Editor: May
Khóe mắt Lôi Nặc co giật, lại vỗ một cái lên bàn, lại càng có vẻ che dấu giấu đầu hở đuôi,
“Lão tử chỉ là hỏi một chút, không phải lần trước Hoàng Phủ nói cuối tuần này cô ấy trở về sao, đã trở lại chúng ta cùng đi uống rượu nha”
“Là như vậy sao” Sở Nam Xuyên cười đến khóe mắt ác hàn.
“Bằng không còn có thể là gì” Lôi Nặc dùng sức trừng mắt nhìn đám anh em một chút.
Nhìn Tiểu Lôi Lôi trong video lại xù lông, một đám nam thần ăn ý nhìn nhau, sau đó cười đến tà ác lại quỷ quyệt.
Hoàng Phủ Bạc Ái mặt không biểu tình nói một câu,
“Tiểu Ý đã hoàn thành thiết kế của trường học, chỉ là gần đây em ấy rất bận, đẩy tới cuối tuần trở về.”
“Bận cái gì?” Kỳ Mộ Phi sửa đúng bát kinh hỏi.
“Chẳng lẽ Tiểu Ý không biết Tiểu Lôi Lôi của chúng ta mỗi ngày đều ngẩng đầu chờ đợi em ấy ư?” Sở Nam Xuyên cố ý làm vẻ mặt khuê phòng oán phụ.
Lôi Nặc, “Cút……”
Hoàng Phủ Bạc Ái lại lạnh giọng phun ra mấy chữ,
“Theo đuổi đàn ông.”
“Cái gì!” Sở Nam Xuyên càng làm ra vẻ che miệng kinh hô, “Em... em... em ấy lại có thể gạt tôi chạy theo người đàn ông khác!”
Ghê tởm đến Kỳ Mộ Phi hận không thể nhảy ra khỏi video đánh anh ta một trận, Hoàng Phủ Bạc Ái cũng hơi nhướng đuôi lông mày hạ xuống, Sở thiếu này, một ngày không đùa sẽ chết à, xem ngày sau Lôi thiếu ngược chết anh ta không.
……