Hóa Ra Vẫn Luôn Là Anh

Chương 302: Ca ca? Đừng gọi anh là ca ca nữa! (40)



Sau buổi nói chuyện ngày hôm ấy, Thẩm gia đã không còn ý kiến gì với mối quan hệ giữa hai người nữa. Bọn họ thân làm cha mẹ, làm anh trai, bọn họ có thể quan tâm, có thể đóng góp ý kiến, có thể trợ giúp cô, nhưng lại không thể thay cô quyết định cuộc sống của cô được. Biết rõ tâm ý của cô, mọi người tuy rằng còn có chút lo lắng, nhưng lại cũng chỉ toàn tâm toàn ý chúc phúc cho hai người.

Cũng từ sau ngày hôm ấy, đã có rất nhiều chuyện xảy ra giữa hai người họ.

Đầu tiên là vào một ngày cuối tuần, Thẩm gia đến thành phố A chơi, một mặt là để thăm con gái, một mặt là để chính thức gặp mặt Hoắc gia, dù sao thì lúc này mối quan hệ giữa Thẩm Lan Linh và Hoắc Đình Quân cũng đã thay đổi.

Chuyện thứ hai, chính là người bên chính phủ tìm tới hai người bọn họ.

Sau khi nghe giáo sư dẫn đội báo cáo, chính phủ tất nhiên không chờ được, lập tức liên hệ Hoắc Đình Quân và Thẩm Lan Linh để làm rõ câu chuyện. Đó là cả một quá trình dài. Chính phủ trước hết kỹ càng hỏi lại bọn họ, yêu cầu bọn họ chính mình xác thực bản thân không nói dối, sau đấy mới tiến hành kiểm tra và đo lường sức ảnh hưởng của Thẩm Lan Linh đến Hoắc Đình Quân.

Bởi vì muốn đảm bảo tính chính xác cũng như tìm ra được tỉ lệ trấn an thành công của Thẩm Lan Linh, bọn họ thử nghiệm rất nhiều hạng mục, bao gồm nhưng không giới hạn trong môi trường ồn ào, môi trường khắc nghiệt, hấp thụ phải chất kích thích đến tinh thần như cồn, hoặc bị người khác dùng lời nói công kích. Mỗi một hạng mục lại chia ra thành nhiều cấp độ, Thẩm Lan Linh cũng bị yêu cầu thử nhiều cách trấn an khác nhau, từ chỉ xuất hiện, đến nói chuyện, đến hát, đến tiếp xúc thân mật. Mà mỗi mục kiểm tra như vậy lại cũng bị lặp đi lặp lại rất nhiều lần.

Tóm gọn lại, đợi đến khi kiểm tra xong thì cũng là chuyện của nửa năm sau. Đương nhiên, lâu như vậy không phải chỉ vì có quá nhiều buổi kiểm tra, mà cũng do Hoắc Đình Quân và Thẩm Lan Linh đều còn đang đi học, chính phủ cũng không thể bắt bọn họ nghỉ học được.

Cuối cùng, kết quả ra, toàn bộ chính phủ và quân đội nước A đều tràn ngập trong vui mừng.

Kết quả còn tốt hơn những gì bọn họ mong đợi!

Ban đầu bọn họ còn cho rằng cách mà Thẩm Lan Linh trấn an Hoắc Đình Quân là tương tự như kiểu ru ngủ, hoặc là tạm thời trấn an để người khác tìm được thời cơ đánh ngất anh. Tóm gọn lại, bọn họ cho rằng những gì mà Thẩm Lan Linh có thể làm chỉ là ngăn chặn tinh thần lực bạo động, giữ an toàn cho mọi người và bản thân Hoắc Đình Quân, nhưng đồng thời cũng khiến Hoắc Đình Quân trở nên ‘vô dụng’.

Thế nhưng nhìn vào kết quả kiểm tra, bọn họ mới biết bọn họ đã lầm!

Ở dưới một số tình huống gây ảnh hưởng nhẹ, Thẩm Lan Linh không cần làm gì cũng đã có thể giúp Hoắc Đình Quân giữ vững bình tĩnh và lý trí, năng lực hành động chỉ có tăng chứ không giảm. Ở dưới một số tình huống gây ảnh hưởng nặng nề, chẳng hạn như trúng thuốc, Thẩm Lan Linh vẫn có thể trấn an tinh thần của anh.

Nếu không phải biết rõ ai mới là người có tinh thần lực cao hơn, cũng như chắc chắn được rằng trong toàn bộ quá trình kiểm tra, Thẩm Lan Linh không hề sử dụng tinh thần lực của mình để tác động lên Hoắc Đình Quân, bọn họ khẳng định đã hoài nghi rằng cô đã nghĩ ra được một phương pháp sử dụng tinh thần lực mới nào đó.

Từ kết quả kiểm tra, chính phủ và quân đội hiểu rõ tầm quan trọng của Thẩm Lan Linh, liệt cô vào danh sách đối tượng quan trọng cần được bảo hộ, bắt đầu âm thầm bảo vệ cô. Hơn nữa, bởi vì bọn họ muốn sau khi Hoắc Đình Quân tốt nghiệp có thể ngay lập tức gia nhập quân ngũ, vì vậy bọn họ đã để Thẩm Lan Linh làm một bài kiểm tra năng lực đặc biệt. Thông qua kết quả, bọn họ biết được Thẩm Lan Linh có đủ khả năng để nhảy cấp, cũng vì thế mà vốn nên tốt nghiệp sau Hoắc Đình Quân hai năm, Thẩm Lan Linh cuối cùng chỉ chậm hơn anh nửa năm mà thôi.



Thẩm Lan Linh biết bản thân được chính phủ coi trọng, mọi yêu cầu của cô chỉ cần không quá đáng bọn họ đều sẽ cố gắng hoàn thành. Vì thế, sau khi trở thành đối tượng quan trọng cần được bảo hộ, Thẩm Lan Linh liền đưa ra yêu cầu đầu tiên, đổi phòng ký túc xá.

Dù sao sắp tới cô chắc chắn sẽ cực kỳ bận rộn và áp lực với việc học, cô cũng không muốn đến khi về phòng rồi lại còn phải lá mặt lá trái diễn kịch với người khác đâu.

Trong một năm rưỡi này, mối quan hệ của Hoắc Đình Quân và Thẩm Lan Linh vẫn luôn rất tốt. Hoắc Đình Quân biết rõ cô vì mình mà phải vất vả học tập đến nhường nào, chịu áp lực lớn đến nhường nào, vẫn luôn tìm nhiều cách khác nhau để bù đắp cho cô. Biết cô không quá thích dung dịch dinh dưỡng, mỗi lần hẹn hò anh đều sẽ dẫn cô đến số ít nhà hàng còn bán thực phẩm kiểu cũ để cùng cô thưởng thức. Biết cô thích những thứ xinh đẹp, anh thường xuyên tặng cô những món đồ bé bé xinh xinh. Biết cô được nuông chiều đã quen, những lúc mua đồ cho cô, anh không chỉ chú ý đến kiểu dáng mẫu mã mà còn để tâm đến chất liệu và cảm xúc của món đồ ấy.

Hai bên gia đình thấy tình cảm của hai người họ ngày càng tốt thì vui vẻ không thôi, đã quyết định sau khi Thẩm Lan Linh tốt nghiệp sẽ để cho hai người đính hôn.

Lúc này đây, khoảng cách đến ngày Thẩm Lan Linh tốt nghiệp chỉ còn có một tháng.

Hiện tại là tám giờ tối, bữa tối đã được Thẩm Lan Linh giải quyết một cách nhanh gọn bằng dung dịch dinh dưỡng rồi quay trở về ký túc xá để ôn thi. Hoắc Đình Quân thì đã tốt nghiệp được gần nửa năm, sau khi tốt nghiệp cũng vào thẳng quân khu thành phố A. Bởi vì có thiên phú xuất sắc, dù là lính mới nhưng cấp bậc quân hàm của anh vẫn khá cao so với những người đồng trang lứa. Mọi ngày, anh đều sinh hoạt và rèn luyện ở trong quân khu, nhưng hôm nay thì không, bởi vì hôm nay là sinh nhật của Hoa lão gia, cũng chính là cha của Hoa Lan Ninh.

Bộ đội bình thường có thể tùy ý rời khỏi quân khu như vậy sao? Đương nhiên là không. Ai biểu Hoắc Đình Quân có tinh thần lực cấp S chứ. Phía trên đã dặn qua, trước khi Thẩm Lan Linh tiến vào quân khu, mọi yêu cầu chỉ cần không quá đáng thì cứ tận lực thỏa mãn anh, cho nên trưởng quân khu cũng không có cách nào.

Bữa tiệc sinh nhật của gia chủ Hoa gia được tổ chức tại một khách sạn cao cấp trong thành phố. Khách mời đều là người thân, bạn bè và đối tác làm ăn. Hoắc gia và Tần gia đều được mời. Nói đến Tần gia, Tần Đông Vũ sau khi tốt nghiệp cũng vào quân khu A với Hoắc Đình Quân, trở thành đội viên dưới trướng anh. Theo lý thì Tần Đông Vũ cũng không được phép rời quân khu đến tham dự bữa tiệc, nhưng ai biểu người ta là bạn thân của Hoắc Đình Quân chứ?

Vẫn là câu nói ấy, có thể thỏa mãn yêu cầu của Hoắc Đình Quân liền tận lực thỏa mãn. Mọi chuyện đợi đến khi Thẩm Lan Linh tiến quân khu lại tính.

Về phần Tình Nhụy Y, Tình gia tuy không có quan hệ gì với Hoa gia nhưng bản thân cô vừa là bạn thân của Hoa Lan Ninh, vừa là người yêu của Tần Đông Vũ, vì vậy cũng được mời đến dự.

Ngay cả Thẩm Lan Linh, nếu không phải vì kỳ thi tốt nghiệp đã cận kề, chính phủ đã tỏ ý muốn cô nhất định phải tốt nghiệp kỳ này thì hẳn cô cũng đã đến dự tiệc cùng với Hoắc Đình Quân rồi.

Thẩm Lan Linh ngồi ở trước bàn, trên bàn bày đầy tài liệu ôn thi cùng với máy tính bảng. Cô một tay cầm chiếc bút cảm ứng, một tay điều khiển màn hình cảm ứng, ghi ghi chép chép những chỗ mình cần lưu ý.

Ôn được một lúc, Thẩm Lan Linh bất giác lại nghĩ đến Hoắc Đình Quân, không khỏi có chút thất thần, không biết lúc này bên anh đang thế nào, đã ăn chưa, có vui vẻ hay không.



Tiệc sinh nhật của Hoa lão gia… môi trường hẳn là ồn ào lắm, cũng không biết anh có khó chịu hay không.

Trước đó cô đã dặn anh có chuyện gì thì cứ gọi điện cho cô, nhưng cô cũng không biết anh có thật sự nghe theo hay không, bởi vì anh biết cô đang ôn thi, cô sợ anh vì không muốn làm phiền cô nên lại cố gắng chịu đựng.

Đương lúc Thẩm Lan Linh còn đang tự thả bay tâm trí của mình, phía sau lưng cô đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

Thẩm Lan Linh vội vàng hồi thần, đứng lên muốn đi ra xem là ai. Ngay tại khoảnh khắc cô mở màn hình kết nối với camera bên ngoài cửa lên thì Ellie cũng đồng thời lên tiếng.

“Chị Linh, chị cẩn thận một chút. Hai người đó đều có ác ý với chị, đặc biệt là tên đàn ông kia.”

Thẩm Lan Linh nghe vậy thì khẽ nhíu mày.

Đứng bên ngoài cửa phòng cô lúc này là một nam một nữ, nam thì cô không quen, nhưng nữ thì lại không thể nào quen hơn, bạn cùng phòng cũ của cô, Hoa Lạc.

Hoa Lạc xuất hiện ở đây lúc này khiến cho cô vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu. Cô ta không phải nên ở bữa tiệc sinh nhật của Hoa lão gia sao?

Còn tên đàn ông lạ mặt kia nữa, đột nhiên cùng Hoa Lạc đến đây tìm cô là có chuyện gì? Lại còn có ác ý với cô…

Tiếng gõ cửa lần nữa vang lên, thông qua màn hình, Thẩm Lan Linh thấy được rõ ràng vẻ sốt ruột bất an thoáng xuất hiện trên khuôn mặt của Hoa Lạc, còn tên đàn ông phía sau cô ta thì lại ung dung và hăng hái một cách kỳ lạ, khiến cho Thẩm Lan Linh bất giác cảm thấy có chút khó chịu.

Cô suy nghĩ cẩn thận, cuối cùng quyết định mở cửa ra.

Cánh cửa vừa mới được mở, phía đối diện đã lập tức thô bạo đẩy cửa ra. Thẩm Lan Linh vội vàng lùi ra sau tránh cho mình bị thương, người ngoài cửa liền nhân cơ hội này mà tiến vào phòng, sau đó lập tức đóng cửa lại.

Thẩm Lan Linh nhìn người vừa bước vào phòng, nhíu mày lùi ra sau vài bước, lạnh giọng hỏi, “Anh muốn làm gì?”

Đúng vậy, người vào phòng chính là tên đàn ông xa lạ kia, còn người duy nhất có quan hệ với cô, Hoa Lạc, lại đã rời đi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv