Edit: Lam Anh
Biệt thự kia bốn phía đều làm bằng thủy tinh, trên ban công tầng hai có một suối phun xinh xắn, xem ra cực kỳ tinh tế trang nhã.
Tô Thần dừng xe vững vàng, mở dây an toàn ra trước, đẩy cửa xuống xe.
Vòng qua xe, vô cùng lịch thiệp mở cửa xe cho Lăng Mạt Mạt.
Tô Thần vừa mới mang theo Lăng Mạt Mạt tiến vào cổng vòm của biệt thự, liền nghe thấy bên trong có một trận tiếng cười truyền đến.
Tô Thần nghiêng đầu, thấp giọng nói với Lăng Mạt Mạt một câu: “Hôm nay bọn họ lại tới sớm như vậy.”
Lăng Mạt Mạt còn chưa phản ứng kịp “bọn họ” trong miệng anh là ai, đã bị Tô Thần ôm lấy vòng qua cổng vòm, thấy một nhóm người ngồi trong phòng khách của biệt thự.
Hai người Bạc Sủng Nhi và Tịch Giản Cận dính trên một chiếc sofa, Dịch Hỉ Hoan ru rú trong lòng Dịch Thiển, tập trung xem tivi, Tần Thánh ôm lấy một người phụ nữ ăn mặc lam.anh/DĐLQĐ trang điểm xinh đẹp cười hì hì dán vào lỗ tai cô ta không biết nói cái gì, chỉ riêng Lý Tình Thâm, một mình một người ngồi trên một cái sofa đơn độc, cầm máy tính cứng nhắc trong tay, nhìn chăm chú.
Tô Thần ôm lấy Lăng Mạt Mạt cho mọi người chào hỏi, an vị trên một cái sofa không bên cạnh Lý Tình Thâm.
Lăng Mạt Mạt vừa lúc ngồi kề bên Lý Tình Thâm, khoảng cách hai người rất gần, Lăng Mạt Mạt có thể ngửi thấy hương thơm trên người anh, khiến cho toàn thân cô không tự chủ hết sức căng chặt, dư quang nơi khóe mắt thường xuyên nhìn anh một cái, lại phát hiện, từ đầu đến cuối anh đều đặt sự chú ý trên chiếc máy tính ở trước mặt.
Tô Thần nhìn thấy Lăng Mạt Mạt không tập trung, nhìn lướt qua Lý Tình Thâm, giả vờ suy nghĩ một chút, mở miệng: “Tình Thâm, nhìn cái gì thế?”
Lý Tình Thâm ngẩng đầu, ánh mắt nhàn nhạt lướt qua Tô Thần, không chút để ý đáp lại một câu: “Nghiên cứu khoa học mới nhất gì đó của Selene xuất hiện một chút vấn đề, tìm tôi nhờ giúp nhìn xem chỗ nào xuất hiện nhầm lẫn.”
“Selene, bây giờ cô ấy vẫn chưa từ bỏ ý định với cậu?” Dịch Thiển vốn cùng Dịch Hỉ Hoan xem tivi đột nhiên nói xen vào một câu.
Cái tên Selene này khiến cho đáy lòng Lăng Mạt Mạt khẽ run lên, cô nhớ rõ người phụ nụ nước Mỹ kia, xinh đẹp hoàn mỹ.
Hóa ra cô gái kia thích Lý Tình Thâm.
Lăng Mạt Mạt theo bản năng giương mắt nhìn Lý Tình Thâm, chỉ thấy vẻ mặt anh lạnh nhạt nâng ly trà lên, chậm rãi uống một ngụm trà, cái gì cũng chưa nói, lại lập tức cúi đầu.
Tô Thần vẫn đặt lực chú ý ở trước mặt Lăng Mạt Mạt, nhìn thấy cô nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm mê mẩn, ánh mắt hơi lóe lên, liền mở miệng nói thẳng: “Mạt Mạt, đang nhìn cái gì thế? Nhìn say sưa như vậy?”
Lăng Mạt Mạt bị giật mình lập tức thu hồi ánh mắt trên người Lý Tình Thâm, nhìn thấy Tô Thần thẳng tắp nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm nhìn lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Mạt Mạt lập tức đỏ lên, cô cười xấu hổ, liền lung tung bưng một ly trà trước mặt, nhanh chóng uống một ngụm lớn.
Tô Thần còn chưa kịp nhắc nhở, Lăng Mạt Mạt lập tức khom người phun trà ra, giơ tay lên, che miệng, không ngừng thở ra.
Tô Thần vội vàng cầm một bình nước đá từ bên cạnh, đưa cho Lăng Mạt Mạt, cau mày, mở miệng nửa trách mắng: “Động tác của em nhanh như vậy làm cái gì? Anh còn chưa nhắc nhở em, em đã uống rồi, đó là nước sôi A Thánh vừa lúc rót.”
Lăng Mạt Mạt rót vào miệng hai ngụm nước lạnh, miệng bị bỏng quá đau đớn giảm bớt rất nhiều, lúc này mới đặt nước đá ở trên bàn.
Tô Thần lườm Lý Tình Thâm một cái, ánh mắt người đàn ông sớm đã rời khỏi máy tính cứng nhắc, rơi vào trên người Lăng Mạt Mạt, đáy mắt mang theo một tầng quan tâm nồng đậm.