Cô bước từng bước đi lại chỗ bọn họ đứng, dù sao cũng nên chào hỏi người ta một tiếng chứ, nữ chủ cô ta nhìn Tử Nhiên không rời , tim cô ta cứ đập thình thịch lên hồi hộp nhìn người kia .
" chú lâu rồi không gặp..." .Tử Nhiên đứng trước mặt Hạo Thiên cười cười chào hỏi, hai tay cô đút vào túi quần nhìn như một soái ca thực thụ, gương mặt đẹp vẻ thoát tục không nhiễm bụi trần.
" ừ..." .Hắn thờ ơ với câu hỏi của cô, chỉ trả lời qua loa cho xong , khuôn mặt hắn lạnh tanh nhìn cô.
" anh thời gian qua sống có tốt không...???''. Tần Vân Nguyệt cô ta đứng cạnh Hạo Thiên sợ người đó nghi ngờ nên nhích người ra xa một chút, cô ta bối rối hai tay đang vào nhau mà hỏi Tử Nhiên.
'' ừm...tôi sống rất tốt ; còn cô thì sao ...???"
"em...em…!!! thời gian qua anh đã đi đâu sao lại không tìm em chứ "
" như mà tôi thấy em hình như đang rất hạnh phúc nhỉ…!!! "
Hạo Thiên thấy nữ chủ và Tử Nhiên hình như có quen biết, thế là anh ta bước tới nữ chủ kéo cô ta lại mình, tay vòng qua eo cô ta ôm chặt lại, hắn đưa mắt qua nhìn Tử Nhiên, nhưng cô vẫn thản nhiên con ngươi như vô hồn, vạn trượng không đáy.
Lãnh Hàn Dương lúc này nhìn thấy toàn bộ cử chỉ của cô, hắn bước tới định kéo cô đi hỏi một số chuyện.
" đây là vợ sắp cưới của ta… sắp tới ta sẽ tổ chức tiệc cưới ''.Hạo Thiên hắn nhìn vào mắt cô mà nói , định xem biểu hiện của cô như nào.
" vậy à…!!! vậy thì chúc mừng chú nha ". Tử Nhiên cô nhết môi cười cười nhìn hắn, lúc này nữ chủ cô ta rất muốn thoát ra khỏi vòng tay của Hạo Thiên nhưng lại e vè sợ hãi , chỉ biết im lặng mất mát nhìn Tử Nhiên.
Cô nói xong thì cũng bước đi qua người Hạo Thiên, khi cô đi qua mùi hương từ người cô lưu lại trong không khí , hắn hít hít mùi hương quen thuộc mà đã lâu không được tiếp xúc.
Lúc này ở phía xa có người nhìn thấy toàn bộ khung cảnh phía dưới, hắn cười cười đôi mắt xa xăm nhìn người phía dưới.
" cuối cùng cũng tìm được…!!!"
Tử Nhiên bước đi nhưng lại bị một cánh tay bắt lấy lôi cô đi, kéo cô đi vào nơi ít người nhìn thẳng vào cô , người kua áp chế cô không để cho cô có cơ hội thoát ra.
" cốt cuộc cậu còn bí mật gì nữa chứ..."
" anh mau buông ra…!!!".Tử Nhiên nhìn hắn lạnh lùng mà thốt lên , lại là tên nam chủ này à, tự nhiên lôi cô vào đây chi.
" hừ… tôi nên gọi cậu bằng Bạch Tử...hay là Nam Cung Tử Nhiên đây ???"
" anh điều tra tôi à..!!! anh muốn kêu sao thì tùy ".Tử Nhiên bình thản mà đáp trả hắn, Lãnh Hàn Dương sao không giống như hắn nghĩ vậy chứ, đúng ra cô nên hoảng hốt né tránh hoặc nghi ngờ, nhưng…
Cô nhanh chóng thoát ra khi hắn đang suy nghĩ mất cảnh giác , thế là cô đã thành công thoát sự áp chế của hắn.
Hắn nhìn cô thoát ra khi hắn không đề phòng, hắn cười cười khoanh tay đứng nhìn cô, hắn biết cô và hắn chỉ hợp làm bằng hữu còn ý định của là không bao giờ có thể được.
Hai người nói chuyện xong rồi thì cũng từ biệt, lúc này nữ chủ không biết cô ta lại đang tính toán cái gì , nhưng ánh mắt cô ta nổi lên sự khát máu cùng tham vọng, thứ cô ta muốn thì đừng bao giờ thoát khỏi được cô ta.
Ngày hôm sau !!!
Nữ Chủ cô ta hẹn Tử Nhiên tại một nơi vào đó , ha ha mọi thứ cô ta muốn sắp có được rồi, đừng hòng trốn chạy cô ta được.
\[...\] kí chủ cô muốn đi đến chỗ nữ chủ sao...theo ta thấy cô ta có ý đồ gì đó rất nguy hiểm… hay là cô nghĩ đi đi.
' mi lo gì ; không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con a...'
\[...\] vậy… kí chủ cô nên cẩn thân nha (^\_^)...
' ừ...ta biết rồi '
Nó cảm giác cô sắp gặp nguy hiểm nhưng lại không giúp được gì thật là khó chịu, nó đúng là vô dụng quá mà.
Tử Nhiên một lúc sau cũng chuẩn bị đến điểm hẹn mà nữ chủ gửi địa chỉ qua cho cô, ánh mắt như vô hồn của cô chợt lóe lên màu đỏ rồi nhanh chóng vụt tắt, nhưng nó rất nhanh chỉ 2 giây làm người khác cũng không thấy được.Hừm !!! trò chơi chỉ mới bắt đầu.
Cô lái xe moto một mình đi đến đó , chiếc xe lao đi nhanh như một làn gió ,làm người khác chỉ thấy được tàn bóng của khói xe, chiếc xe MV -Augusta F4CC lao nhanh trên đường chạy đến điểm hẹn với nữ chủ.
Két..!!!
Tử Nhiên tháo mũ ra bước vào, cô đi vào trong đi mãi đến một lúc sau thì nhìn thấy nữ chủ cô ta ngồi trên một ăn, cô ta chuẩn bị đầy đủ thắp nến trang trí nhìn khung cảnh có vẻ ấm áp.Ở giữa bàn ăn là hai chai rượu màu đỏ.
" à...anh đến rồi sao! anh mau đến đây ngồi cũng lâu rồi chúng ta không ăn cùng nhau từ ngày hôm đó… "
" ừ…". Tần Vân Nguyệt cô ta kéo ghế cho Tử Nhiên ngồi vào , hôm nay cô ta bận một cái váy trắng nhẹ nhàng nhìn vào cô ta cố ý làm ra vẻ đẹp thanh thuần.
Cô ta trang điểm nhẹ nhàng cùng chiếc váy trắng trong rất hợp, cô ta nở nụ cười tươi như hoa với Tử Nhiên , rồi khom người gắp thức ăn cho cô.
Gương mặt cô ta phóng sát gần Tử Nhiên, lộ ra gương mặt trái soan tinh xảo cùng đôi mắt to tròn nhìn cũng khá đẹp.
" anh mau ăn đi …". Cô ta nhìn Tử Nhiên chờ đợi cô ăn thử món ăn tự tay cô ta nấu.
" ừm...rất ngon : cô cũng mau ăn đi…" .Tần Vân Nguyệt cô ta nhìn thấy Tử Nhiên khen ngon liền vui vẻ, nhìn đến khuôn mặt đẹp yêu nghiệt trong lúc đang ăn lại đáng yêu như vậy, cô ta liền phì cười.
" hửm…!!! mặt tôi dính gì sao ??? ". Tử Nhiên đang ăn thấy cô ta phì cười liền ngước lên nhìn cô ta khó hiểu.
" không có gì… chỉ là không ngờ anh lúc ăn trong đáng yêu như vậy đó …hi ~ hi "
Cô ta rót rượu đưa cho Tử Nhiên " anh mau uống đi " .Nói rồi cô ta cũng uống một ly khác , còn Tử Nhiên không chần chừ gì mà cứ cầm lấy một hơi uống sạch.
Tần Vân Nguyệt cô ta đứng vậy đi vòng qua ghế Tử Nhiên ngồi lên đùi cô, tay vòng qua cổ Tử Nhiên mắt đối mắt nhìn nhau, lúc này Tử Nhiên thấy đầu óc mình hơi choáng váng nhìn khuôn mặt cô ta không còn gõ nữa.
Cô ta sờ vào khuôn mặt Tử Nhiên miết miết đôi môi vài cái cô ta nhết mép cười, cô ta đợi người kia dần mất đi ý thức rụt lên vai cô ta thì cô ta mới yên tâm.
Tử Nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng không còn nhìn gõ rồi cứ thế ý thức từ từ tối sầm lại, Tần Vân Nguyệt cô ta thấy người đã mất ý thức thì cô ta bất đầu đỡ Tử Nhiên đi vào một căn phòng.
Cô ta đặt nhẹ Tử Nhiên xuống giường , nhìn gương mặt đẹp đến không tả nổi , trong lòng cô ta lại rạo rực cả lên, cô ta ngồi lên kế bên tay không ngừng vuốt ve khuôn mặt đó.
Vuốt ve đến đôi đỏ hồng quyến rũ kia cô cứ mân mê đưa tay miết miết, cuối cùng lại quyết định hôn xuống nơi đó, đôi môi cô ta đặt lên môi Tử Nhiên liếm liếm gì đó rồi cô ta hôn đến đôi mắt Tử Nhiên.
Tay cô tà từ từ lần mò cởi nút áo của Tử Nhiên ra, một nút rồi hai nút tay cô ta chợt ngưng lại ,cô ta đưa mắt ngước nhìn xuống nơi tay mình đang dừng lại, quả nhiên là một tắm vải nịt lại.
Cô nhết môi cười ra tiếng ha ha… không ngoài cô ta dự đón, cô ta tiếp tục cởi toàn bộ rồi lấy chiếc áo quăng ra một bên, cô ta tháo từng băng vải đang quấn chặt nơi kia, cô ta nhẹ nhàng đưa tay tháo ra từng chút một, lột lúc sau thì cũng xong tắm vải trắng cô ta cầm trên tay nhìn chăm chú.
Nơi đó được lộ ra trước mắt cô ta , cô nhìn đến nó làn da mịn màng trắng nõn của người kia.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
các bạn đọc giả nhớ like đánh giá 5\* cho tg nha nha....cảm ơn các bạn♡♡♡.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
tác giả: Bé yo