Editor: Puck - Diễn đàn
Kiều Tịch Hoàn nói không chậm không nhanh.
Sau khi Trương Thông nghe xong, chỉ có thể lộ vẻ lúng túng.
Cố Diệu Kỳ nhìn Kiều Tịch Hoàn, nụ cười trên mặt mang ý vị sâu xa.
Sắc mặt của Cố Tử Hàn cũng trở nên lạnh lẽo, anh nhìn về phía Kiều Tịch Hoàn, nói: “Ý của quản lý Kiều là, cạnh tranh thị trường không cần suy tính tới hậu quả?”
“Cố tổng nghiêm trọng rồi, tôi chỉ nói rằng, cạnh tranh thị trường cần phải có tinh thần mạo hiểm chưa từng nói, cạnh tranh thị trường không cần để ý tới hậu quả, tôi nghĩ tinh thần mạo hiểm và làm việc lỗ mãng hẳn không cùng một ý tứ đi. Thành tựu trí thức của Cố tổng cao như vậy, tôi cũng không cần giải thích ý tứ về mặt văn bản của hai định nghĩa này đi.” Kiều Tịch Hoàn khẽ mỉm cười.
Sắc mặt Cố Tử Hàn âm trầm, “Cô thật sự rất biết giải thích.”
“Chỉ đang nói sự thật mà thôi.” Kiều Tịch Hoàn tỏ vẻ không có gì, mím mím môi, quay đầu lại nói với Trương Thông, “Tôi nghĩ lời nói mới vừa rồi có lẽ có phần quá mức phiến diện, vả lại cũng chỉ đại biểu cho quan điểm cá nhân tôi, anh không cần để ở trong lòng, tôi không hề có một chút chất vấn về năng lực trong công ty của anh, hơn nữa vẫn rất hiểu, chỉ có điều cá nhân tôi cảm thấy, mỗi chức vị và tính tình của mỗi người đều phải xứng đôi, bằng không râu ông nọ cắm cằm bà kia, không chỉ không phát triển được bản thân, còn kéo chân sau của công ty.”
Trương Thông hơi xấu hổ gật đầu một cái, trong miệng vẫn cố hết sức vì mình nói, “Mỗi người đều có tiềm lực có thể khai thác, muốn tăng mình lên, tôi cảm thấy kích thích nhiều phương diện là có hiệu quả.”
“Dĩ nhiên, tôi cũng cảm thấy như vậy.” Kiều Tịch Hoàn nói, “Nhưng mà, mới vừa rồi anh không biểu đạt ý này. Đây dường như trái ngược với mới vừa rồi anh nói với tôi, anh cảm thấy anh đã đủ tiêu chuẩn.”
Trong nháy mắt mặt Trương Thông lập tức đỏ bừng.
Kiều Tịch Hoàn khẽ mỉm cười, nhìn qua vô hại như vậy.
Đảo mắt nhìn về phía Doãn Tường, hỏi từng câu từng chữ, “Doãn Tường, tôi cũng không hỏi anh những vấn đề theo lệ thông thường, tôi liền hỏi anh, đối với đối thoại nhiều như vậy vừa rồi giữa tôi và Trương Thông, anh có cảm tưởng gì?” die ennd kdan/le eequhyd onnn
Doãn Tường nhìn Kiều Tịch Hoàn.
Vấn đề của Kiều Tịch Hoàn đánh bất ngờ.
Hai người cạnh tranh khác âm thầm lau mồ hôi, trong lòng không ngừng nói thầm, may mà không hỏi bọn họ.
Vốn sức cạnh tranh trong lần ứng tuyển này không phải đặc biệt mạnh, chính là ôm tâm trạng thử một lần, bây giờ quả thật hận không thể, lập tức kết thúc, không cần ứng tuyển nữa. Quay đầu liếc nhìn dáng vẻ Trương Thông giờ phút này, quả thật khiến cho người ta không có cách nào vui vẻ, có đúng không?!
“Tôi cảm thấy rất sảng khoái.” Doãn Tường gằn từng tiếng.
Mọi người quả thật kinh ngạc đến rớt cằm.
Lúc này Doãn Tường nói lời như châm chọc, là muốn bị một cái tát quạt chết đi.
Chỉ số EQ quá thấp! Không trách được nhiều năm ứng tuyển như vậy vẫn không thành công, cuối cùng vẫn phải dựa vào một hạng mục đi cửa sau mới thăng tiến lên vị trí phụ trách nhỏ.
“Sảng khoái?” Kiều Tịch Hoàn nhướng mày.
“Đúng vậy, sảng khoái, nhưng cũng không phải sảng khoái theo ý nghĩa truyền thống, tôi không hề có một chút ý tứ vui sướng khi người gặp họa, cũng không giống như những người ngồi phía dưới đây, cảm thấy có phần không chống đỡ được.” Doãn Tường giải thích, “Nhưng mà… Từ khi bản thân tôi có tư cách ứng tuyển phụ trách, mỗi một lần đều thất bại. Dĩ nhiên, nhìn nhật ký ứng tuyển của tôi cũng biết, tôi hoàn toàn không hề bị đả kích, tôi chỉ muốn biểu đạt, lần đầu tiên tôi nhìn thấy một cảnh tượng ứng tuyển xuất sắc như vậy. Tôi không nói Trương Thông trả lời như thế nào, cũng không nói vấn đề của quản lý Kiều như thế nào, dĩ nhiên tôi làm thí sinh không có tư cách đánh giá, tôi chỉ đột nhiên cảm thấy, không có bất kỳ lý do gì, toàn cơ bắp đã cảm thấy, nếu tôi có thể đi theo quản lý Kiều làm công việc nhân viên cấp dưới của cô, tôi sẽ cực kỳ vinh hạnh.”
“Anh không sợ bị ngôn ngữ sắc bén của tôi kích thích đến?”
“Bởi vì tôi nghĩ tôi có tinh thần mạo hiểm.” Doãn Tường rất biết nắm bắt điểm mấu chốt, “Ví dụ như, dưới tình huống tôi hoàn toàn không nắm chắc, tôi hết lần này đến lần khác tham gia cạnh tranh ứng tuyển.”
Kiều Tịch Hoàn cười cười, trong lời nói càng thêm rõ ràng, “Điều này không phải đã nói, anh quả thật có năng lực không đủ sao? Tôi nghĩ tôi cũng không có nghĩa vụ muốn một người, nhân viên bị loại bỏ vô số lần!”
Các thí sinh ứng tuyển khác đều nín thở.
Hiện trường ửng tuyển lần này, cũng quá… Kịch liệt đi.
Trước kia đối xử với người mới ứng tuyển có lẽ sẽ nói vài lời kích thích, nhưng cạnh tranh ứng tuyển nội bộ, cho dù như thế nào cũng là nội bộ nhân viên, mọi người gần như đều có thể thấy được, không biết vì sao lại không nể mặt mũi mà nói như vậy, lần này thật sự khiến cho người ta, không ngừng đổ mồ hôi lạnh. dfienddn lieqiudoon
“Bởi vì quản lý Kiều cũng có tinh thần mạo hiểm, mạo hiểm tuyển dụng một người nhân viên, nhìn qua năng lực không mạnh, nhưng lại có lối suy nghĩ cực kỳ phát triển.”
“Thật sao?”
“Tôi cũng nghĩ thế. Ít nhất ở trong mắt tôi là thế.”
“Anh nói như vậy, khiến cho tôi cảm thấy, tôi không có cách nào không chọn anh?!” Kiều Tịch Hoàn nhướng mày.
“Đây chính là chiến lược chiến thuật. Tôi nghĩ khi phòng thị trường thảo luận bất cứ hợp đồng nào, đều cần vận dụng đủ loại kỹ xảo tới đấu trí đấu dũng với đối phương, cuối cùng dưới tình huống đạt được lợi ích lớn hơn, ký hợp đồng. Tôi suy cho cùng cảm thấy, tôi thích hợp với phòng thị trường.” Doãn Tường không hề có một chút ý tưởng lùi bước.
“ Chỉ mong là anh thích hợp.” Kiều Tịch Hoàn mím môi, cười.
Doãn Tường chỉ cười cười, không hề nhiều lời nữa.
Cả hiện trường ứng tuyển, mục tiêu quá mức rõ ràng.
Kiều Tịch Hoàn đùa giỡn mưu kế nhỏ, đùa giỡn mưu kế nhỏ của Cố Diệu Kỳ.
Bây giờ Cố Diệu Kỳ coi trọng cô, lúc này ngôn ngữ của cô rất thẳng thừng cũng rất thiên vị, nếu như ông muôn để cho cô có thể đặt chân ở công ty, sẽ thỏa mãn nhu cầu của cô ở trước mặt rất nhiều người như vậy, dĩ nhiên, điều này cũng tồn tại phiêu lưu rất lớn, bởi vì Cố Diệu Kỳ không phải là người tình nguyện bị người khác uy hiếp.
Nhưng mà.
Đây là sau khi cô suy nghĩ nhiều như vậy, là biện pháp duy nhất có thể nghĩ đến khiến Doãn Tường tới bên cạnh cô.
Rất nhiều khi, suy nghĩ nhiều còn không bằng làm được nhiều.
Nhà mạo hiểm, chính là cần càng không ngừng biến thành hành động.
Sau khi mấy trưởng bộ phận khác tùy ý hỏi hai người ứng tuyển còn lại vấn đề đơn giản, nhân viên ứng tuyển phòng thị trường kết thúc, tiếp tục ứng tuyển các cương vị những phòng ban khác, mãi cho đến mười hai giờ rưỡi trưa, hiện trường ứng tuyển kết thúc toàn bộ. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Hai giờ rưỡi chiều.
Phòng họp công ty.
Mấy trưởng bộ phận cùng phó tổng quản lý, chủ tịch ngồi quanh một chỗ, bàn luận kết quả ứng tuyển lần này.
Số điểm kiểm tra đánh giá lần đầu tiên, thành tích thi viết lần thứ hai, tình huống phỏng vấn lần thứ ba, ba hạng mục đặt ra trước mặt mọi người.
Tổng hợp lại toàn bộ quá trình ứng tuyển của nhân viên cấp dưới rồi trình bày đơn giản, bắt đầu bình chọn từ phòng thị trường trước.
Một chức vụ phòng thị trường, quản lý hoạt động phòng thị trường.
Bốn người ghi danh, đầu tiên dưới đồng ý nhất trí của mọi người, loại ra hai người, để lại Trương Thông và Doãn Tường.
Hai hạng trước tổng điểm của Trương Thông cao hơn Doãn Tường ba điểm.
Vòng phỏng vấn này đều bỏ không, bởi vì khi chuẩn bị chấm điểm người được phỏng vấn, Cố Diệu Kỳ nói công đoạn phỏng vấn này không cần chấm điểm, cuối cùng trực tiếp bàn bạc kết quả.
Vì thế, được bỏ trống.
Không gian hơi trầm mặc, Cố Diệu Kỳ đột nhiên mở miệng, “Kiều Tịch Hoàn, khi phỏng vấn vấn đề của cô nhiều nhất, bây giờ cô nói ý kiến của cô.”
“Tôi lựa chọn Doãn Tường.” Kiều Tịch Hoàn vô cùng thẳng thắn.
Cố Tử Hàn nhíu chặt mày, “Tôi cảm thấy Trương Thông thích hợp hơn. Mặc dù khi phỏng vấn Kiều Tịch Hoàn hỏi nhiều như vậy, nhưng cuối cùng mà nói, tư chất và năng lực của Trương Thông, anh ta có tư cách đảm nhiệm chức vụ quản lý hoạt động của phòng thị trường hơn.”