Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Quyển 2 - Chương 45-2: Thắng được rất sung sướng 2



Editor: Puck - Diễn đàn

“Cố tổng thật sự vô cùng quan tâm tới công việc, một chi tiết nhỏ như vậy cũng có thể lưu ý đến, thật sự đáng để học tập.” Kiều Tịch Hoàn cười nói.

Sắc mặt Cố Tử Hàn lạnh lẽo.

“Chỉ có điều ngược lại, Cố tổng nghiêm túc trong công việc như vậy, nhưng cũng đừng chậm trễ người trong nhà. Ngày hôm qua khi tôi trở về, em dâu không ngừng nhắc tới anh, nói anh không về nhà ăn cơm, khổ cực như thế nào, mẹ nghe lại rất đau lòng, người trẻ tuổi, thân thể quan trọng.” Kiều Tịch Hoàn nói xong, xoay người rời đi.

Cố Tử Hàn lạnh lùng nhìn bóng lưng Kiều Tịch Hoàn.

Người phụ nữ này.

Khẽ siết ngón tay, xoay người gõ cửa phòng Cố Diệu Kỳ.

Kiều Tịch Hoàn đi vào thang máy, trở lại phòng làm việc của mình.

Cố Tử Hàn ngược lại đề phòng cô khắp nơi, dường như anh ta biết được rõ ràng từng cử động của cô, hơn nữa cho dù Cố Diệu Kỳ cân nhắc như thế nào, ở khâu ứng cử này, Cố Tử Hàn nhất định sẽ nghĩ đủ mọi cách không để cho Doãn Tường ứng cử thành công.

Mím môi, Kiều Tịch Hoàn ngồi trên ghế làm việc, như có điều suy nghĩ.

Mười giờ ba mươi phút sáng.

Kiều Tịch Hoàn và mấy trưởng bộ phận khác cùng với phó tổng quản lý Cố Tử Hàn, chủ tịch Cố Diệu Kỳ ngồi ở vị trí giám khảo, ba người cạnh tranh khác đều ngồi ở phía dưới, đều mang giày Tây, vô cùng quy củ.

Công đoạn đầu tiên chính là giới thiệu, từ lý lịch khi vào công ty đến trạng thái tư tưởng bây giờ, cùng với hoạch định nghề nghiệp sau này, mỗi người đều chuẩn bị đầy đủ, nói cũng đường hoàng, giống như không có một chút sơ hở. die nd da nl e q uu ydo n

Sau khi tự giới thiệu xong bắt đầu đặt câu hỏi trả lời.

Kiều Tịch Hoàn liếc nhìn danh sách những vấn đề để trước mặt mình kia, đều là chút vấn đề thông thường, cô hầu như không cần nghĩ cũng biết, đáp án sau khi hỏi dĩ nhiên là gì, cô liền đóng danh sách lại, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt, nghe mấy trưởng bộ phận khác đặt câu hỏi.

“Trương Thông, anh vào công ty cũng gần mười năm, anh tóm tắt lại, cảm nhận nhiều năm vào công ty như vậy của anh?” Quản lý bộ phận tổng hợp dẫn đầu đặt câu hỏi.

Trương Thông, vốn là quản lý khách hàng ưu tú của bộ phận thu hút khách hàng, là người mạnh nhất trong lần cạnh tranh này, tuy rằng chức vị không cao, nhưg cương vị cũng không thấp, hàng năm đều được khen ngợi, hàng năm đều được cạnh tranh cương vị, được coi là đại diện nhân viên tương đối vượt trội của Cố thị.

Nhiều năm như vậy, luôn luôn đảm nhiệm phát triển mở rộng nghiệp vụ và quan hệ khách hàng của tập đoàn, chưa từng có tính toán thăng tiến, hàng năm lúc có tư cách ghi tên, gần như đều không tham dự, cơ bản đều đặt tâm tư trên chuyện khách hàng, người này có chỉ số EQ đặc biệt cao, vuốt mông ngựa có dáng có vẻ, được sự yêu mến của các lãnh đạo nhóm sâu, đương nhiên, không cần đoán cũng biết, tuyệt đối là tâm phúc của Cố Tử Hàn.

Hiện giờ đột nhiên tới cạnh tranh cương vị, đoán chừng cũng cân nhắc đến tuổi của mình không cho phép mình tiếp tục không ngừng xã giao bên ngoài như vậy nữa, thân thể không chịu nổi, mặc khác, Kiều Tịch Hoàn cười nhạt.

Cố Tử Hàn đề phòng cô như vậy, không bố trí hai tâm phúc của anh ta ở chung quanh cô, làm sao có thể?!

Cô mím môi, thật bình tĩnh nhìn Trương Thông, nhìn dáng vẻ hoàn toàn cẩn thận lại vô cùng tự tin của anh ta, “Bắt đầu từ khi tôi vào công ty, đi làm ở bộ phận thu hút khách hàng, đồng nghiệp của bộ phận thu hút khách hàng cho tôi cảm giác đầu tiên chính là như một đại gia đình, hoàn toàn hay đổi cái nhìn nơm nớp lo sợ trước kia đối với tồn tại trong môi trường kinh doanh. Hiện giờ làm việc đã gần mười năm, phục vụ vô số khách hàng, khó khăn gặp phải rất nhiều, lấy được thành tựu cũng không ít, tôi nghĩ tôi ở đây có thể rất tự hào cũng rất kiêu ngạo nói, tôi ở trong công ty nhận được phát triển của bản thân.  Cho dù là ở trong nghịch cảnh, hay ở trong thuận cảnh, bây giờ tôi đều có thể thản nhiên đối  mặt, tích cực hướng lên. Tôi vẫn cảm thấy, con người sống trên đời, đơn giản chính là, ăn uống no đủ, tâm tình vui vẻ. Ăn uống no đủ, tôi nghĩ tôi không thể không nói thẳng, công ty cho tôi mua được nhà ở trong nội thành Thượng Hải, bảo đảm cho tôi có cuộc sống cơ bản nhất, cam đoan nguồn tiền vốn cho cuộc sống của tôi, để cho tôi có tư cách đi ăn uống no đủ. Về phần tâm tình vui vẻ, công ty dạy tôi điều chỉnh tâm tình của mình như thế nào, bởi vì gặp phải quá nhiều áp lực, dưới áp lực không ngừng truyền tới, tiêu hóa, hiện giờ căn bản tôi đã luyện thành rồi, bất cứ chuyện gì ở trước mặt, không nóng không vội, đối mặt giải quyết, không thẹn với lương tâm.” [email protected]

(*) Nghịch cảnh: Hoàn cảnh không may, hoàn cảnh trái ngang. Thuận cảnh: hoàn cảnh thuận lợi, hoàn cảnh suôn sẻ.

“Theo ý tứ của anh, anh rất hài lòng với cương vị công ty cho anh, cũng gián tiếp nói rõ, cho dù lần này ứng tuyển thất bại, cũng sẽ không gây ra tác dụng phụ gì đối với anh.” Quản lý bộ phận tổng hợp tiếp tục nói.

“Dĩ nhiên. Tôi rất hài lòng với tất cả những gì công ty cho. Nếu ứng tuyển thất bại, tôi nghĩ đây cũng là một kinh nghiệm trong cuộc sống, tôi hy vọng sẽ thành công, bởi vì tôi muốn tôi có phát triển tốt hơn, tôi muốn tôi không ngừng tăng lên ở trên cương vị khác, nhưng quả thật, người cạnh tranh với tôi, ưu tú nhiều như vậy, đối với thất bại, tôi chỉ biết thản nhiên đối mặt, sau đó quất roi cho mình không ngừng cố gắng, không ngừng khiêu chiến bản thân, tăng bản thân lên. Lần này không được, chắc chắn có cơ hội lần sau, một lần lại một lần như vậy, tôi nghĩ một ngày nào đó có thể để cho mình đạt tới vị trí lý tưởng của mình.” Trương Thông nói từng câu từng chữ, nói không kiêu ngạo không thấp hèn, là đáp án người tiếp nhận thích nhất.

Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Diệu Kỳ khe khẽ gật đầu.

Kiều Tịch Hoàn ngoái đầu nhìn lại, nhìn về phía Trương Thông.

“Trương Thông, có thể hỏi anh một vấn đề không?”

“Quản lý Kiều, mời ngài nói.” Trương Thông rất lễ phép, khóe miệng mang theo  nụ cười tự tin.

Đặc biệt khi thấy chủ tịch và phó tổng quản lý tỏ vẻ vui mừng với màn trả lời của mình, càng thêm dự tính trước.

“Trong vòng mười năm khi anh vào công ty, làm ra rất nhiều cống hiến cho công ty, là một nhân viên đặc biệt ưu tú, công ty khen ngợi anh vô số. Tôi muốn hỏi, trong khoảng thời gian mười năm này, vì sao anh có nhiều cơ hội có thể cạnh tranh cương vị, lại nhiều lần buông tha, có thể nói một chút nguyên nhân không?” Kiều Tịch Hoàn hỏi, giọng nghe vào vẫn còn rất thân thiết. di@en*dyan(lee^qu.donnn)

Trương Thông trầm mặc một chút, nói, “Bởi vì tôi cảm thấy khi đó tôi chưa đủ tốt, không có năng lực đảm nhiệm.”

“Bây giờ anh cảm thấy điều kiện đầy đủ này, đã đủ tốt rồi?” Kiều Tịch Hoàn nhướng mày.

Trương Thông khựng lại, ngay sau đó nói, “Tiêu chuẩn tôi đặt ra cho mình đã đạt tới.”

“Có phải tôi có thể lý giải thành, đối với bản thân anh mà nói, anh cần đảm bảo bản thân ở dưới một tình huống hoàn toàn an toàn, mới có thể đi làm chuyện mà anh cảm thấy trong lòng đã có dự tinh, nói cách khác, anh thiếu hụt tinh thần mạo hiểm không?!” Lời của Kiều Tịch Hoàn, dần áp sát.

Trương Thông siết ngón tay, dường như liếc mắt nhìn Cố Tử Hàn.

Cố Tử Hàn mặt lạnh, không hề có vẻ mặt gì.

Trương Thông trầm mặc hồi lâu, nói với Kiều Tịch Hoàn: “Không phải thiếu hụt tinh thần mạo hiểm, tôi chỉ cảm thấy, thân là một thành viên của công ty, khi làm bất cứ chuyện gì đều phải cân nhắc tới ích lợi của công ty, sau đó… Tôi làm phục vụ khách hàng, đắc tội bất kỳ một khách hàng mấu chốt nào, có thể đưa đến một khoản lợi ích không nhỏ đi mất, cho nên dưỡng thành tính làm việc cẩn thận nhiều năm cho tôi. Tôi nghĩ, đây cũng là một biểu hiện về mặt trách nhiệm đối với công ty.”

Rất dễ nhận thấy, lần trả lời này của Trương Thông có vẻ thiếu tự tin hơn lần trước, còn có chút khẩn trương, cho dù trong lời nói che đậy được rất tốt.

Kiều Tịch Hoàn khẽ nhếch miệng mỉm cười, gật đầu tán thành nói: “Quả thật, anh làm quản lý thu hút khách hàng, kết nối tiếp đón đều là khách hàng mấu chốt, một lời một câu của anh đều đại biểu cho hình tượng của công ty, đương nhiên phải chững chạc thành thục, không thể quá lời, tôi không thể không thừa nhận, anh là một quản lý khách hàng vô cùng ưu tú. Nhưng mà, đây dường như hơi ngược với tính chất công việc của phòng thị trường, phòng thị trường cần phát triển thị trường, không ngừng tìm kiếm thị trường tiềm lực, mà thị trường bây giờ chính là cần nhân viên phòng thị trường chúng tôi không ngừng tìm đúng cơ hội mở rộng ưu thế cạnh tranh thị trường, nói một cách khác chính là, chúng tôi cần nhân viên có tinh thần mạo hiểm và cách nghĩ mới mẻ, dưới tình huống thị trường thiên biến vạn hóa, tìm được một cửa đột phá, thả tay một lần. Rất nhiều case mà phòng thị trường chúng tôi có thể lấy tới tay, đều móc từ trong miệng con cọp ra, nếu như anh cái gì cũng muốn suy tính sâu kỹ sau đó mới đi áp dụng, tôi nghĩ con cọp đã có thể ăn đến, ngay cả xương cũng không thừa rồi.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv