Trải qua một đêm ngủ cùng phòng với anh, Châu Thiên Kỳ đã nhận ra một điều đó là cô không nên đồng ý với anh, nói cách khác là cô không xứng đang được nằm chung giường cùng anh, tình cảm Châu Thiên Kỳ dành cho anh là thật lòng nhưng đáp lại tình cảm chân thành của cô là một sự dối trá.
Châu Thiên Kỳ mặc dù không còn phải sống dưới căn hầm tối tăm nữa, nhưng cô lại bị giam lỏng trong căn biệt thự hàng ngàn mét vuông này. Châu Thiên Kỳ cũng không muốn ngồi không rồi bị anh trở mắng, cô vừa ngủ dậy đã lao đầu vào công việc ở phía sau vườn, đến cả ăn sáng Trình Bắc Doanh cũng không thấy cô. Châu Thiên Kỳ làm việc từ khi mặt trời mọc cho đến khi mặt trời chuẩn bị lặn, đã thấm mệt cô mới nghỉ tay.
Châu Thiên Kỳ vừa từ sân sau vào đã gặp Lưu Thẩm Vạn đang vào trong. Cô gặp được người ngoài thân thiết thì rất vui nhưng cũng có phần ngạc nhiên.
“ Tiểu Châu...!"
“ Lưu tổng...!".
Cả hai người đều chào hỏi nhau, Lưu Thẩm Vạn nhìn người cô từ trên xuống dưới trong lòng có chút đau xót.
“ Lưu tổng, sao anh lại đến đây?"
Trình Bắc Doanh đã dặn với bảo vệ sẽ không cho người nào lạ vào trong biệt thự kể cả người quen biết cũng không được, vậy sao anh lại vào được?
“ Bắc Doanh, cậu ta mời anh đến dùng bữa tối, chưa nói cho em sao?"
Trình Bắc Doanh có bao giờ nói cho cô biết một điều gì, trước kia còn được tự do Châu Thiên Kỳ đi rong rảo không lo bị người khác đánh giá, chuyện gì cô cũng biết, còn giờ cô cả ngày cả tháng chủ quanh quẩn trong nhà, đến những đồ điện tử cũng không có, thể giới bên ngoài ra sao cô còn không biết,mặc dù Trình Bắc Doanh nói cô chủ cần tối làm ấm giường không cần phải làm việc khác, nhưng Châu Thiên Kỳ không làm ắt sẽ bị hành, anh cũng chẳng bao giờ cho cô biết bất cứ chuyện riêng nào của mình, cũng như việc x
có khách đến nhà
“ Chắc anh ấy quên chưa nói với em, chúng ta mau vào trong thôi!" Châu Thiên Kỳ trẻ lời vội rồi nhanh chóng quanh người vào trong để giấu đi vẻ mặt ngượng ngạo khi nói dối của mình.
Lưu Thẩm Vạn rất để ý đến sắc mặt của cô khi nói về Trình Bắc Doanh, cũng biết được lời nói vừa rồi là lời nói dối nhưng không vạch trần. Lưu Thẩm Vạn không muốn vạch trần ra khiến Châu Thiên Kỳ phải mất đi lòng tự trọng, con người một khi đã nói dối bất đắc dĩ thì có lẽ đang muốn cho người khác thấy được mặt tốt.
“ Anh ngồi đây đi, giúp việc sẽ mang nước ra cho anh, em lên phòng tắm thay đồ rồi xuống!"
Lưu Thẩm Vạn nhìn theo bóng lưng cô tự nghĩ, không biết trái tim nhỏ bé đó đã phải chịu bao nhiêu vết đâm rồi ?
Lưu Thẩm Vạn cũng biết tính khí Trình Bắc Doanh một khi đã hận ai sẽ hận suốt đời, nhưng anh vẫn thể tin một người con gái đem hết tim gan của mình ra yêu là kẻ đáng hận. Lưu Thẩm Vạn mỗi lần gặp Trình Bắc Doanh đều sẽ hỏi sức khỏe cô thế nào nhưng không thể ngờ rằng chỉ vài tháng trôi qua Châu Thiên Kỳ đã gầy đi rất nhiều.
“ Lưu tổng, lại phiền anh phải ngồi chờ rồi, bữa tối vẫn chưa xong, em vào giúp họ anh chịu khó ngồi một lát là có bữa tối ngay !"
Châu Thiên Kỳ vừa tắm xong đã vội chạy xuống săn tay áo lên bước vào bếp. Nhìn một người phụ nữ xinh đẹp lại hiểu chuyện tốt bụng, một lòng yêu thì thà tất phải hận cho cả hai đều mệt.
Lưu Thẩm Vạn cũng đứng lên anh bước theo cô vào trong phòng bếp, nhìn dáng vẻ chú tâm nấu nướng của cô, Lưu Thẩm Vạn không thể rời mắt.
“ Để anh lấy cho?"
Lưu Thẩm Vạn giúp cô lấy chiếc chảo trên cao còn cẩn thận che đi cạnh tủ đỡ đụng vào đầu Châu Thiên Kỳ.
“ Phiền anh rồi!"
“ Có cần anh giúp gì không? Anh rất giỏi nấu ăn đấy!"
“ Anh biết nấu ăn sao? Lưu tổng anh toàn năng thật đấy!, cô gái nào lấy được anh ắt phải rất có phúc lắm đấy!"
“ Vậy em có đồng ý lấy anh không?"
Một câu hỏi vừa nói ra của Lưu Thẩm Vạn, Châu Thiên Kỳ liền đứng lặng người đi một lúc nhưng vẫn trả lời.
“ Em là người đã có chồng rồi, anh đừng chọc như vậy!"
Lưu Thẩm Vạn thật lòng rất muốn lấy cô về làm vợ, nhưng chỉ biết giấu ở trong lòng, cũng không muốn phá vỡ cuộc hôn nhân của cô và Trình Bắc Doanh, một phần không muốn mất đi tình bạn.
“ Em tưởng anh nói thật sao? Em ngốc quá đấy, mà ngốc thì sao có thể làm vợ anh được!" Lưu Thẩm Vạn đưa tay búng nhẹ vào trán của cô, sự ân cần trêu chọc này khiến lòng Châu Thiên Kỳ có chút vui khác lạ.
“Hai người tình tứ xong chưa?" Trình Bắc Doanh mặt lạnh đứng dựa người vào cửa mà nói
Anh vừa mới về đã nghe cô và Lưu Thẩm Vạn đang ở trong bếp cùng nhau chuẩn bị bữa tối, không biết tại sao trong lòng lại có chút khó chịu mà bước nhanh về phía phòng bếp.
“ Anh về rồi.... em với Lưu tổng chỉ là nấu bữa tối thôi...!"
Nhìn Châu Thiên Kỳ sợ, giọng lại run lên khác với lúc nói chuyện với mình Lưu Thẩm Vạn đã vội đỡ lời cho cô.
“ Vừa về sao lại bắt nạt vợ thế kia? Chúng ta ra ngoài nói chuyện trong đây toàn là mùi dầu mỡ, không hợp với người cao lãnh như cậu đâu!" Lưu Thẩm Vạn choàng tay lên vai của anh rồi kéo anh ra phía ngoài.