Trong tinh không, trên tàu mây, Diệp Quân ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai tay hắn đặt trên hai đầu gối, đôi mắt khẽ nhắm.
Bây giờ hắn có cảnh giới Diệt Không, đã có năng lực dễ dàng hủy diệt không gian, có điều hắn cảm thấy bây giờ cảnh giới không còn đủ dùng nữa!
Cảnh giới kiếm đạo cao, cảnh giới tự thân thấp!
Đây là trăn trở lớn nhất trước mắt của hắn!
Bởi vì chẳng thể chiến đấu lâu dài!
Đàn ông chỉ nhanh mà không bền thì sao mà ổn?
Bây giờ, hắn bắt đầu đi nghiên cứu cảnh giới Địa Pháp!
Thứ gọi là cảnh giới Địa Pháp, nói một cách đơn giản chính là kiểm soát lực Địa Pháp trên mặt đất!
Trên mặt đất bao la này, ngoại trừ sức mạnh mặt đất tới từ nơi sâu thẳm ra thì còn có vô số sức mạnh đặc thù còn sót lại trên mặt đất, ví dụ như Thiên Lôi từ trên trời cao giáng xuống mặt đất, còn cả Địa Hỏa tới từ sâu trong bề mặt Trái đất, nguyên tố Cuồng Phong vẫn còn sót lại giữa đất trời,...
Những sức mạnh này đều ẩn nấp bên trong mặt đất, khi người tu luyện đạt tới một cấp độ nhất định thì sẽ có thể kiểm soát được nó, sau đó sử dụng cho bản thân.
Đương nhiên, điều này cũng có độ khó, mặc dù chỉ là sức mạnh còn sót lại thế nhưng vẫn vô cùng cường đại, không phải thứ mà người bình thường có thể kiểm soát.
Còn về sức mạnh mặt đất kia thì lại còn càng khó nhằn hơn!
Sức mạnh mặt đất tới từ nơi sâu nhất của mặt đất, không có hạn định, muốn kiểm soát được quá khó khăn, đặc biệt khi nguồn sức mạnh của sức mạnh mặt đất này tới từ linh hồn mặt đất, cũng có thể nói, bạn muốn có được sức mạnh mặt đất thì buộc phải có được sự cho phép của linh hồn mặt đất!
Đương nhiên, ngoại trừ Pháp Tắc Đại Địa ra!
Sở hữu Pháp Tắc Đại Địa, không chỉ có thể kiểm soát sức mạnh mặt đất mà còn có thể kiểm soát linh hồn mặt đất!
Ví dụ như Diệp Khải!
Y có thể đạt được sức mạnh mặt đất vô hạn!
Chỉ cần đứng bên trên mặt đất, sức mạnh của y sẽ không bao giờ vơi cạn, không có hạn định.
Vậy nên Pháp Tắc Đại Địa là vô cùng quý giá!
Diệp Quân đang nghiêm túc nghiên cứu cảnh giới Địa Pháp này, hắn đương nhiên sẽ không bởi vì cảnh giới kiếm đạo cao mà lơ là cảnh giới tự thân!
Dù là cảnh giới kiếm đạo hay là cảnh giới tự thân thì đều cực kỳ quan trọng, không thể xem nhẹ.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là hình như Tháp gia không quá quen thuộc với cảnh giới nhất đạo!
Mỗi lần xin chỉ bảo, ý của Tháp gia chính là cứ dựa theo chủ định của ngươi mà làm!
Điều này khiến cho hắn hoàn toàn cạn lời!
Không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể tự mình cân nhắc!
Không thể không nói, tán tu vẫn có khác biệt rất lớn với người tu luyện có thế lực, tán tu mọi chuyện chỉ có thể tự mình cân nhắc, mà người tu luyện có thế lực thì việc gì cũng có thể hỏi, có thể nói trên con đường tu luyện sẽ ít phải đi vòng vèo hơn!
Lúc này, Tịch Huyền bước tới ngay trước mặt Diệp Quân, cô ấy nhìn Diệp Quân, không thể không nói, càng lại gần Diệp Quân thì cô ấy càng cảm thấy hắn thật thần bí!
Còn trẻ như vậy đã đạt được Kiếm Đế, còn có một ông lớn Tháp gia đi theo!
Càng nhìn càng giống như một thế lực siêu cấp nào đó đang nuôi thả cậu chủ, để cho cậu chủ tự mình tôi luyện, sau đó cả chặng đường loại bỏ mọi chông gai, cuối cùng leo lên đỉnh cao võ đạo, thống nhất toàn vũ trụ!
Nghĩ tới đây, Tịch Huyền không khỏi lắc đầu cười.
Thế lực lớn nhất thế gian là thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các, mà bây giờ, một nơi dùng cả vũ trụ truy nã Diệp Quân, một nơi thì đưa Diệp Quân vào danh sách đen.
Đây nào phải tôi luyện nữa!
Đây là đang dồn vào đường chết mà!
Đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên mở to hai mắt, hắn nhìn về phía Tịch Huyền, sau đó nghiêm túc nói: “Tịch Huyền cô nương, ta muốn xin cô chỉ bảo mấy vấn đề! Liên quan tới phương diện cảnh giới Địa Pháp!”
Tịch Huyền thu lại mạch suy nghĩ, cười nói: “Được!”
Trên tàu mây, hai người bắt đầu bàn luận về cảnh giới, không thể không nói, Diệp Quân cũng rất vui vẻ, bởi vì Tịch Huyền có thể giải đáp mọi nghi hoặc của hắn!
Mà Tịch Huyền cũng vô cùng kinh ngạc, bởi vì cô ấy phát hiện ra tất cả mọi vấn đề, cô ấy chỉ cần nói qua là Diệp Quân đã có thể hiểu, hơn nữa còn có thể học một biết mười!
Thiên phú như vậy quá khủng bố!
Nếu như Diệp Quân học tập ở thư viện Quan Huyên thì sẽ càng khủng bố hơn!
Nghĩ tới đây, Tịch Huyền thầm thở dài trong lòng.
Thư viện Quan Huyên mất đi Diệp Quân, không thể không nói là một tổn thất!
Đương nhiên, thư viện Quan Huyên chắc chắn cũng sẽ không bận tâm, dẫu sao thiên tài của bọn họ thật sự rất nhiều, nhiều hay ít hơn một Diệp Quân thì cũng vậy!
Nhà to nghiệp lớn mà!
Đúng lúc này, khí thế khủng bố đột nhiên bao trùm lấy tàu mây, tàu mây bị ép dừng tại chỗ!
Kiếm thế!
Diệp Quân và Tịch Huyền lập tức đứng dậy, hai người nhìn về nơi xa, cách tàu mây một trăm trượng phía xa, nơi đó có một thanh niên đang đứng, thanh niên mặc một bộ đồ màu trắng, tóc dài ngang vai, sau lưng đeo một hộp kiếm.
Kiếm tu!
Diệp Quân híp hai mắt lại, hơi bất ngờ, bởi vì hắn không ngờ lại có một kiếm tu xuất hiện!
Kiếm tu trẻ tuổi dừng ánh mắt lại trên người Diệp Quân, y khẽ chắp tay: “Tại hạ Tào Bạch của Kiếm Tông, vì nhiệm vụ tông môn phải đi qua Thần Châu, vô tình nghe nói nơi này có một Kiếm Đế, hôm nay đặc biệt tới thỉnh giáo, mong được Diệp Quân công tử chỉ bảo!”
Kiếm Tông!
Nghe vậy, biểu cảm của Tịch Huyền lập tức biến đổi: “Y là người của Kiếm Tông!”
Diệp Quân nhìn về phía Tịch Huyền: “Kiếm Tông?”
Vẻ mặt của Tịch Huyền hơi nghiêm trọng, trước nay chưa từng có: “Tông môn số một trong tổng viện Quan Huyên!”
Tông môn số một tổng viện?
Diệp Quân ngẩn ra.
Đây là điều mà hắn không ngờ tới!
Số một đó!
Xếp số một trong số tất cả các tông môn!
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tào Bạch, cười nói: “Các hạ không phải đến vì phần thưởng truy nã đấy chứ?”
Tào Bạch lắc đầu: “Ta đã điều tra rõ đầu đuôi sự việc rồi, chuyện giữa Diệp công tử và nhà họ An thật ra là nhà họ An sai, Diệp công tử tức giận phản kháng không có gì đáng chỉ trích. Vậy nên việc thư viện treo thưởng truy nã lần này thật sự thiếu công bằng, là chính trị đàn áp, ta không tham gia”.
Nghe vậy, Diệp Quân liền liếc nhìn Tào Bạch với vẻ vô cùng kinh ngạc!
Thế gian này vẫn còn có người hiểu chân lý!