Ông hạ thấp bản thân, để Giang Mạn Nguyệt mà ông yêu thương nhất có thể gả cho người có phẩm hạnh thanh cao như Thẩm Hằng, nhưng không ngờ Thẩm Hằng còn chẳng ra gì.
Thẩm Hằng mồm miệng đầy đạo đức muốn nạp biểu muội cô độc làm thiếp, chưa nạp biểu muội vào cửa đã ngày đêm lén lút với nàng, còn không cẩn thận khiến nàng có thai.
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
Thấy bụng biểu muội to lên, lại bắt đầu quyến rũ Giang Mạn Nguyệt.
Ta nghĩ đến việc suýt chút nữa phải kết hôn với người như thế, thấy ghê tởm như nuốt phải ruồi.
Vì vậy, ngày Giang Mạn Nguyệt và Thẩm Hằng thành thân, ta kiếm cớ không đi.
Lưu thị không biết đã dùng thủ đoạn gì, cuối cùng cũng đủ của hồi môn cho Giang Mạn Nguyệt.
Chỉ là từ đó về sau, Giang phủ càng suy tàn.
Cha ta trước đây sống cuộc sống giàu sang, giờ ăn mặc chẳng bằng nhà thường dân.
Ông không dám tham gia thi hội văn thơ nổi tiếng, chỉ có thể suốt ngày mua say.
Dường như ông cũng bắt đầu nhớ đến mẹ ta, sau khi say lại bắt đầu nhắc đến điều tốt đẹp của mẹ, lớn tiếng mắng Lưu thị là kẻ phá hoại gia tài.
Sau đó, một đêm nọ, ông uống say, ngã trong hoa viên.
Nhiều gia nhân của Giang phủ bị Lưu thị đuổi đi, đến sáng hôm sau mới có người phát hiện ra ông.
Nhưng khi phát hiện ra, ông đã tắt thở.
Ngày thứ hai sau khi Giang Mạn Nguyệt gả cho Thẩm Hằng, biểu muội của Thẩm Hằng đã bụng bầu tiến vào cửa.
Khi mới gả qua, Giang Mạn Nguyệt còn có thể dựa vào thân phận chính thất mà áp chế nàng.
Nhưng sau đó, trong lúc cãi vã, Giang Mạn Nguyệt đẩy biểu muội của Thẩm Hằng, khiến nàng suýt sảy thai, liền bị cấm túc trong viện.
Thẩm phủ như một vực thẳm, cha mẹ chồng và tiểu cô sớm đã nhắm đến của hồi môn của Giang Mạn Nguyệt.
Nhân lúc Giang Mạn Nguyệt bị cấm túc, họ lén mở rương của hồi môn của nàng, phát hiện ngoài lớp vàng bạc bên trên, bên dưới toàn là những thứ không đáng giá.
Họ phát hiện bị lừa, liền la hét đòi Thẩm Hằng bỏ nàng để cưới người khác.
Dù sao trong mắt người nhà Thẩm gia, Thẩm Hằng là thám hoa lang, dù cưới công chúa cũng được.
Sau khi cha ta qua đời, Giang phủ cũng sụp đổ, Giang Mạn Nguyệt nói thế nào cũng không chịu rời Thẩm gia, còn nói muốn kiện Thẩm Hằng sủng thiếp diệt thê, người Thẩm gia trộm của hồi môn của nàng, muốn cùng Thẩm gia đấu một trận sống mái.
Không lâu sau, liền có tin Giang Mạn Nguyệt bạo bệnh mà chết, lúc này nàng mới gả cho Thẩm Hằng chưa đầy hai tháng.
Thẩm Hằng vì đắc tội không ít người, vốn đã vô vọng trên con đường quan lộ, sau khi chính thất chết, Quốc công phủ và Thượng thư bộ Hộ càng đứng đầu tố cáo phẩm hạnh của hắn không tốt.
Sau đó hạ nhân Thẩm gia khai ra, là người Thẩm gia lỡ tay đánh c.h.ế.t Giang Mạn Nguyệt.
Thám hoa lang ngược đãi chính thất như vậy, Hoàng thượng giận dữ, khiến cả Thẩm gia đều bị giam.
Không lâu sau khi Giang Mạn Nguyệt chết, Lưu thị cũng u uất mà chết.
13
Không lâu sau, từ trong cung truyền ra tin tức An Lạc quận chúa phải đến Bắc Cương hòa thân.
Nghe nói nàng giờ cả ngày tìm đến cái chết, gây rối suốt.
Phụ vương của nàng, Tương vương, vốn có danh tiếng rất cao trong triều, theo lý mà nói, đến Bắc Cương lạnh lẽo này hòa thân chẳng đến lượt nàng.
Sau này ta mới biết, lúc này Tương vương đã bị giam giữ ở Lĩnh Nam.
Tương vương nổi tiếng tham lam, không chỉ ở phong địa của mình vơ vét của cải, bóc lột bách tính.
Lần này còn tham ô tiền cứu trợ lũ lụt Lĩnh Nam, cấu kết với nước địch buôn lậu lương thực cứu trợ.
Tội thông đồng với địch phản quốc không nhỏ, dù là hoàng thân cũng không thể tha, Tạ Từ nói cả đời ông ấy cũng không thể trở về kinh.
An Lạc quận chúa vốn ngang ngược nay không còn chỗ dựa, chỉ có thể bị đưa đi hòa thân.
Hai tháng nữa Lĩnh Nam sẽ vào đông, dân gặp nạn không thu hoạch được hạt nào, không có tiền và lương thực cứu trợ, vào đông chỉ sợ sẽ có người c.h.ế.t đói khắp nơi.
Tạ Từ và mấy vị đại thần trong triều được phái đi cứu tế dân gặp nạn.