn Ôn Noãn.
Kiều An ngồi bên cạnh Hoắc Minh, tỏ thái độ như mình là nữ chủ nhân vậy.
Tình cảnh bây giờ của Ôn Noãn thật khó xử.