Hoàng Tâm Di là con gái ruột của cậu, từ nhỏ đã được cậu nâng như trứng mà lớn lên, chưa bao giờ chịu đựng khổ sở, rất dễ bị lừa, thậm chí còn không có đầu óc hơn so với Quý Lệ Lệ.
Mặc dù Thượng Quan Ngưng không thích tính cách Hoàng Tâm Di, vẫn luôn bất hòa với cô ấy, nhưng mâu thuẫn giữa mẹ con cô ta với cô là một chuyện, để cô ta bị bắt nạt trong buổi tiệc của Quý Lệ Lệ là một chuyện khác.
Cô không muốn em họ làm ra bất kỳ sai lầm nào, nếu không cô không có cách nào giải thích với cậu.
Cậu đã không có vợ, chỉ còn lại con gái, cháu gái như cô không thể không quan tâm ông lúc về già.
Vì vậy, chờ thêm một thời gian nữa, có lẽ cô nên hỏi thăm một chút về sở thích của cậu, tìm cho ông một người bạn đời thích hợp.
Tuy rằng cậu đã hơn năm mươi tuổi, tóc trên đầu cũng đã bạc đi ít nhiều, nhưng ông khỏe mạnh cao lớn hơn những người khác, khi còn trẻ ông được không ít thiếu nữ cạnh tranh theo đuổi vẻ bề ngoài anh tuấn đó, mặc dù bây giờ dày dạn phong sương, trên mặt có nhiều nếp nhăn một ít, nhưng thần thái bên trong toát ra sự điềm tĩnh chín chắn, giơ tay nhấc chân đều bộc lộ tự tin cùng tài năng vốn có của một doanh nhân bất động sản thành công, cả người chỉ cần hơi chăm chút một tí, thoạt nhìn chỉ giống với những người bốn mươi tuổi.
Thượng Quan Ngưng ở trong lòng hạ quyết tâm, lúc bé cậu đã chăm sóc cô, hiện tại, đã đên lúc cô chăm sóc lại cậu, cũng muốn bảo vệ con gái ông.
Khoảng gần tám giờ, Thượng Quan Ngưng bắt đầu lái xe đi, cả trang phục dự tiệc cô cũng chưa thay, trên người là bộ đồ thể thao màu lam nhạt, dưới chân mang một đôi giày thể thao đế bằng.
Cô không phải đến dự tiệc của Quý Lệ Lệ, không cần phải trang điểm hay mặc váy dạ hội, cô gọi điện cho người vẫn luôn âm thầm đi theo cô Lý Nhiều, nói với cậu ta cô đang đi dự tiệc, trong buổi tiệc có khả năng sẽ xảy ra sự cố. Đến lúc đó nếu có bất kỳ xung đột, cũng sẽ thuận tiện ứng biến hơn.
Thời điểm Thượng Quan Ngưng đến Hoàng gia Vương miện, tiệc sinh nhật của Quý Lệ Lệ đã bắt đầu, toàn bộ Hoàng gia Vương miện đều được cô ta bao trọn, trên tầng ba phòng tiệc sang trọng, là nơi ăn uống linh đình, một cảnh tượng náo nhiệt vui sướng.
Bữa tiệc bắt đầu lúc bảy rưỡi, Quý Lệ lệ cố ý thông báo cho Thượng Quan Ngưng là tám giờ, ý định muốn Thượng Quan Ngưng mất mặt khi một mình cô khiến tất cả khách khứa ở đây phải chờ đợi mỗi cô.
Dưới sự hướng dẫn của phục vụ, Thượng Quan Ngưng đi lên tầng ba.
Cánh cửa căn phòng ở tầng ba vừa mở ra, đập vào mặt bầu không khí xa hoa sang trọng, đèn chùm thủy tinh trên đỉnh đầu sáng chói rực rỡ, quay một cái khiến cô nhất thời không thể mở mắt được.
Nam nữ bên trong tất cả đều ăn vận những bộ cánh đắt tiền xa xỉ, bày ra bộ mặt sang trọng nhất của họ, để có thể đứng ở bửa tiệc sang trọng nhất này, địa vị hay thân phận của bọn họ quả thực không thể xem nhẹ.
Trên sân khấu trong căn phòng, có bốn người đàn ông mặc vest đen chơi violon, toàn bộ căn phòng vang lên tiếng đàn du dương nhẹ nhàng.
Bộ trang phục thể thao Thượng Quan Ngưng đang mặc cùng với lễ phục của tất cả những người trong bữa tiệc hoàn toàn không hợp nhau, cô vừa bước vào, ngay lập tức thu hút rất nhiều ánh mắt.
Thượng Quan Ngưng nhắm mắt làm ngơ với những cái nhìn đó, trong đám đông hoa lá tìm kiếm bóng dáng em họ Hoàng Tâm Di.
Cô còn chưa tìm được, xộc vào mũi một hương thơm nồng nặc, rồi một hình ảnh ôn nhu như nước xuất hiện ngay trước mặt, chặn ngang tầm mắt.
“Chị, chị tới rồi! Lệ Lệ nói hôm nay chị sẽ đến, em còn không tin, lại không nghĩ chị thật sự đến, nhưng, sao lại không thay lễ phục?”
Thượng Quan Ngưng một câu cũng không muốn nói với cô ta, xoay người rời đi, thì thấy Tạ Trác Quân tay cầm ly rượu đi tới.
“Tiểu Ngưng, là cô thật, Tiểu Tuyết vừa mới nói cô đã đến rồi, tôi không kịp tin. Tuy nhiên, bộ đồ cô đang mặc hình như có chút không thích hợp, phải không?”
Thượng Quan Ngưng cười lạnh, không hổ là một đôi nam nữ khiến người ta chán ghét, đến lời nói cũng giống nhau như đúc, y như là đã trao đổi kịch thoại với nhau sao cho tốt nhất.
Mức độ nổi tiếng của Thượng Quan Nhu Tuyết ở thành phố A rất lớn, mà cô ta còn đi tới đây, làm cho không ít người hướng mắt về phía cô nhìn, hơn nữa áo quần trên người cô không phù hợp với nơi này, khiến cho từng tốp từng tốp nam lẫn nữ trỗi lên hứng thú.
Những người có thể tham gia tiệc sinh nhật của Quý Lệ Lệ, trên cơ bản không giàu sang thì cũng cao quý, bọn họ thường ngày không cần phải làm việc, trong nhà sớm đã sắp xếp xong xuôi, vì vậy phần lớn thời gian dùng để hoang phí, đến đây chỉ đơn giản đều ôm một trạng thái sẽ được kết giao với càng nhiều càng nhiều người quyền quý, mà hiển nhiên, nếu có náo nhiệt để xem, tất cả mọi người sẽ giống như hít thuốc lắc hưng phấn theo dõi.
Thượng Quan Ngưng không thích tình trạng này, ngày thường cô rất ít khi tham gia các loại lễ tiệc như thế này, hơn nữa cô đã đi du học bốn năm chưa từng quay về, vì vậy rất ít người biết đến cô.
Có vẻ như khuôn mặt của tất cả mọi người, nhìn cô giống như người không hiểu quy tắc khi dự tiệc, thậm chí còn không thay được một cái váy đến gặp mặt những người mới không khỏi âm thầm đánh giá cô, đoán rằng lát nữa sẽ bị chủ nhân của bữa tiệc là Quý Lệ Lệ ngược đãi.
Sau tất cả, Quý Lệ Lệ là người coi trong nhất mặt mũi, thích người khác bồi cô ta ăn cơm, thích tổ chức các loại party, nhưng nếu những người đến tham gia không xinh đẹp, hoặc là không mặc áo quần sang trọng nhất, không cần, cô ta đều sẽ không chút lịch sự đuổi người ra ngoài.
Thượng Quan Ngưng không nghĩ sẽ lãng phí thời gian cùng hai người bọn Thượng Quan Nhu Tuyết, cô sợ nếu bản thân chậm trễ một phút Hoàng Tâm Di sẽ gây ra điều gì sai lầm, trực tiếp nhìn hai người kia lạnh lùng nói: “Hai người tránh ra!”
Trong ánh mắt Thượng Quan Nhu Tuyết hiện lên tia tàn nhẫn, cầm ly rượu va vào người Thượng Quan Ngưng.
Thượng Quan Ngưng đã sớm quá quen với cái chiêu trò cũ rích này của cô ta, quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, cô ta vừa nhúc nhích hành động, Thượng Quan Ngưng ngay lập tức né ra.
Hôm nay cô đi giày đế bằng, áo quần thoải mái, có thể dễ dàng tránh Thượng Quan Nhu Tuyết.
Mà cả người Thượng Quan Nhu Tuyết là bộ lễ phục dài sát đất màu hồng nhạt, chân lại mang giày cao gót, hành động cũng không nhanh nhẹn như ngày thường.
Cho nên Thượng Quan Ngưng tránh qua một bên, cô ta liền một bước tới luôn mặt đất, cả ly rượu vang đổ trên người cô ta, nhuộm đỏ bộ lễ phục cao cấp cô ta đã bỏ ra mấy trăm vạn đặt hàng riêng.
Lần này, động tác Thượng Quan Nhu Tuyết cố tình va vào Thượng Quan Ngưng, bởi vì cô ta tính toán sai hụt, bởi vì Thượng Quan Ngưng phản ứng nhanh chóng, kết quả là toàn bộ Tạ Trác Quân đều nhìn thấy rõ ràng.
Ngón tay cầm lấy ly rượu của hắn đột nhiên nắm chặt, dùng sức quá mức khiến cho những âm thanh ma sát nho nhỏ phát ra.
Hắn không dám tin tưởng nhìn vị hôn thê đang ngã trên mặt đất, không thể tin được những gì mà chính mắt mình mới vừa nhìn thấy!
Thượng Quan Nhu Tuyết ở trong lòng hắn thiên chân thiện lương, đơn thuần như một tờ giấy trắng, vừa rồi cư nhiên làm ra chuyện khiến người khác khinh thường như vậy!
Cô cố ý va vào Thượng Quan Ngưng, nếu Thượng Quan Ngưng lách người đi chậm một chút, cảnh tượng hôm nay và ngày bọn họ đính hôn sẽ hoàn toàn giống nhau, mọi người có mặt đều sẽ chỉ nhìn thấy Thượng Quan Ngưng đẩy ngã Thượng Quan Nhu Tuyết, hại cô ấy ướt nhẹp hết cả bộ lễ phục xinh đẹp.
Trong nháy mắt đại não Tạ Trác Quân trống toát, trời đất như bỗng dưng hỗn độn xoay tròn, cái cảm giác khủng khiếp bị lừa dối đang bao trùm toàn thân hắn.