Thoáng nhìn sang nhược mộng cùng đông phương thái ngọc ở gần đó, đáy mắt Hàn Thiên ẩn ý hiện lên câu hỏi, “tất cả đã sẵn sàng hết rồi chứ???”, tiếp theo đây cả đám sẽ phải đối mặt với những nguy cơ lớn chưa từng có đấy”.
Không một ai trả lời, bởi vì bọn họ đã bàn về ngày hôm nay từ rất lâu rồi, lần này Hàn Thiên đại công cáo thành ngày bọn họ phải chân chính giao đấu với thiên nghiệp quỷ cũng đã đến, nếu không thể vượt qua cửa ải này, bọn họ làm sao trở về được đại ninh kia chứ?.
Sau khi tất cả đã điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất, Đông Phương Thái Ngọc liền nhanh chóng giải trừ phong ấn của toả yêu tráo, Đa Nguyên cùng những tên thiên nghiệp quỷ bên ngoài chỉ chờ có thế, đám Hàn Thiên vừa xuất hiện, chúng liền nhanh chóng phóng đến vô số công kích đã tích xúc từ trước.
Nhưng đám người Hàn Thiên cũng đã có chuẩn bị từ trước, toả yêu tráo vừa được giải trừ, Hàn Thiên liền dùng hết toàn lực khu động long hành bách biến đệ nhị trọng, thoáng cái hoá thành cơn gió, trực tiếp đem theo Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc rời khỏi ngọn tiểu sơn giửa viêm huyền cực địa.
mấy năm nay đám người Hàn Thiên cũng có rời khỏi viêm huyền cực địa vài lần vì vấn đề đột phá tu vi của những thành viên trong nhóm, thế nên bí kỹ ra vào viêm huyền cực địa, cả bọn cũng đã từ chổ tên thiên nghiệp quỷ bị Nhược Mộng khống chế học được thuần thục.
Hàn Thiên lúc này dùng tốc độ cực cao lao đến vách ngăn giửa viêm huyền cực địa và thế giới bên ngoài, Đa Nguyên cùng toàn thể thiên nghiệp quỷ có mặt ở đây đều đã nghĩ hắn đang tìm đường chết, nhưng tất cả đều không ngờ, Hàn Thiên cùng những người khác cứ thế xuyên qua phòng hộ quanh viêm huyền cực địa mà không gặp chút trở ngại nào.
Hàn Thiên di chuyển ra bên ngoài không hẳn là vì sợ phải giao tranh với Đa Nguyên, cơ bản hắn muốn bảo vệ an toàn cho viêm huyền cực địa, bởi vì để luyện được minh thần nhãn đến đại thành, Hàn Thiên hắn vẫn cần phải trở lại nơi này, nếu đánh nhau với Đa Nguyên trong viêm huyền cực địa, nơi này có thể sẽ bị huỷ mất.
Đa Nguyên vốn không biết Hàn Thiên xem trọng viêm huyền cực địa chẳng kém gì hắn, theo lẽ thường Đa Nguyên chỉ nghĩ rằng Hàn Thiên ẩn tàng trong viêm huyền cực địa vì hắn cần một nơi an toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của thiên nghiệp quỷ, để tu luyện tăng thực lực, thế nhưng Đa Nguyên đâu ngờ đến, thực chất đám Hàn Thiên bắt buộc phải lưu trú trong viêm huyền cực địa bởi vì bọn hắn cần nơi này.
nếu biết được bí mật kia, chắc chắn Đa Nguyên sẽ không ngại xuống tay thật mạnh, hòng ép Hàn Thiên vào chổ chết, bởi lẽ nếu viêm huyền cực địa quan trọng với Hàn Thiên như thế, hắn cũng sẽ cực kỳ sợ việc nơi này bị phá huỷ, may mắn thay mọi thứ đều đã kết thúc, Hàn Thiên đã đột phá thành công, trong tương lai gần, hắn sẽ không cần phải trở lại nơi này.
Sau khi thiên kiếp chấm dứt, huyễn vụ cũng đã tràn đến lấp đi thông đạo do lôi đình đánh xuống mà thành, đám thiên nghiệp quỷ vẫn còn đang trốn chạy ban nãy, bất giác lạc mất phương hướng vì tác dụng quỷ dị của huyễn vụ, hơn thế nữa lúc lôi kiếp ngừng lại, vụ yêu đang ẩn tàng cũng bắt đầu lộ diện, thiên nghiệp quỷ nếu không may đụng phải vụ yêu, liền bị chúng tấn công ép trở về.
Hàn Thiên vừa đem theo Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc rời khỏi viêm huyền cực địa, liền dùng tốc độ cực cao rời khỏi phạm vi chín ngọn hoả sơn, sau đó ẩn tàng trong làn huyễn vụ, khác với trước đây, Hàn Thiên lúc này di chuyển trong huyễn vụ dường như đã không còn bị lạc mất phương hướng nữa.
hắn giống như không hề đi thẳng, chốc chốc lại hướng bên trái, có khi đang bay lên cao lại đột ngột hướng thấp xuống, tuy nhiên lộ tuyến này lại ẩn chứa một ý đồ vô cùng lớn.
Đa Nguyên sau khi rời khỏi viêm huyền cực địa, liền bằng vào cảm ứng khí tức, nhanh chóng tìm được hướng di chuyển của đám người Hàn Thiên, tức khắc hắn liền dẫn theo hơn hai trăm thuộc hạ có mặt ở gần đó, bắt đầu quá trình truy sát.
Hàn Thiên di chuyển trong mây, chốc chốc lại quay người nhìn ra sau lưng, chẳng biết hắn đã thấy được những gì, mà khoé môi thỉnh thoảng lại nở nụ cười mỉm, càng ngày tốc độ càng nhanh dần lên, lộ tuyến càng quỷ dị hơn nữa, Đa Nguyên cũng đã cảm nhận được Hàn Thiên đang tăng tốc, chẳng cần suy nghĩ nhiều, hắn liền vỗ mạnh cánh tăng tốc đuổi theo.
Trong suy nghĩ của Đa Nguyên, đám Hàn Thiên dù có đột phá tu vi sau năm năm, thì tổng thể thực lực vẫn không thể chạm đến tu vi võ hoàng như hắn được, thế nên chỉ cần một mình Đa Nguyên hắn, liền có thể đối phó được với cả đám ba người bọn Hàn Thiên rồi.
thế nên cứ mặc việc thuộc hạ đang bị bỏ lại dần, Đa Nguyên vẫn kiêu ngạo tiến lên phía trước, chẳng biết qua bao lâu, lúc nhìn lại, sau lưng Đa Nguyên hắn đã chẳng còn thuộc hạ nào bám theo nữa rồi, lúc này ba người bọn Hàn Thiên liền đột nhiên xuất hiện lù lù phía trước.
trên mặt Hàn Thiên lúc này chính là nét cười đầy lạnh lẽo, nụ cười ấy mang theo sự chết chóc, lãnh tĩnh và mạnh mẽ, khiến cho Đa Nguyên thoáng cảm thấy cực kỳ nguy hiễm, rõ ràng hắn tin tưởng đám người kia không có đủ khả năng tạo ra uy hiếp với bản thân
thế nhưng thái độ dửng dưng nắm chắc của đám ngời Hàn Thiên, làm thâm tâm Đa Nguyên bất giác nảy sinh ý nghĩ, bản thân hắn có khi nào đã tính toán sai điểm nào rồi hay không???.
Cơ mà dù trời có sập xuống thì Đa Nguyên cũng không tin, đám Hàn Thiên có thể thực sự gây được nguy hiểm gì cho hắn, nghĩ đoạn hắn liền cười lớn nói.
-đã chọn được chổ chết cho mình rồi đấy ư???.
-đám khốn kiếp các ngươi phá hoại thánh địa tộc ta, hôm nay dù các ngươi có cầu xin, thì cũng không được chết dễ dàng đâu.
Hàn Thiên bất giác cười lớn một tràng, thoáng nhìn Đa Nguyên bằng nét thương hại, hắn đơn giản đáp.
-ngươi nghĩ chúng ta chờ ngươi ở đây vì không còn đường chạy nữa ư???, nói cho ngươi biết, hôm nay tử kỳ của Đa Nguyên ngươi đã đến rồi.
vừa dứt lời, tam độc thương liền được Hàn Thiên triệu hoán nơi tay, không hề có một tiếng báo động, hắn rất nhanh đã dùng đến long hành bách biến, một thương đâm thẳng đến chổ Đa Nguyên.
Thương này Hàn Thiên đã dùng hết mười thành linh lực gia trì, cộng thêm đang ở trạng thái kích hoạt kim thân vô thượng, khi chưa dùng đến thần thông hay thuật pháp gì, đây là một kích mạnh nhất của Hàn Thiên hắn.
Đa Nguyên trước thương mang lăng lệ đang đâm tới của, gương mặt cứng nhắc chợt tỏ nét khinh thị, tay phải hắn nhanh chóng ngưng tụ nên một thanh thạch đao, tam độc thương vừa đến, thạch đao trong tay liền vung lên đón đỡ.
Keng một tiếng lớn, thạch đao va chạm với tam độc thương đầy mãnh liệt, Hàn Thiên cũng nhanh chóng bị đẩy lùi hơn mười trượng, trong khi Đa Nguyên lại chẳng suy chuyển chút nào, đạt đến ngũ hành thần thông cảnh giới, thực lực của Hàn Thiên liền mạnh ngang một võ vương, sau khi dùng đến kim thân vô thượng, không cần thêm bất kỳ thuật pháp gì cả, hắn cũng có thể đánh thắng được rất nhiều võ vương sơ tầng.
Trong tình huống vận lên mười thành linh lực gia tăng áp lực công kích, thực lực của Hàn Thiên liền đủ để đấu với một võ vương trung tầng, cơ mà từng đó vẫn chẳng là gì xo với một kẻ có thực lực võ hoàng như Đa Nguyên, bởi võ vương trung tầng và võ hoàng sơ tầng, vẫn là một khoảng cách như vực thẳm và trời cao vậy, căn bản không tài nào san lấp được.
Ngay kích đầu tiên đã có thể chiếm được lợi thế tuyệt đối, Đa Nguyên liền nhìn Hàn Thiên đầy khinh thị nói.
-chỉ với từng ấy bản sự mà cũng muốn khiêu khích uy nghiêm của ta ư???, tên nhãi nhân tộc ngươi đúng là không biết tự lượng sức mình.
Khoé môi thoáng cười khẩy một tiếng Hàn Thiên bình thản đáp.
-nếu đó là tất cả thực lực của ta, thế thì ta đã không đợi ngươi ở đây rồi.
vừa nói dứt câu, Hàn Thiên liền khai mở hai cổng linh lực tại bách hội và dũng tuyền, luồn linh lực cuồn cuộn từ ẩn mạch nhanh chóng tràn vào chủ mạnh, làm khí tức của hắn càn tăng thêm một bậc, chưa dừng lại ở đó, chân nguyên lực vừa động, thiên ma thủ ở tay trái lập tức được kích hoạt.
một thương của Hàn Thiên lại đâm tới, lần này cả tốc độ lẫn sức mạnh đều lớn hơn ban nãy gấp bội, Đa Nguyên vẫn còn tâm lý khinh địch, thạch đao lại tùy ý vung lên đón đỡ, thế nhưng lần này kết quả đã khác
hai bên vừa va chạm, Đa Nguyên đã lập tức bị đánh lùi hơn ba mươi trượng, rõ ràng lần này uy lực công kích của Hàn Thiên đã mạnh hơn ban nãy rất nhiều lần, khiến Đa Nguyên bị đánh lui đáng kể.
quá bất ngờ trước cảnh này, Đa Nguyên liền kinh ngạc nói, không ngờ chỉ sau năm năm, mà thực lực của tên nhãi ranh ngươi đã mạnh đến mức này rồi???, được lắm, hôm nay nếu không tiêu diệt hoàn toàn nhân loại khốn kiếp như ngươi, về sau ắt thành đại hoạ cho tộc ta.
Nói đoạn Đa Nguyên liền dùng hết mười thành thực lực, dồn sức chém đến chổ Hàn Thiên một đao cực mạnh, khoé môi thoáng cười khẩy một tiếng, Hàn Thiên không hề ngần ngại vung thương đáp trả, lần này thì trận thế đã cân bằng hơn, hai bên giao tranh ác liệt, tốc độ nhanh đến mức người thường đã không tài nào nhìn thấy được, Hàn Thiên dựa vào kim thân vô thượng, một thân linh lực hùng hậu cùng với hai tầng càn khôn chuyển luân hoàn, thực lực có thể đạt đến võ vương đỉnh phong, lại thêm long hành bách biến và thiên ma thủ có thể giúp hắn đạt tốc độ và sức tấn công ngang võ hoàng, từng đó đã đủ để Hàn Thiên có thể đấu một trận sòng phẳng với Đa Nguyên.
thế nhưng ở những giai tầng cao như võ hoàng thực lực, Hàn Thiên đã không thể đơn giản vượt được một đại cảnh giới mà chiến thắng đối thủ như trước nữa, thế nên sau khi đánh hơn ngàn chiêu với Đa Nguyên, Hàn Thiên vẫn không có cách nào đả bại được đối thủ, tình thế có thể nói là chỉ ở mức cân bằng, không ai hơn ai, bất quá Đa Nguyên dù sao cũng là võ hoàng hàng thật giá thật, còn Hàn Thiên thì chỉ bằng vào thần thông bá đạo cưỡng ép đạt được thực lực võ hoàng, nếu giao chiến lâu dài, Hàn Thiên chắc chắn rơi vào hạ phong.
lúc này cả Hàn Thiên lẫn Đa Nguyên đều có những nỗi lo riêng, về phía Hàn Thiên thì vấn đề của hắn chính là thời gian có hạn, vụ huyễn phù sinh thiên hiện đã là đất của thiên nghiệp quỷ, nếu hắn ham chiến, một khi binh đoàn thiên nghiệp quỷ kéo đến đây, đại kế của cả đám sẽ khó thành
về phía Đa Nguyên, việc Hàn Thiên có thể giao chiến sòng phẳng với bản thân đã khiến hắn cực kỳ lo lắng, nhất là khi bên ngoài còn có Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc vẫn chưa tham chiến, nếu hai người kia cũng nhúng tay vào, Đa Nguyên hắn rất có thể sẽ rơi vào hạ phong, chuyện thất bại bỏ mạng vẫn có thể xảy ra.
vì rất nhiều lý do nên cả Hàn Thiên và Đa Nguyên đều muốn kết thúc sớm trận đấu này, thời gian nửa tuần trà lại trôi qua, lúc này Nhược Mộng chợt cất tiếng cảnh báo Hàn Thiên.
-đám thiên nghiệp quỷ Đa Nguyên dẫn theo đang tiến rất gần đến chổ này rồi, trong nửa tuần trà tới nếu còn không tiêu diệt được Đa Nguyên, sợ rằng chúng ta sẽ không còn cơ hội đó nữa đâu, Hàn Thiên huynh vẫn khẳng định là không cần chúng ta giúp sức ư???
rất nhanh đã có tiếng Hàn Thiên truyền âm đáp.
-thực sự không cần thiết, Đa Nguyên thực lực cao siêu, nếu hắn nhận ra bản thân không có cửa chiến thắng, lúc đó ắt sẽ đào tẩu ngay lập tức, ta cần hai người phong toả đường rút lui của hắn.
thoáng dừng một chút Hàn Thiên lại dùng giọng quả định tiếp.
-nếu chỉ còn lại thời gian nửa tuần trà, thế thì ta thực sự phải đánh nghiêm túc rồi.
nói đoạn liền phi thân rút khỏi vòng chiến với Đa Nguyên, sau đó lại dùng giọng thương hại hướng đối phương nói.
-nãy giờ ta chỉ thử sức với ngươi một chút thôi, đã bảo hôm nay ngươi không thể sống, thế thì thực tế chính là như vậy.
-tử kỳ của Đa Nguyên ngươi, hôm nay đã điểm rồi.
vừa nói dứt câu, Hàn Thiên liền hướng tiểu kim long nói lớn.
-xuất hiện đi huynh đệ của ta, cho hắn biết thực lực chân chính của chúng ta sau năm năm nào.
Hàn Thiên vừa dứt lời, một tiếng long ngâm vang vọng khắp chín tầng mây liền được cất lên, tiếng gầm mang theo uy áp như hám thiên liệt địa, thanh âm làm rung chuyển trời đất, khiến cho tất cả những thiên nghiệp quỷ hay thánh dực tộc và tất cả các sinh linh khác trong vụ huyễn phù sinh thiên, đều cảm nhận được một tràng rung chấn khủng bố.
Từ trong ngực áo Hàn Thiên, tiểu kim long vẫn chỉ nhỏ như một con rắn nhỏ, thế nhưng lúc nó phóng xuất ra bên ngoài, trong phút chốc đã hóa thành một đầu thần long cự đại, thân dài hơn năm mươi trượng.
Kích cỡ khổng lồ ấy, dù là Đa Nguyên thân cao hơn ba trượng, cũng chỉ như một con chuột nhỏ khi đặt cạnh tiểu kim long, thân rồng lấp lánh ánh kim ẩn hiện trong làn huyễn vụ, thấp thoáng có ánh mắt sáng rực như hai vì sao thấp thoáng, một cổ uy áp khủng khiếp tràn khắp muôn nơi.
Thế nhưng dù đứng trước uy áp khủng bố như thế, Đa Nguyên vẫn chẳng có chút nào lo lắng, bởi lẽ dù là thượng cổ yêu thú, nhưng tiểu kim long dù sao cũng chỉ mới đột phá thất giai yêu thú, mạnh lắm cũng chỉ ngang võ vương đỉnh phong, với thực lực ấy, còn chẳng thể uy hiếp được Đa Nguyên hắn.
Thế nhưng chuyện làm Đa Nguyên hắn không ngờ đến nhất, chính là thân rồng khổng lồ kia lại không hề tấn công hắn như dự kiến, mà bất giác trở nên sáng rực lên, sau đó thu nhỏ dần thể tích.
ở phía trước mặt Đa Nguyên, Hàn Thiên đang chậm rãi lật ngược hai ống tay áo ra phía sau, để trần nửa thân trên với đầy những khối cơ nhục săn chắc như tinh kim, miệng làu bàu.
-kỹ năng mới của tên rồng lộn này thật phiền phức, mỗi lần dùng đều làm hỏng mất một bộ y phục của ta, hiện tại cởi áo ra trước, tránh để ngươi hủy thêm bộ nữa.
Hàn Thiên vừa nói xong, ở trên trời cao, tiểu kim long đã hóa nhỏ lại còn dài cỡ một trượng, nhưng khí tức hùng mạnh vẫn giữ nguyên ở đó, hơn nữa quang mang quanh người tỏa ra vẫn cực kỳ dày.
Kế đó bằng vào một tốc độ không tưởng, tiểu kim long như hóa thành một đạo hoàng quang, nhanh chóng nhắm đến Hàn Thiên mà phóng tới, mà Hàn Thiên cũng chẳng chút phòng bị, cứ thế để đạo hoàng quang ấy dung nhập vào người.
Kế đó một cảnh tượng không tưởng đã xảy ra, quanh người Hàn Thiên bắt đầu xuất hiện từng lớp vảy rồng, sau cùng diễn hóa thành hình xăm một đầu kim long hoàn chỉnh quấn quanh người hắn.
Tiểu kim long và toàn bộ năng lực của nó, đã hoàn toàn dung nhập với Hàn Thiên, chỉ trong tích tắc, khí tức của Hàn Thiên liền bạo tăng cực kỳ khủng bố, võ hoàng sơ tầng ư???, chắc chắn không có võ hoàng sơ tầng nào khả dĩ đạt được khí tức kinh khủng như thế.
Võ hoàng trung tầng thực lực ư???, cũng hiếm có kẻ nào mạnh được như vậy, khí tức của Hàn Thiên lúc này, có lẽ đã chạm đến mức võ hoàng cao tầng thực lực rồi, bằng ánh mắt đầy lạnh lẽo, Hàn Thiên chậm rãi nói, giọng nói lúc này càng thêm trầm trọng vang vang, hệt như thần âm từ cõi hư vô vọng xuống.
-món nợ ngươi vay năm năm trước, món nợ mà thiên nghiệp quỷ chỉ có thể dùng toàn bộ sinh mệnh của mình để trả, hôm nay toàn bộ đều sẽ tính một lượt.
Lời vừa dứt, ánh mắt Hàn Thiên liền tỏa ra một luồn ánh sáng chói lòa, ngay lập tức, trên thân thể bằng nham thạch của Đa Nguyên đã thủng liền hai lỗ, dù cho có giáp ngực hộ thân, thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, ánh mắt Hàn Thiên cứ như thể trực tiếp nhìn xuyên qua vạn vật, chỉ bằng một ánh mắt ấy, hắn đã có thể khiến Đa Nguyên thụ trọng thương, uy năng của minh thần nhãn, rốt cuộc đã hiển lộ sự đáng sợ của nó.