Trở lại lầu hai, An Ninh công chúa buông Yên Nhiên, ngồi lên tháp mỹ nhân.
Yên Nhiên cũng không giống vừa rồi ngồi kính cẩn. Mà tùy ý ngồi vào ghế, nhìn chằm chằm bồn hải đường bên cạnh cửa sổ.
An Ninh công chúa hỏi:
- Không có gì muốn nói?
Yên Nhiên nhìn chằm chằm đóa hoa hải đường:
- Không có.
- Không tức giận?
- Không đáng.
An Ninh công chúa nở nụ cười:
- Nói xem, Trinh Nương nói câu cuối cùng, không được đầy đủ là muốn khơi mào tranh đấu giữa ngươi cùng Văn Thục Hoa.
Yên Nhiên trả lời:
- Nhữ Dương vương điện hạ không thích ta, nếu biểu ca thú ta, đại di sẽ hao tổn tâm tư, thân thể nàng không tốt, lại quan tâm nhiều chuyện, nàng ghét bỏ đại di đi không đủ nhanh? Nên mới khẩn cấp muốn gả vào vương phủ?
- Ngươi biết là không phải, mà vẫn hạ thấp nàng, còn không phải tức giận.
An Ninh công chúa đùa giỡn Yên Nhiên:
- Văn Thục Hoa dùng hai kẻ ngu dốt, Yên Nhiên, ngươi phải nhớ kĩ, lần sau muốn đụng Trinh Nương cần tìm người thỏa đáng.
- Ta biết vị tiểu thư giúp Trinh Nương nói chuyện nàng...tuy nàng là đích nữ nhưng ngày tháng trôi qua còn không bàng thứ nữ, không ngờ hôm nay lại giúp đỡ nàng, lúc trước nàng bị thứxuăt tỷ tỷ ăn hiếp còn ít sao? Thật là khoan hồng độ lượng.
- Đây là chổ khôn khéo của Trinh Nương, sau này cũng không có ai hoài nghi nàng cùng Trinh Nương thông đồng, một cái xảo miệng giải quyết lúng túng, Trinh Nương tâm cơ thâm trầm, nàng có thể làm hữu, không thể làm tri lý.
An Ninh công chúa tổng kết.
- Nàng muốn đại di lo lắng cho ta, khiến đại di không có thời gian tính kế nàng.
Yên Nhiên căm giận nắm chặt tay, An Ninh công chúa nói đúng có thể làm hữu (bè) không phải bằng hữu, mà là minh hữu, kiếp trước...
An Ninh công chúa thật sự không biết tính nết của Trinh Nương?
Sau khi biểu ca từ tước vị, trải qua cung đình đấu đá An Ninh công chúa như thế nào lại không biết?
Dù nàng nhìn thấu Trinh Nương cũng sẽ không giúp nàng, trong lòng tân đế coi Trinh Nương là mẫu thân.
An Ninh công chúa không hổ trợ cửu hoàng tử xưng đế nhiều, huống hồ người thương yêu nàng nhất, chổ dựa lớn nhất của nàng là tiên đế đã mất.
An Ninh công chúa sẽ không vì người không liên quan mà trở mặt với Trinh Nương.
Có lẽ lúc trước An Ninh công chúa giúp đỡ Trinh Nương cũng không phải đơn giản như nàng nghĩ.
Vì quyền quý mà kết minh, Yên Nhiên không biết kiếp này An Ninh công chúa có mục đích riêng hay không.
Trừ tình cảm thuần túy yêu mến của thân nhân giành cho nàng, còn những thứ khác có khi phải dùng một đời người mới hiểu được.
An Ninh công chúa nhìn Yên Nhiên tán thưởng:
- Lấy biểu hiện hôm nay của ngươi, khuyết điểm không che lấp được ưu điểm, Nhàn Nương không cần lo lắng cho ngươi.
Yên Nhiên nhẫn nhịn nói:
- Ta không muốn ở chung một chổ với biểu ca.
An Ninh công chúa kinh ngạc, sau đó bật cười, nhìn thấy Yên Nhiên vẫn quật cường nhìn chằm chằm nàng, nói:
- Tiểu nha đầu, tâm tư quá nặng, ta nhớ lúc ở chùa, ngươi cũng không thèm quay đầu mà còn tiêu sái rời đi. Bản công chúa từng gặp người hèn mọn, từng gặp nịnh bợ, từng gặp người ra vẻ thanh cao, từng gặp người khoe khoang tài học, từng gặp yêu sủng, nhưng chưa từng gặp người như ngươi.
- Ta không phải...
Yên Nhiên bối rối, cuối thấp đầu:
- Người không biết cảm giác bị lừa gạt là như thể nào, hận nàng, càng hận chính mình.
Đây là tâm tình hiện giờ của Yên Nhiên, hận chính mình, vì sao tin tưởng nàng như vậy
Trong đôi mắt An Ninh công chúa tràn đầy thương tiếc, chớ trách nàng cùng trước kia không giống nhau.
Trước kia Yên Nhiên cùng Trinh Nương rất thân cận, hiện tại phải càng hận nàng.
Nhưng Yên Nhiên nói hận nhất là chính mình.
Hận Trinh Nương, trả thù Trinh Nương, nàng sẽ cảm thấy thoải mái.
Nhưng hận chính mình, chỉ biết đem hận ý để trong lòng, sẽ có một ngày tích lũy quá nhiều mà bạo phát, niết bàn trọng sinh, mới có thể hoàn toàn giải bỏ hận ý.
An Ninh công chúa thở dài nói:
- Nha đầu ngốc, ta chưa bao giờ gặp người nào ngốc như người.
Sau khi bị lừa gạt, sẽ rất khó tin tưởng người khác, An Ninh công chúa trừ chính mình, thì chưa bao giờ tin tưởng ai.
Yên Nhiên không cần thiết phải tin tưởng nàng, mới vừa rồi ở trong mật thất, Yên Nhiên vẫn tin tưởng nàng.
An Ninh công chúa cũng chỉ có thể nói nàng là nha đầu ngốc, trong lòng nàng có một tia xúc động, muốn bảo hộ nàng.
- Người nên uống nhiều nước đường đỏ, An Ninh công chúa...
Yên Nhiên chậm rãi đứng dậy, sau khi do dự một lúc lâu, mới hạ quyết định quyết tâm nói:
- Ta nhớ mẫu thân đã từng nói, sinh đứa nhỏ sẽ không đau nữa.
- Ý của ngươi là muốn ta sinh đứa nhỏ? Hay muốn ta thành thân?
An Ninh công chúa cười quyến rũ:
- Ngươi không phát hiện tiểu thị(trai bao) bên người ta?
- Người chỉ gặp một người tham phú quý, cũng không giải thích với người trong thiên hạ để họ biết rõ ràng, vì sao không cho Bình tướng quân một một cơ hội?
- Công chúa điện hạ có mạnh mẽ hơn nữa, cũng cần một cánh tay kiên cường để dựa vào, vì một người vô sỉ, mà bỏ quên chân tình, thì công chúa điện hạ không phải là người mà ta kính nể nhất.
Yên Nhiên phúc thân, kéo bình phong đi ra ngoài, An Ninh công chúa nghe tiếng thở gấp bên ngoài bình phong, là kiểu thở sợ hãi.
Đúng là to gan, không chỉ khuyên nàng lập gia thất, còn dám nhắc tới Bình tướng quân...
An Ninh công chúa vân vê vòng châu ngọc trên tay, trong đầu hiện lên hình ảnh hắn ngây ngô nói:
- Tạ công chúa điện hạ đặt tên, từ nay trở đi ta gọi Bình Hộ.
An Ninh công chúa ôm bụng:
- Đáng chết.
Không biết là mắng hắn làm đảo loạn tâm tư nàng, hay là Yên Nhiên dám nhắc tới hắn, cũng có thể là nàng mắng chính mình, mỗi tháng đều đau đớn.
Yên Nhiên yên lặng đứng nghe động tĩnh bên trong, xem ra An Ninh công chúa đến tiểu nhật tử nên buồn bực khó chịu.
Từng nghe mẫu thân nói, mỗi lần An Ninh công chúa đến ngày đều phản ứng rất lớn.
Mà chuyện của An Ninh công chúa cùng Bình Hộ, Bình tướng quân, Yên Nhiên cũng nghe được một ít tin tức.
Lúc này Bình tướng quân đã là quan cư Trấn Nam tướng quân, tên hắn là An Ninh công chúa ban cho, từng ở phủ công chúa làm kỵ nô(liên quan đến ngựa).
Sau đó, đến phía nam tiêu diệt Man Di lập được công lớn, một đường thăng chức, trở thành nhất phẩm Trấn Nam tướng quân.
Hắn cũng hơn ba mươi, không thú thê không nạp thiếp, trong mắt hắn chỉ có một người...An Ninh công chúa.
Kiếp trước Yên Nhiên nhớ Bình tướng quân chết vì bệnh dịch, trước khi chết hắn đã thổ lộ với An Ninh công chúa.
Cả đêm vì nàng thổi ngọc tiêu, An Ninh công chúa tự mình hạ táng hắn, cũng mặc kệ những người đang có mặt ở đó phản đối.
Hạ một mệnh lệnh hoang đường, cũng cầu được thánh chỉ, cam đoan mệnh lệnh của nàng sẽ được chấp hành, sau khi nàng chết sẽ cùng hợp táng với Bình tướng quân.
Hai người rõ ràng có tình cảm với nhau, lúc này thân phận cũng đã thích hợp, vì sao không thể ở cùng nhau?
Tiên triều không phải có chuyện Bình Dương công chúa gả cho đại tướng quân Vệ Thanh từng làm kỵ nô?
Nếu An Ninh công chúa đồng ý cùng hắn hợp táng, lúc này còn sống, vì sao không thể có được hạnh phúc?
Nếu An Ninh công chúa không có ý tốt với Yên Nhiên, thì Yên Nhiên sẽ không chủ động nói đến chuyện này
An Ninh công chúa đối xử với nàng tốt lắm, nàng đối xử thật lòng với mình, ngay cả mật thất cũng mang nàng vào.
Nhưng Yên Nhiên nghe thấy An Ninh công chúa nói đáng chết, sắc mặt liền thay đổi, cắn môi hừng hực đi xuống lầu.
Chuyện đã làm, sẽ không hối hận.
Nghe tiếng bước chân, các vị tiểu thư ngừng nói chuyện, ngẩng đầu nhìn cầu thang.
Tận mắt nhìn thấy Yên Nhiên xuống lầu, đám tiểu thư mới tin tưởng Yên Nhiên nhất định đã gặp An Ninh công chúa.
- Lý tiểu thư.
Văn Thục Hoa mở miệng, thần sắc mang theo một chút cảnh giác, mới vừa rồi những lời Trinh Nương nói.
Cùng chuyện Yên Nhiên từ lầu hai Yên Vũ Các bước xuống, khiến nàng không thể không nhìn kỹ người từng là bại tướng dưới tay mình...Lý Yên Nhiên.
Ánh mắt Trinh Nương lo lắng nhìn Yên Nhiên, giật giật môi giống như muốn vì Yên Nhiên mà nhận hết nguy hiểm.
Muốn đem Yên Nhiên bảo hộ ở sau lưng, ngồi bên người nàng là Tề tam tiểu thư cầm tay Trinh Nương, lắc đầu ngăn cản nàng, đè thấp giọng khuyên nhủ:
- Ngươi không thể ra mặt vì nàng.
Trinh nương thì thào nói:
- Nhưng nàng là Yên Nhiên...là Yên Nhiên...
Yên Nhiên bình tĩnh nói:
- Văn tiểu thư có việc?
Văn Thục Hoa đối với sự thay đổi của Yên Nhiên có chút giật mình, nhưng rất nhanh bình tĩnh lại:
- Đã nhiều ngày không thấy Lý tiểu thư, không biết dạo này ngươi bận việc gì? Rất ít đến văn hội.
- Ta thiên tư so ra kém Văn tiểu thư, ở hầu phủ học chút chuyện hứng thú, ta với ngươi giao tình cũng không tốt đến nổi có chuyện gì cũng phải nói.
Yên Nhiên không nhanh không chậm nói. Không chỉ có Văn Thục Hoa, mà các vị tiểu thư khác cũng phải nhìn Yên Nhiên bằng cặp mắt khác xưa.
Trước kia chỉ cần gặp Văn Thục Hoa, Yên Nhiên đều tức giận, sẽ điêu ngoa càn quấy.
Hôm nay lại có thái độ khác thường, nhưng có thêm một phần ngạo khí cùng thong dong.
Văn thục hoa mỉm cười nói:
- Ba ngày không gặp mặt, phải thay đổi cách nhìn khác, cổ nhân nói không sai.
- Quá khen.
- Không biết thân thể An Ninh công chúa điện hạ như thế nào?
Văn Thục Hoa thành khẩn nói:
- Chúng ta đều lo lắng cho nàng, Lý tiểu thư đã được điện hạ ưu ái, hãy nói cho chúng ta biết tình trạng điện hạ như thế nào?Dù chúng ta không có duyên nhìn thấy điện hạ, từ trong miệng ngươi cũng biết phong thái của điện hạ ra sao.
- Ta nói Văn tiểu thư sẽ tin tưởng?
- Đương nhiên rồi, không phải ngươi vừa gặp điện hạ sao?
Yên Nhiên mỉm cười, đôi mắt hữu thần, cười khẽ:
- An Ninh công chúa điện hạ...
Văn Thục Hoa, Trinh Hương đều chú ý nghe Yên Nhiên nói:
- Nàng tâm khoan thể béo, đã hết ho khan.
(Yul: tâm khoan thể béo nghĩa là tâm tình vui vẻ thoải mái thân thể mập béo.)
An Ninh công chúa có đúng như lời Yên Nhiên nói hay không, mọi người không biết, nhưng bên trên vang lên không ít tiếng ho khan, Văn Thục Hoa thản nhiên nói:
- Lý tiểu thư vui đùa, một chút cũng không buồn cười.
- Nói như vậy, ngươi không tin lời ta nói?
- Ngươi nghĩ ta sẽ tin tưởng?
Văn Thục Hoa có chút khinh miệt hỏi lại, Yên Nhiên nói:
- Ngươi đã không tin lời ta nói, vì sao vừa rồi còn nói tin tưởng ta? Không phải lật lọng sao?"
Thần sắc Văn Thục Hoa bình tĩnh:
- Vì ta không ngờ Lý tiểu thư sẽ dựa vào An Ninh công chúa mà nói đùa.
- Ý của ngươi là nói ta không để công chúa điện hạ vào mắt?
Yên Nhiên nhìn các vị tiểu thư đứng xung quanh bốn phía, cười hỏi:
- Các vị cũng cho là vậy?
Trinh Nương đứng lên nói:
- Yên Nhiên sẽ không gạt người, nàng là người có chừng mực, sẽ không lấy thể diện của điện hạ ra vui đùa, Văn tiểu thư rất lo lắng cho công chúa điện hạ, nên trong lòng có chút nghi ngờ, điện hạ không việc gì là tốt ròi.
Ba phải, là điều Trinh Nương am hiểu nhất, Trinh nương nói một câu, Lý Yên Nhiên đại biểu cho An Bình hầu phủ.
Đương nhiên sẽ không giống những người có mặt ở đây đứng chung một chỗ với Văn Thục Hoa.
Nếu đồng ý lời Trinh Nương sẽ không đắc tội hai bên, Yên Nhiên bình tĩnh nhìn Trinh Nương trong đầu hiện ra từng cảnh kiếp trước.
Kiếp trước Trinh Nương xuất giá trước, biết điệu thấp không ai nhìn thấu.
Kiếp này vì Yên Nhiên, sẽ không có được kết quả như kiếp trước.