Thế là Tử Nhiên cô bị ép buộc đi tham gia, cho dù không muốn đi thì cũng cố gắng lết cái thân lười này mà đi.
Nhưng mà hôm nay bắt buộc đi đến đó không được mặt quân phục, mà phải thay vào đó là váy dạ hội, Tử Nhiên nghĩ từ khi đến thế giới này cô không có bận váy.
Chỉ bận đồ nam nhân khi lúc giả trai, còn bình thường điều là quân phục, còn lúc ở nhà chỉ thay áo tắm mà ngủ.
Thế là Ngọc Nhi phụ trách chuẩn bị đồ cho cô, Ngọc Nhi hăng hái đi mua sắm lựa váy đẹp nhất cho cô.
Ngọc Nhi là fan của cô thì đương nhiên phải muốn cô nổi bật nhất, thế là cô gái nhỏ của chúng ta mua một cái váy màu đen, kiểu dáng hai dây, hai bên tay có thêm hai tắm vải mỏng manh lấp lánh.
Phần vạt váy dài tới rót chân, được sẻ lên tới đùi, vừa đẹp cũng không có lộ da thịt quá, màu đen lấp lánh tựa như những vì sao nhỏ đang chiếu trong màng đêm.
Tử Nhiên nhìn kiểu váy vừa không quá khoe khoan cũng không kém phần kiều mị, màu đen này cô nhìn vào đã thích, đối với cô có lẽ thích bóng tối.
Nhìn màu đen làm cô liên tưởng bản thân cảm thấy tĩnh lặng hơn, cốt cách của cô ai đối xử tốt với mình thì mình sẽ cho họ cái gọi là tốt đẹp nhất có thể.
Còn người nào muốn hại cô một thì sẽ trả lại hàn ngàng lần như thế, cô không muốn bản thân thiệt thòi một chút gì cả.
Thiên đạo mà bất công với cô thì đừng trách cô bất nghĩa, không lưu tình một thứ gì cả, Đối với cô mọi vật trên thế gian điều như cát bụi.
Được tạo hóa ra sinh mạng, cũng như kết thúc, mọi thứ điều trở lại ban đầu.
\_\_\_\_\_\_\_
Nhân sinh thập tam hữu...
Bất hữu di lai cam cam...tứ hề
Tiểu nhân tứ mễ tam nhân giai..
Sinh linh tử hộ cửu linh vi du..
\_\_\_\_\_\_\_
Cô thay chiếc váy vào, đứng nhìn mình trước gương, có đôi khi cô còn phải tự hồi hợp trước dung nhan của mình, cô yêu thích cái đẹp, nhưng mà bản thân lại đẹp quá mức là đằng khác.
Những diễn viên minh tinh kia thì sau mà so với cô được chứ, một vẻ đẹp vừa bí ẩn lại ma mị đến cực điểm.
Một nét đẹp riêng biệt, vừa cao quý lại yêu nghiệt nhân sinh, cao quý phát ra từ linh hồn tìm ẩn.
Thế là cô tới tận 5 người hộ tống lên xe, Đường Tiêu lần đầu thấy cô bận váy không ngờ lại đẹp đến vậy, bốn người kia cũng không khác anh là mấy điều bàng hoàng.
Nhất là Nhọc Nhi không ngờ cái váy mình trọn cho tỷ tỉ thật đẹp oa ~ thật muốn gã cho chị ấy quá đi mà.
Mấy người bọn họ từ từ cũng thân thiết với Tử Nhiên hơn, thế là cô đã đổi cách sưng hô với bọn họ, cứ coi họ là em gái, chị gái ,anh trai, em trai ,mà nói chuyện.
Tuy như vậy cô vẫn lạnh lùng như trước, nhưng dù sao thì họ cũng vui lắm rồi, được cô ưu tiên cho gọi như thế họ mừng muốn sắp khóc luôn ý.
" Nhiên... hôm nay em đẹp lắm đó...".Tịnh Nhu không nhịn được mà khen thành lời.
" ừm...chị cũng đẹp lắm đó ".Tử Nhiên cũng không tiếc lời khen lại cô.
Tịnh Nhu được Tử Nhiên trong lòng vui như nở hoa, sau mà đáng yêu thế không biết, nguyện làm tay sai của em suốt đời luôn a~.
Cô bước vào xe, 5 người kia cũng lẽo đẽo theo sau, chiếc xe lao đi trên đường, chiếc xe Rolls\-Royce Sweptail , làm nhiều người phải chú ý.
" woa...chiếc xe đó đẹp quá lại đắt nữa...không biết ai lại sở hữu được nó thế "
" ừm...tôi cũng ước gì sờ được một cái quá đê..."
Đương nhiên là cô lấy tiền của mình mua rồi, cô thiếu gì chứ tiền thì bao la~ a, mua một chiếc xe cũng đâu tốn bao nhiêu đâu à.
Tiểu hệ thống nó thầm mặc niệm, trời ai muốn sờ còn sờ không được, còn kí chủ nhà nó quăng tiền như nước, đúng là không biết tiết kiệm gì hết.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_///
Két !!!
Chiếc xe dừng trước cổng nhà hàng, những người được mời cũng đã đến đông đủ, nhà báo cùng phóng viên đông đúc chụp lách tách liên hồi.
Có thể nói quy mô lần này lớn cả nước, còn có những khách nước ngoài được mời, Nam Du bước xuống mở cửa xe cho Tử Nhiên.
Đôi chân thon dài bước xuống theo làng váy đen lung lay, làm mấy người đã đến phải trầm trồ, họ như ngừng thở im ắng không muốn phá vỡ cảnh đẹp thế này.
Mỗi bước đi yêu kiều cao quý xinh đẹp nhẹ nhàng uyển chuyển, cô đã thu bớt sát khi của mình vào, không muốn người khác phải sợ hãi.
Mái tóc đen tung bay theo từng bước đi, sau chiếc mặt nạ lại lộ ra đôi môi đỏ mộng chúm chím quyến rũ ma mị chết người, làn da trắng như bạch ngọc lại mịn màng như giấy lụa.
Mấy tiểu thư khuê các con ông cháu cha lúc này phải ganh tỵ, cũng có người lại ngưỡng mộ, có người còn muốn tiến lại định làm quen với cô, nhưng khi họ thấy chiếc mặt nạ bạc thì bất giác rùng mình sợ hãi lui lại.
Họ không dám a...người này là ai chứ, là người giết toàn bộ tên muốn xâm chiến đến đất nước của họ, người này đã tự tay diệt hết bọn chúng.
Nghe những người có tham gia vụ việc đó còn đồn thổi là cô giết người cuồng bạo như sát nhân, còn được kẻ địch đặt cho cái danh Cuồng Sát nữa kìa.
Những người ở đây từ sợ hãi chuyển qua kính nể cô, còn những nhà báo cũng nhanh chống chụp ảnh cô, đợt trước khi tin tức Thống Soái là con gái nhà duy nhất nhà Nam Cung gia phát tán ra thì vô cùng hót a.
" người đó là Thống Soái kìa..."
" ừ...~ không ngờ chị ấy đẹp quá aaa...lại khí thể nữa"
" đúng vậy ~tuy luôn đeo mặt nạ nhưng làm người khác nhìn vào vẫn không thể nào che lấp vẻ đẹp ma mị aaa..."
" chị ấy là lão công của tôi đó...mấy người đừng có tranh nha ~ "
Ngọc Nhi cùng Tịnh Nhu nghe thấy mấy mời đó liền quay qua trừng mắt mấy cô nhóc kia, hừ dám có ý với bảo bối đáng yêu nhà ta à, đừng có mơ nhá.
Mấy người kia thấy ánh mắt của hai cô gái nọ trừng mình ghê quá, sợ hãi cũng không dám nói nữa, họ mà nói nữa không chừng con bị ăn đập như chơi luôn đó.
Nhìn hai cô gái nọ hùng hồn ghê chưa, còn chống nạnh ương ngạnh mà nhìn mấy người kia, hừ tính cướp chồng bà đây à...à mà lộn, là bảo bối nhà ta nhá.
" thôi đi mau...".Tử Nhiên thấy hai người họ đứng mắt to chừng mắt mấy người kia, thì đi lại kéo hai cô nàng này đi.
Là đặc công mà sau cái tánh y như côn đồ vậy không biết, mà lúc này hai cô nàng được cô nắm tay lôi đi tim không khỏi hồi hợp lên.
Aaa...cô nắm tay họ kìa, sướng quá đê, ba thanh niên phía sau nhìn hai khuôn mặt của cô gái vui như vừa trúng vé số không bằng, cười tươi như hoa vừa nở.
Không lẽ thế giới này bị đảo lộn giới tính hết rồi sau ta, Tử Nhiên cô không muốn làm tiểu thuyết bách hợp ngọt nào đâu nhá, cô là gái thẳng chính hiệu nguyên xi nha.
Cô bước vào bên trong, những thiếu gia bắt chuyện với những cô gái thẹn thùng, bên trên là sân khấu dành cho nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng đang đánh đàn.
Tiếng nhạc du dương êm nhẹ khiến người khác say mê, buổi tiết kết thúc mọi người ồ ồ vỗ tay khen ngợi, ôi mẹ ôi nghệ sĩ dương cầm này là ai mọi người biết không.
Là nữ chủ Tần Vân Nguyệt đó, đúng đúng là nữ chủ, sau cô ta lại thành nghệ sĩ dương cầm rồi.
" tiểu Hệ Thống mi mau tra xem sau tình tiết cái quái gì thế này...sau ta lại không nghe mi báo cáo gì hết vậy hả..."
\[...\] kí chủ ta cũng không tra được nữa a...tình tiết bị ẩn hết rồi...bây giờ ta chỉ biết số hảo cảm của nhân vật thôi.
" thế mi cũng không còn biết nữ chủ xuất hiện ở đây à...!!! "
\[...\] Đúng vậy kí chủ...tôi không thể tra thêm thông tin gì nữa...tôi đã báo cáo lên tổng bộ để sửa sang lại thế giới này...nó đã bị bug khá nặng.
Cô đoán chắc chắn nam chủ cũng xuất hiện ở đây, vậy không lẽ nữ chủ cô ta đã gặp tên Lãnh Hàn Dương kia rồi à, sau càng ngày càng gối rắm quá vậy nè..
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_///
Các bạn đọc giả ❤nhớ like?đánh giá 5☆☆☆☆☆để tg có động lực tinh thần từ các bạn ạ....
Cảm ơn các bạn:???
.
.
.
.
.
.
.
.
.
tác giả: Bé yo