Bị Tiểu Y Tiên nhìn chằm chằm, Lăng Thiên có chút chột dạ, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi nói:"Ah? Vậy là nó ra rồi sao? Thảo nào ta thấy vô cùng thoải mái, tạ ơn thần y!"
Nói xong, hắn còn làm một bộ mặt vô cùng kinh hỉ, tóm lấy tay Tiểu Y Tiên cảm ơn rối rít.
Bị Lăng Thiên cảm ơn, Tiểu Y Tiên có chút đờ đẫn, nàng đang đắn đó thứ mà mình vừa nếm có phải là độc hay không bởi nó có vị rất ngon, đồng thời cơ thể nàng cũng không phản ứng gì khác thường, nhưng bị Lăng Thiên cảm ơn, nàng cũng liền mỉm cười, xoa tay nói:"Chỉ là việc nên làm thôi, công tử không cần khách khí!"
-"Ta sẽ đời đời biết ơn thần y, ngài là-" Lăng Thiên vừa định nói tiếp, thì "bất ngờ" tiểu đệ của hắn lại cứng lên lần nữa, chĩa súng thẳng về phía Tiểu Y Tiên.
Biến cố đột ngột làm Tiểu Y Tiên sững sờ, nàng tưởng "chất độc" đáng nhẽ phải phun ra hết rồi chứ?
-"Thâ-Thần Y, ngài xem?" Lăng Thiên hơi run rẩy nói ra.
Nhìn thấy thứ mà mình vất vả suốt từ nãy tới giờ lại biến trở lại như cũ, Tiểu Y Tiên sốt ruột, nàng ấn Lăng Thiên xuống ghế rồi đàng hoàng nói:"Công tử, mau mau ngồi xuống để ta tiếp tục!"
Nói xong, nàng lại tiếp tục dùng tay của mình, chăm chú vuốt trụ Lăng Thiên một cách vô cùng nghiêm túc.
Nhưng là lần này, Lăng Thiên đã áp chế cơ thể khiến cho Tiểu Y Tiên tiếp tục làm như thế suốt 5 canh giờ mãi mà vẫn chưa được trong khi trời đã sầm tối.
-"Thần y, Ta nghĩ phải mỗi ngày chỉ có thể làm như thế này một lần, hôm sau có lẽ-" Lăng Thiên ám đạo.
Tiểu Y Tiên băn khoăn, nàng tuy có chút ngây thơ, nhưng lại là một người vô cùng kiên địnhg, nàng không muốn phải đệ bệnh nhân của mình ra về trong khi bệnh tình vẫn chưa thể chữa khỏi.
"Vì cái gì nó vẫn chưa phun ra tiếp đây?" Tiểu Y Tiên thở dài, sau đó miễn cưỡng mỉm cười nhìn Lăng Thiên nói ra:"Công tử, xung quanh đây có một gian khách điếm, hay ngài tới đó trú tạm rồi ngày mai hãy tới đây lần nữa, ta phát thề rằng đảm bảo sẽ chữa khỏi tuyệt đối cho ngài!"
Ở dị giới, ai ai đều rất tin tưởng vào lời thề, nhất là lời thề với thiên đạo. Tuy Tiểu Y Tiên không có lôi thiên đạo ra ngoài, nhưng với lời thề như thế này, hiển nhiên nàng vô cùng nghiêm túc về chuyện của Lăng Thiên rồi.
Lăng Thiên giả vờ hơi buồn rầu, chắp tay chào từ biệt Tiểu Y Tiên rồi đi ra ngoài.
Nhìn bóng lưng đìu hiu của Lăng Thiên, Tiểu Y Tiên càng thêm tự trách bản thân, trách mình vì sao y thuật không giỏi hơn được nữa.
Cảm nhận thấy xung quanh đã không có ai, Lăng Thiên ngay lập tức cảm nhận lấy khí tức của Typhlosion chỗ Nhã Phi, sau đó liền phi thần tiến về chỗ nàng.
...
Tại một gian khách điếm, Nhã Phi lúc này đang ngồi đàng hoàng trên bàn, chăm chú mân mê lấy chiếc dược đỉnh do Typhlosion biến hóa mà thành.
Trước đó khoảng vài canh giờ, nàng đã y theo lời của Lăng Thiên, tiếp cận Mục Lực và thế lực sau lưng hắn rồi thành công tiêu diệt cả bọn.
Từ lâu la cho tới trùm cuối, nàng liền tục thử nghiệm những "Đấu kĩ" mà bản thân nhận được từ công pháp khiến nàng vô cùng thích thú.
Có loại cương cứng dũng mãnh, có loại không gây sát thương nhưng lại vô cùng quỷ dị, điều này làm Nhã Phi rất bất ngờ...
-"Typhlosion à... Sao cái tên của ngươi lại kỳ lạ thế?" Nhã Phi mỉm cười vuốt ve.
Bất chợt, nàng liền cảm thấy một đôi tay từ đằng sau vòng qua ôm lấy mình, Nhã Phi liền hốt hoảng bật dậy.
Nhưng là sau một khắc, nhìn thấy thân ảnh kia, Nhã Phi lúc này mới thu hồi sát khí, mỉm cười quyến rũ nói ra:"Đại nhân, ngài trở về?"
Lăng Thiên ôm lấy Nhã Phi, đôi tay mặn của hắn chui tọt vào quần áo nàng, mân mê cặp vú căng mọng nước với đầm lầy sâu thẳm rồi kia từ tốn nói:"Nhiệm vụ kia ta giao cho nàng đã hoàn thành chưa?"
Nhã Phi uốn kéo cơ thể, kích thích lấy Lăng Thiên, nàng giả vờ giận dỗi nói:"Đại nhân, ngài cứ thế mà để ta đi một mình, không sợ ta bị ai đó bắt cóc, sau đó ấy ấy mất sao?"
-"Ta tin tưởng nữ nhân của mình, và đương nhiên ta sẽ không bao giờ để an nguy của nàng bị đe dọa rồi!" Lăng Thiên hôn lên má Nhã Phi âu yếm nói.
Nhã Phi mừng rỡ, nàng trong lòng lúc này đang mở cờ trong bụng bởi những lời nói đường mật của Lăng Thiên.
Sau đó, Nhã Phi liên tục miêu tả về trận chiến đó, nàng rất vui mừng vì bản thân giờ cũng cường đại như những thiên tài đỉnh tiêm khác.
Nhã Phi còn đặc biệt khoe lấy Lăng Thiên đấu kĩ do nàng tự sáng tạo ra, không phải là đấu kĩ do công pháp cung cấp.
Chỉ thấy Nhã Phi phất tay, một bức tường lửa liền hư vô xuất hiện làm từ đấu khí tại căn phòng này.
-"Đại nhân, đấu khí của thiếp trải qua công pháp rèn dũa, giờ uy lực của nó thật sự mạnh, nếu chỉ dựa vào đấu khí thôi thì hoàn toàn không thua kém một loại Thú hỏa đâu!" Nhã Phi lè lưỡi kênh kiệu nói.
Tu luyện công pháp do Typhlosion cung cấp, hiển nhiên thuộc tính đấu khí của Nhã Phi dù trước đó là thuộc tính gì cũng đều mặc nhiên trở thành hỏa hệ!
Lăng Thiên cũng hơi bất ngờ, nhưng rồi nhớ tới những đặc tính của mỗi hệ pokemon lần trước hệ thống giao cho hắn thì cũng thấy lại bình thường, hắn ôm lấy Nhã Phi bế lên giường và nói:"Phóng hỏa trong phòng lại đồng thời cũng phóng hỏa trong lòng ta, thật quá đáng, mau mau dập lửa!"
-"Đại nhân xấu xa~" Nhã Phi nũng nịu nói, sau một khắc, toàn bộ quần áo và nội y của nàng bị lột ra rồi bay tứ tung trong phòng..