Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1171: Cứu A Cửu




Dù trước đó Sở Dao đã nói chỉ mất một buổi chiều có thể thu phục được Biên Vân Hiệp, nhưng thực tế ban ngày dù sao cũng không thích hợp để ra tay, nếu không làm tốt sẽ gặp phải phiền toái. Bạch Tiểu Lỗi cần phải thu xếp, vì vậy bọn họ vẫn quyết định dời vào buổi tối, ban ngày chỉ giám thị đám người Biên Vân Hiệp mà thôi.

Hành động đoạt quyền của Biên Vân Hiệp rõ ràng đã được sự giúp đỡ của đại nhân vật, mà rõ ràng bối cảnh của đại nhân vật kia có lực ảnh hưởng rất mạnh với cảnh sát. Căn cứ vào suy đoán của Bạch Tiểu Lỗi, người giúp đỡ Biên Vân Hiệp không phải là ai khác, chính là Trình gia. Vì sự kiện bắt Thường Đông Lâm và thủ hạ vào cục công an chính là Trình gia âm thầm ra tay.

Thường Đông Lâm gặp chuyện ở đồn công an, thiếu chút nữa đã chết, sau đó thủ hạ tâm phúc của Biên Vân Hiệp được cảnh sát thả ra, tâm phúc của Thường Đông Lâm tiếp tục bị giữ lại ở nhà giam. Nếu không phải Thường Đông Lâm xảy ra chuyện, sợ rằng ngay cả Thường Tiểu Bảo và Thường Vinh bây giờ cũng còn đang ở cục công an. Có thể thấy những hành động kia đều có nghĩa trợ giúp Biên Vân Hiệp, dưới tình huống bình thường thì Biên Vân Hiệp sẽ rất dễ nắm được quyền khống chế Thường gia.

Đáng tiếc là có đôi khi quá thông minh sẽ bị hại, người giúp Biên Vân Hiệp cũng không ngờ làm vậy không những mang đến sự trợ giúp, ngược lại còn làm suy yếu

Biên Vân Hiệp. Vì bây giờ người muốn đối phó với Biên Vân Hiệp không còn là Thường gia, đó là Bạch Tiểu Lỗi.

Nếu đó là cả Thường gia thì Bạch Tiểu Lỗi muốn ra tay cũng không dễ dàng, nhưng bây giờ bên cạnh Biên Vân Hiệp chỉ có vài tâm phúc, nếu so sánh với nhân thủ bên

cạnh Bạch Tiểu Lỗi thì thật sự là cách biệt một trời một vực.

Đối với Biên Vân Hiệp thì điều trí mạng nhất không phải là bộ hạ của Bạch Tiểu Lỗi, đó là Sở Dao, vì vị đại tiểu thư của Sở gia lúc này này đã có ý muốn nhất thống hắc đạo thủ đô.

Quyết định này của nàng cũng không đáng sợ, điều đáng sợ chính là năng lực của nàng rất khủng bố, dù là Biên Vân Hiệp hay tâm phúc cũng đánh không lại một đao của nàng, mà nàng chỉ cần vung tay lên, hoặc tiện tay vung phi đao thì thủ hạ của Biên Vân Hiệp không chết cũng tàn phế.

Đến tối Sở Dao mang theo đám người Bạch Tiểu Lỗi và Thường Tiểu Bảo dùng tư thái gió cuốn mây tan càn quét địa bàn của Biên Vân Hiệp. Cuối cùng không những chỉ là địa bàn của Biên Vân Hiệp, thậm chí còn có địa bàn của vài bang phái khác cũng bị quét sạch, mà thủ hạ của Bạch Tiểu Lỗi cũng dùng tốc độ cực nhanh để tiếp thu địa bàn.

Khi người ủng hộ Biên Vân Hiệp phát hiện tình huống không đúng, nhanh chóng để cảnh sát thả đám người của Thường gia ra ngoài thì đã quá muộn. Không những đám

người này không cướp lại địa bàn, mà cũng vì Thường Đông Lâm hạ lệnh để cho bọn họ phối hợp với Bạch gia để lấy lại khu vực của mình, vì ngay từ lúc đầu Thường gia và Bạch Tiểu Lỗi đã cùng một nhà.

Chỉ sau một đêm mà nhiều thế lực hắc đạo ở thủ đô đã thay tên đổi họ, bọn họ không phải họ Thường, không phải họ Bạch, mà là họ Sở, râu ria của Sở gia cuối cùng cũng kéo từ thành phố Giang Hải đến tận thủ đô.

Biến hóa bất ngờ này khiến cho tất cả mọi người choáng váng, đối với rất nhiều người thì một đêm này giống như ác mộng, vì tình huống lúc này thật sự là thứ bọn họ

không muốn thấy.

Đáng tiếc là cơn ác mộng đã trở thành sự thật, có lẽ điều đáng an ủi duy nhất của bọn họ chính là, đây không phải cơn ác mộng của riêng bọn họ.

Đối với CIA thì tối qua cũng là cơn ác mộng.

Tối qua có hơn mười mấy địa điểm phân bố người của CIA trên khắp thế giới bị tập kích, thế lực tập kích là đặc công của các quốc gia. Nghe nói tối hôm nay những đặc công các quốc gia này nhận được tin tình báo nặc danh, đã nói rõ vị trí của CIA, sau đó những quốc gia này bắt đầu hành động, tất nhiên bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội tốt vào lúc này. Vì vậy tối nay CIA tổn thất rất nặng, thật sự khó thể nào dùng lời để miêu tả, cũng vì thế mà giám đốc CIA cũng không thể không ra lệnh triệu hồi các đặc công về tổng bộ, tương lai bọn họ còn phải mất thời gian không nhỏ để thiết lập lại mạng lưới tình báo của mình.

Dù bên này là buổi tối nhưng bên phía tổng bộ CIA lại là ban ngày, tất nhiên ngày hôm nay cũng rất bết bát với CIA.

Điều bết bát nhất không phải là tổn thất, chính là bọn họ căn bản không biết lọt vào ám toán của ai, cũng không biết tin tức tình báo bị lọt ra ngoài như thế nào. Vì dựa theo lẽ thường, dù bọn họ có vài đặc công rơi vào trong tay kẻ địch thì cũng không đến mức lộ ra tất cả tin tức tình báo. Mà tương lai bọn họ muốn điều tra được điều này cũng tốn rất nhiều thời gian và công sức.

Đáng tiếc chính là bọn họ cũng không biết cơn ác mộng còn chưa chấm dứt, vì sáng hôm nay đám đặc công Grace cũng được triệu hồi về nước, máy bay đã hạ cánh.

Nhưng bây giờ thân phận chính của bọn họ cũng không còn là đặc công CIA, thực tế là gián điệp hai mặt đã bị Hạ Thiên thôi miên khống chế.

… …

Sáng hôm sau.

Trong Y Nhân Các, Y Tiểu Âm đã sớm thức dậy, trong người nàng giống như có một luồng chân khí cực mạnh, buổi tối nàng tu luyện, ban ngày lại thức dậy rất sớm nhưng tinh thần thật sự rất tốt. Nàng biết rõ trạng thái bản thân của mình, đúng là càng ngày càng tốt, nhưng có những chỗ trên người bị thương và vĩnh viễn không thể nào khôi phục lại.

Hôm nay khí trời rất tốt, ánh nắng ban mai đã chiếu vào khoảng sân nhỏ, Y Tiểu Âm ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nàng có chút xuất thần.

- Tiểu thư, ăn sáng thôi.

Âm thanh của A Cửu từ phía sau vang lên làm Y Tiểu Âm giật mình tỉnh lại.

Y Tiểu Âm gật đầu, nàng xoay người đi vào phòng trong.

Tiếng đập cửa vang lên, A Cửu vốn định đi theo Y Tiểu Âm vào nhà trong nhưng lại xoay người đi ra cửa lớn:

- Tiểu thư, em ra xem là ai.

- Ừ!

Y Tiểu Âm lên tiếng, nàng đi vào phòng, sau đó ngồi bên cạnh bàn ăn, uống một ngụm sữa nóng, sau đó chờ A Cửu quay về.

Âm Y môn cũng không phải chỉ có hai người nhưng trong Y Nhân Các này thật sự chỉ có hai người là Y Tiểu Âm và A Cửu, vì trong Âm Y môn thì bọn họ coi như là kẻ

khác loại, cũng không hợp với đám người khác.

- Đùng đùng!

Hai tiếng súng chợt vang lên ở ngoài cửa giống như tiếng sấm giữa trời quang làm Y Tiểu Âm ngây người, mãi vài giây sau nàng mới kịp phản ứng, nàng nhảy dựng lên dùng tốc độ nhanh nhất phóng ra cửa.

A Cửu đang nằm trên mặt đất, ngực đầy máu, lúc này ngoài A Cửu thì không có người nào khác, chỉ có một chiếc xe máy phóng đi với tốc độ như tên bắn.

- Không!

Y Tiểu Âm hét lên một tiếng, nàng phóng về phía A Cửu, vội vàng bế A Cửu lên, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất phóng vào phòng rồi thi châm.

- A Cửu, em cố gắng chịu đựng, em không thể chết được.

Tâm thần của Y Tiểu Âm lúc này hầu như đã đại loạn, cũng không kịp suy nghĩ vì sao sự kiện này lại phát sinh, nàng chỉ muốn cứu bằng được A Cửu.

… …

Yêu Tinh Biệt Uyển.

Lúc này xem như Yêu Tinh Biệt Uyển rất xứng với tên gọi, bên trong có hai yêu tinh một lớn một nhỏ rất xinh đẹp, nhưng tối qua Hạ Thiên lại không thể qua đêm với một yêu tinh nào. Tiểu Yêu Tinh vẫn ôm máy tính, Đại Yêu Tinh lại tu luyện tâm pháp Tiên Nữ, giống như đang muốn nhanh chóng vượt qua thời kỳ quá độ từ yêu tinh lên tiên nữ.

Tất nhiên buổi tối nay Hạ Thiên cũng không cô độc, không có hai yêu tinh thì có tiểu công chúa, tối qua công chúa Sama xinh đẹp lại cho hắn được nếm trải cảm giác

sung sướng.

Điều duy nhất làm hắn cảm thấy buồn bực chính là hành động giả vờ bị thương còn chưa chấm dứt, vì vậy hắn không thể tiếp tục ở lại ổ yêu tinh để đánh nhau với yêu tinh, hắn phải ra ngoài dạo chơi, hắn phả là con mồi lưu động để đám ngu ngốc kia chủ động đưa đến cửa.

Hạ Thiên nhìn tiểu công chúa ngủ trong lòng như một đứa bé mà không khỏi sờ soạng lên da thịt của nàng, sau đó sờ soạng vài cái lên bộ vị nào đó giống như của mẹ đứa bé, cuối cùng mới lưu luyến rời khỏi giường.

Hạ Thiên đi xuống lầu thì lại thấy Triệu Vũ Cơ đang ăn sáng, nhưng lúc này vợ Đại Yêu Tinh lại không ăn mặc giống yêu tinh, thật sự ăn mặc khá bảo thủ, điều này làm cho hắn có chút thất vọng.

- Cậu đã thức dậy rồi sao?

Khi thấy Hạ Thiên thì Triệu Vũ Cơ thật sự chủ động chào hỏi, nhưng nàng vừa nói xong lại không khỏi trừng mắt nhìn hắn, đúng là sắc lang chết tiệt, tối qua đã ngủ cả đêm trong phòng công chúa Sama.

- Đúng vậy, vợ Đại Yêu Tinh, chị đã thức dậy, tôi cũng nên thức dậy.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

- Tôi còn chưa ngủ.

Triệu Vũ Cơ tức giận nói.

Hạ Thiên cười hì hì với Triệu Vũ Cơ:

- Vợ Triệu Vũ Cơ, vậy bây giờ chị đã muốn ngủ chưa? Nếu chị muốn, tôi có thể cùng ngủ với chị.

- Tôi cũng không muốn ngủ cùng cậu.

Triệu Vũ Cơ trừng mắt:

- Tôi sẽ phải đi, có một buổi họp báo cần tôi ra mặt.

- À, tôi cũng sẽ ra ngoài đi dạo một chút.

Hạ Thiên ngồi xuống bên cạnh Triệu Vũ Cơ, hắn dùng một tay ôm Triệu Vũ Cơ, tay kia chộp vào bánh mì, bắt đầu bữa ăn sáng. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Hạ Thiên ăn được vài miếng bánh mì, uống hai hộp sữa tươi, đúng lúc này điện thoại của hắn lại vang lên.

Hạ Thiên lấy điện thoại ra xem mà không khỏi ngây người, người điện thoại đến là Y Tiểu Âm, điều này thật sự làm hắn bất ngờ. Hắn cũng không phải kẻ ngu, biết rõ vợ Y Y bây giờ rất tức giận với mình, dưới tình huống bình thường sẽ chẳng bao giờ điện thoại cho mình.

- Vợ Y Y, chị... ....

Hạ Thiên nhận điện thoại, hắn vừa nói được vài chữ thì đã nghe âm thanh nức nở của Y Tiểu Âm ở bên kia:

- Van xin cậu, mau đến giúp tôi cứu A Cửu... ....

- Vợ Y Y, chị đừng khóc, chị nói cho tôi biết, chị đang ở đâu? Tôi sẽ đến ngay.

Hạ Thiên ngẩn ngơ, tuy không biết rõ có chuyện gì phát sinh, nhưng hắn vẫn đồng ý.

- Y Nhân Các, cậu đến mau, A Cửu sắp không gắng gượng được nữa... ....

Y Tiểu Âm thật sự muốn khóc, lúc này nàng thật sự cảm thấy rất bất lực, vì vậy nàng không khỏi mở miệng xin Hạ Thiên trợ giúp.

- Tôi đến ngay.

Hạ Thiên dùng tốc độ nhanh nhất phóng lên lầu kéo Tiểu Yêu Tinh chuẩn bị ngủ đến bên máy tính, hắn nói:

- Vợ Tiểu Yêu Tinh, anh muốn đến Y Nhân Các, em mau chỉ đường cho anh.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv