Máy bay đang trên đường trở về Hoa Quốc, Âu Dương Thiên Nhiên và Hạ Tuấn Quân hai người đều ngồi ở khoang hạng nhất. Có điều, đến tận khi đã ngồi lên ghế, Âu Dương Thiên Nhiên vẫn chưa hết bàng hoàng bởi câu nói trước đó của Hạ Tuấn Quân.
"Phạm Hợp là anh ruột của anh thật sao? Vậy tại sao hai người lại khác họ?"
Âu Dương Thiên Nhiên chưa từng xấu hổ đến như vậy. Lúc nghe Hạ Tuấn Quân nói rằng Phạm Hợp là anh trai của hắn, Âu Dương Thiên Nhiên chỉ cảm thấy sét đánh giữa trời quang. Đây là cái quỷ gì vậy!? Phạm Hợp đáng ra phải là tình đầu gì đó của Hạ Tuấn Quân mới đúng, sau đó giữa hai người có hiểu lầm, cho nên chia tay. Hiện tại một lần nữa được gặp lại nhau, giải quyết khuất mắt, cuối cùng quay trở về với nhau. Nên là như vậy chứ?
Đến tận phút cuối, Âu Dương Thiên Nhiên còn nghĩ, Hạ Tuấn Quân sẽ nói với cậu chuyện kết hôn, còn đòi thêm bao lì xì lớn, kết quả Hạ Tuấn Quân lại giáng cho cậu một câu - Hắn và Phạm Hợp là anh em ruột??? Mẹ nó, chuyện này như thế nào lại khác xa tưởng tượng vậy hả? Rốt cuộc là do đầu óc cậu đen tối hay vẫn là do cậu đen tối?
Hạ Tuấn Quân biết Âu Dương Thiên Nhiên hiểu lầm quan hệ của hắn và Phạm Hợp, vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
"Năm tôi lên 6 tuổi, cha mẹ liền ly hôn, anh trai tôi đi theo cha, còn tôi đi theo mẹ. Ban đầu tôi cũng mang họ Phạm, chẳng qua sau này mẹ tôi sửa lại tên họ cho tôi, vì vậy tôi mới mang họ mẹ."
"Vậy tại sao anh lại có vẻ như rất oán hận Phạm Hợp? Là bởi vì cha mẹ hai người ly hôn?"
Không thể trách Âu Dương Thiên Nhiên tò mò, mà là đâu chỉ riêng cậu hiểu lầm quan hệ giữa bọn họ, ngay cả Tiểu Mai và Lâm Giai Giai cũng như vậy. Thật sự mà nói, quan hệ của Hạ Tuấn Quân và Phạm Hợp vô cùng ái muội có được không. Truyện Ngược
"Đương nhiên không phải rồi."
Hạ Tuấn Quân phủ nhận, sau đó nói tiếp.
"Tôi hận anh ấy, là bởi vì anh ấy cướp mối tình đầu tiên của tôi."
Gì? Mối tình đầu? Âu Dương Thiên Nhiên đột nhiên cảm giác sẽ nghe được một câu chuyện đậm mùi cẩu huyết.
Giống như nhớ lại hồi ức, Hạ Tuấn Quân chậm rãi nói.
"Năm đó, sau khi cha mẹ tôi ly hôn, ai đi đường nấy, tôi và anh trai cũng không gặp lại nhau nữa. Sau này, khi tôi lên đại học, tôi và bạn gái đầu tiên của mình quen biết nhau trong trường. Ban đầu, chúng tôi đã lên kế hoạch, sau khi tốt nghiệp sẽ đính hôn với nhau. Không ngờ, trước tốt nghiệp một ngày, bạn gái đầu tiên của tôi đột ngột ngỏ ý muốn chia tay. Cô ấy nói, cô ấy đã yêu người khác rồi, người đó vừa có tiền vừa có thế, là người đại diện của một minh tinh lớn trong giới giải trí. Tôi không biết người đó là ai, cho nên tôi không cam lòng, muốn đi hỏi rõ cô ấy xem chuyện này là như thế nào. Sau đó, tôi thấy cô ấy leo lên xe của người đó, vì vậy tôi về nhà, bắt đầu điều tra thân phận của hắn. Thì ra người đó lại là anh trai của tôi, là anh trai ruột của tôi, anh ấy lại là người cướp bạn gái của tôi. Bắt đầu từ lúc đó, tôi đã thề, sau này nếu gặp lại anh ấy sẽ xem như người xa lạ, vĩnh viễn không muốn có bất kì quan hệ nào với anh ấy."
Lời còn chưa nói xong, Hạ Tuấn Quân đã nhìn thấy gương mặt vốn dĩ luôn vô biểu tình của Âu Dương Thiên Nhiên, đột nhiên lộ ra một tia quái dị.
"Tôi còn tưởng rằng, anh sẽ trả thù lại."
Âu Dương Thiên Nhiên nhàn nhạt nói. Không ngờ đây lại là một câu chuyện cẩu huyết về hai anh em ruột tranh đoạt một cô gái, thật là cũ đến rụng răng.
"Tôi cũng từng nghĩ đến việc trả thù. Khi đó, tôi rất muốn hung hăng đạp anh ấy dưới chân, cho nên mới bước vào giới giải trí, trở thành người đại diện. Có điều, không ngờ rằng đã nhiều năm như vậy, tôi vẫn không thể đuổi kịp anh ấy."
Nghĩ đến đây, Hạ Tuấn Quân tự nở một nụ cười trào phúng cho mình. Năm đó, hắn một lòng muốn chứng minh bản thân tài giỏi hơn Phạm Hợp, cho nên khi nhìn thấy Phạm Hợp trở thành người đại diện kim bài, liền nóng đầu mà bước chân vào giới giải trí. Hiện tại nghĩ lại, đúng là buồn cười, cũng xem như may mắn. Buồn cười là bởi vì sự ấu trĩ khi đó của hắn, may mắn là bởi vì nếu lúc ấy hắn không tiến vào giới giải trí, cơ hội gặp lại Phạm Hợp sẽ vô cùng nhỏ bé. Dựa vào tính cách trước kia của hắn, một là tìm cách chứng minh bản thân tài giỏi hơn Phạm Hợp, đạp anh ấy dưới chân, hai là vĩnh viễn không muốn có bất kì quan hệ gì với Phạm Hợp, không bao giờ gặp lại nhau nữa. Nếu như chọn cách thứ hai, như vậy hiểu lầm năm đó, sẽ không thể phơi bày.
- --Hãy sống như những reader trên wattpad, đọc truyện văn minh, cmt văn hoá. Đọc ở page rác đừng buông lời cay đắng.
Thì ra lúc ấy, người mà mối tình đầu của hắn thích không phải Phạm Hợp, mà là một người đại diện khác cùng công ty với Phạm Hợp, người đó là bạn bè của Phạm Hợp. Vừa hay ngày hôm đó người bạn của Phạm Hợp có việc bận, nhờ Phạm Hợp đến đón bạn gái của hắn, không may để cho Hạ Tuấn Quân bắt gặp cảnh tượng bạn gái của mình leo lên xe Phạm Hợp.
Chuyện Hạ Tuấn Quân bước vào giới giải trí, trở thành người đại diện, Phạm Hợp cũng biết đến. Chẳng qua mỗi lần chạm mặt, Phạm Hợp có ý muốn tiếp cận, ngỏ ý giải thích với hắn, nhưng Hạ Tuấn Quân chưa từng đồng ý. Cho nên mới dẫn đến hiểu lầm kéo dài đến như vậy. Lần này, nếu không phải do cha hai người bị bệnh nặng, Phạm Hợp đến tìm Hạ Tuấn Quân cùng nhau thăm cha ở bệnh viện, chỉ sợ hiểu lầm đó cũng không thể hoá giải được. Cũng may, cuối cùng mọi chuyện đã giải quyết ổn thỏa, hiểu lầm hoá giải, mà bệnh tình của cha hai người cũng có chuyển biến tốt.
Nghe xong việc hiểu lầm giữa hai người Hạ Tuấn Quân và Phạm Hợp, một câu chuyện vô cùng cẩu huyết, Âu Dương Thiên Nhiên có chút cảm thán. Loại chuyện chỉ có trên phim truyền hình lúc 8 giờ gì đó, quả nhiên nơi nơi đều có thể xuất hiện a.
Lúc máy bay hạ cánh xuống sân bay, cũng đã là buổi tối 8 giờ. Có một lần kinh nghiệm, Âu Dương Thiên Nhiên đã biết ngoan ngoãn, trực tiếp cùng Hạ Tuấn Quân đi lối chuyên thuộc. Sau khi ra khỏi sân bay, Âu Dương Thiên Nhiên liền nhìn thấy Âu Dương Dịch vẻ mặt tươi cười, lái một chiếc xe hơi vô cùng điệu thấp chờ cậu ở đó.
Về đến nhà, Âu Dương Thiên Hùng và Triệu Vân liền ân cần hỏi han cậu.
"Tiểu Nhiên, chắc là em đói bụng rồi, chị đã nấu cho em món canh gà mà thích nhất đây. Em ăn cho no đã, rồi hãy tắm rửa nghỉ ngơi."
Triệu Vân tự mình vào phòng bếp, bưng ra một chén canh lớn.
"Cảm ơn chị dâu."
Âu Dương Thiên Nhiên rất cảm động. Lúc ở nhà, Triệu Vân ít khi xuống bếp, bình thường cũng chủ khi trong nhà có tiệc hoặc là sinh nhật của ai đó mới tự mình vào bếp nấu ăn. Hơn nữa, món mà cậu thích nhất chính là canh gà do Triệu Vân hầm.
"Đứa bé này! Lần này ra nước ngoài một chuyến, thế nào lại trở nên khách sáo vậy hả? Mau ăn đi, để nguội sẽ không ngon."
Triệu Vân mỉm cười đứng dậy, phân phó quản gia đem hành lý của Âu Dương Thiên Nhiên dọn vào phòng cho cậu.
Âu Dương Dịch ngồi bên cạnh vô cùng ghen tị, nhỏ giọng nói.
"Mẹ quả nhiên bất công, tại sao mẹ lại không tự tay nấu cho con một chén súp bò chứ?"
Nhìn chén canh thơm ngào ngạt của Âu Dương Thiên Nhiên, Âu Dương Dịch vốn đã ăn xong cơm chiều đột nhiên cảm thấy bụng mình hình như lại đói rồi.
- --Hãy sống như những reader trên wattpad, đọc truyện văn minh, cmt văn hoá. Đọc ở page rác đừng buông lời cay đắng.
Tắm xong, Âu Dương Thiên Nhiên cả người sảng khoái. Nằm trên giường lớn, trong mũi là hương vị quen thuộc, cậu cảm thấy vẫn là ở nhà mình mới thoải mái nhất.
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Âu Dương Thiên Nhiên cầm lên nhìn, là Lăng Ảnh Liệt gọi đến.
"Xin lỗi, anh vừa quay phim xong, cho nên bây giờ mới gọi cho em được, chắc đã về đến nhà lâu rồi nhỉ?"
Âu Dương Thiên Nhiên từ trên giường gồi dậy.
"Không có. Máy bay hoãn lại nửa tiếng, mới về nhà không lâu thôi."
"Ừm. Em cũng mệt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút."
"Được."
Hai người đơn giản trò chuyện thêm vài câu, sau đó gác máy. Không có lời ngon tiếng ngọt, cũng không có nói chuyện gì dư thừa, chỉ vô cùng đơn giản hỏi thăm nhau, việc này khiến Âu Dương Thiên Nhiên cảm thấy rất thư thái. Đừng thấy vẻ ngoài của Lăng Ảnh Liệt lạnh như băng, thứ nên nói, một câu mà anh nói không phải ít, thứ cần hỏi, cũng giống vậy khá là nhiều.
Có đôi khi Âu Dương Thiên Nhiên nghĩ, có lẽ Lăng Ảnh Liệt thực sự là một người yêu rất tốt.
"Ký chủ nghĩ được như vậy là tốt rồi. Lăng Ảnh Liệt và ngài có độ xứng đôi lên đến 100%. Trên thế giới này, không còn có người nào thích hợp với ngài hơn y cả."
Hệ thống đột nhiên lên tiếng, khiến cho Âu Dương Thiên Nhiên suýt chút nữa đã nhảy dựng lên.
"Hệ thống, lúc ngươi xuất hiện, có thể nào không đột ngột nhảy ra như vậy được không. Nếu ta có bệnh tim, sớm đã bị ngươi hù chết rồi."
Âu Dương Thiên Nhiên tỏ vẻ bất mãn, kháng nghị nói.
"Ký chủ yên tâm, cơ thể ký chủ vô cùng khoẻ mạnh. Chỉ cần giá trị sinh mệnh của ký chủ không trở về 0, ký chủ nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng."
"Ý của ta không phải như vậy."
Âu Dương Thiên Nhiên đỡ trán, có cảm giác cái hệ thống này thật khó câu thông. Kệ đi, cậu cũng lười để ý đến nó. Âu Dương Thiên Nhiên quyết định vẫn nên ngủ sớm thôi, ngày mai còn phải đến phim trường [Giang Hồ 2] nữa.
- --
Bộ phim [Giang Hồ 2] ngoại trừ vai diễn nam chính, những người khác gần như đều là diễn viên cũ, cho nên lúc ở chung, xem như khá hoà hợp.
Mặc dù Trương Văn chỉ là một diễn viên hạng hai trong giới, nhưng bởi vì hắn bước chân vào nghề rất lâu rồi, hơn nữa kỹ thuật diễn quả thực rất tốt. Tuy rằng danh khí so với những diễn viên hạng một vẫn kém hơn, nhưng đãi ngộ trong giới lại không hề thấp hơn diễn viên hạng một tí nào cả.
Có thể nói, để Trương Văn đóng vai đồ đệ của Âu Dương Thiên Nhiên, về mặt tuổi tác thì có hơi lớn hơn một chút, nhưng thế giới này có một loại nghệ thuật kỹ xảo rất thần kì, đó gọi là trang điểm, hơn nữa kỹ năng diễn xuất của Âu Dương Thiên Nhiên đã tăng thêm 20% độ thuần thục, cho nên lúc diễn kỹ thuật nâng cao không ít. Một lần nữa diễn vai sư phụ Phong Lăng, khí thế vô cùng phù hợp.
Trương Văn đã xem qua [Giang Hồ], cho nên biết rằng kỹ thuật diễn của Âu Dương Thiên Nhiên rất tốt, nhưng khi chân chính đối diễn với cậu, hắn mới phát hiện, năng lực của Âu Dương Thiên Nhiên so với dự đoán của hắn còn tốt hơn. Mặc dù Âu Dương Thiên Nhiên vẫn còn trẻ, nhưng Trương Văn lại chưa từng xem thường cậu. Trong giới diễn viên, không tính đến hậu trường sau lưng mỗi người, thứ được xem trọng nhất chính là kỹ năng diễn xuất.
Trương Văn thích người trẻ tuổi có thực lực, cho nên lúc ở chung với Âu Dương Thiên Nhiên xem như khá vui vẻ.
[Giang Hồ 2] đang trong quá trình quay chụp, mặt khác [Ám Quang] cũng chuẩn bị công chiếu.
Đây là bộ phim điện ảnh do chính Lăng Ảnh Liệt làm biên kịch, hơn nữa còn kiêm luôn nhà làm phim, cho nên ngay cả khi chưa công chiếu vẫn thu hút một lượng lớn lực chú ý. Không nói đến thứ khác, chỉ cần một cái tên Lăng Ảnh Liệt thôi, đã đủ tạo thành một làn sóng vang dội.
[Ám Quang] dự định sẽ công chiếu toàn cầu vào đầu tháng 5, chuẩn bị đánh dấu một cột mốc vào kỳ nghỉ Quốc tế Lao Động ở Hoa Quốc.
Đồng thời, sau khi tuyên bố ngày công chiếu, đoàn phim cũng tung ra vài tấm poster, để các fans hóng hớt trước.
Trong đó có một tấm poster phiên bản trắng đen khiến cho các fans kích động không thôi.
Tấm ảnh này là chụp Âu Dương Thiên Nhiên, mặc dù cậu đang khoác trên người chiếc áo blouse trắng của bác sĩ, nụ cười cũng rất ấm áp, nhưng ánh mắt lại để lộ ra ý tứ tà ác, giống như đoá anh túc, đánh thẳng vào linh hồn người xem. Một sự đối lập vô cùng cường đại, khiến vô số người xem tràn ngập tò mò với tấm ảnh này. Đây rốt cuộc là người như thế nào? Tại sao rõ ràng nhìn vào trông vô cùng ấm áp, lạo khiến cho người khác có một loại cảm giác như gặp phải ác ma thế kia?
"U là trời, tấm ảnh này là chụp nam chính Lý Chiếu Dương đó hả mấy má?"
"Đẹp trai quá đi mất, đó là ai vậy?"
"Ngộ hoàn toàn là vì Lăng Ảnh Liệt mới đến vây xem, trong lúc không cẩn thận lại nhấn vào tấm poster này. Đột nhiên ngộ cảm giác tim mình đập ba la binh ba la bum là thế nào vậy cà?"
"Ủa, mẹ ơi, đây không phải là Nhị thiếu nhà tui hả? Đôi mắt tà ác kia là như thế nào vậy chứ?"
"Đẹp trai quá, đẹp trai quá! Không ngờ Nhị thiếu đóng vai nam chính trong này nha. Đây chắc là Lý Chiếu Dương đi hả? Rất mong [Ám Quang] sớm công chiếu, tui muốn nhìn thấy Nhị thiếu nhà tui quá đi."
"Ảo ma Canada, đôi mắt câu hồn đi đâu mất rùi? Rốt cuộc nam thần sẽ diễn nhân vật như thế nào vậy?"
"Cầu kịch bản! Tò mò quá, rất muốn biết Sư phụ lần này sẽ diễn một người như thế nào."
"Đây xem như là bộ phim điện ảnh đầu tiên hai cậu cháu nhà Âu Dương hợp tác với nhau đi. Mị là fans của nam thần Âu Dương Dịch, đồng thời cũng là fans của Nhị thiếu luôn. Hai người cố lên!"