Editor: May
Nhìn hình ảnh trò chơi trên màn hình máy tính bảng, tai nghe còn vang âm nhạc trong trò chơi, cửa sổ trò chơi còn có spam nói chuyện phiếm vừa rồi của đám đàn ông,
“Tuyết sơn phi hồ”: “Hoàng Phủ, người phụ nữ của cậu hết giận chưa?”
“Lôi vương Tu La”: “Khẳng định không có! Vừa rồi cậu ta lại ‘ sát ’ lão tử!”
“Sở lưu phong thiếu”: “Người đàn ông không chịu nổi mà!”
“Thừa tiểu thừa yêu nghiệt”: “Hoàng Phủ, tối hôm qua cậu ngủ ở đâu? Hẳn sẽ không phải là ngủ sô pha chứ!”
“Bạc Ái hắc đế”: “Cút!”
“……”
Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái run rẩy một chút, vẫn duy trì mặt băng sơn không đổi như cũ, ngữ khí khắt nghiệt,
“Cút đi nấu cơm.”
Thịnh Vị Ương dẹp khóe miệng,
“Cút thì sao nấu cơm? Anh cút một lần cho tôi xem thử.”
“Phốc……” Bạc Tứ cắn răng không hé ra, bật cười từ trong kẽ răng, nhanh chóng cúi đầu câm miệng.
Hoàng Phủ Bạc Ái đảo mắt lệ qua!
Thịnh Vị Ương đã kiêu ngạo xoay người, nhấc chân đi vào trong biệt thự.
Bạc Nhị và Bạc Tứ bởi vì trong tay còn cầm đồ ăn vừa mua ở chợ bán thức ăn, cho nên cũng đi theo.
Ngữ khí của Hoàng Phủ Bạc Ái lại phát hỏa, “Để tự cô ta đi vào!”