"Em biết là mọi người trong gia đình em thật sự quan tâm đến em, và cũng rất thương yêu em! Em không nói ra chuyện này chính là vì em không muốn làm cho bọn họ khổ sở mà thôi. Hơn nữa bọn họ cũng bởi vì cá tính quá mức hướng nội của em, nên cho tới bây giờ, đừng nói là người khác phái, đến ngay cả bạn học cùng giới, em cũng đều không có. Cho nên gia đình em mới muốn em tiếp tục đi học. Cuộc sống học Đại học có nhiều hình nhiều vẻ, cũng có rất nhiều hoạt động xã đoàn và quan hệ hữu nghị, cho nên. . ."
"Anh hiểu điều này rất rõ. Bất quá, hiện tại em đã có anh rồi, cho nên em không cần thiết phải đi làm quen với những người đó nữa! Huống chi, gia đình em cũng đã đồng ý hôn sự của chúng ta rồi." Quân Thần Tinh hiểu rõ người nhà cô đối với quyết định của cô như thế nào. Bọn họ hi vọng cô có thể làm quen thêm được vài người bạn ở trong đại học, từ đó mở rộng vòng sinh hoạt của bản thân mình .
Bọn họ biết Thái Tâm ưa thích sự yên tĩnh. Sự hướng nội của bản thân đã làm cho cô không thích kết giao với nhiều người. Hơn nữa cô thiện lương, cá tính lại chân thực. Bọn họ vừa nói chuyện qua cùng với Thái Tâm một chút, liền xem cô như một người đần độn, dễ bắt nạt. Bọn họ thường thường mượn diện mạo nghiêm cẩn và chấp nhất của cô, để bất chợt cười nhạo cô. Hơn nữa còn cố ý chòng ghẹo, trêu cợt sự đơn thuần và nghiêm cẩn của Chu Thái Tâm, làm cho cô thường thường nghĩ lầm là người ta thật tâm muốn làm bạn bè cùng với cô.
Việc những người đồng giới và khác giới lợi dụng những điều đó để chế giễu và áp đảo đối với Chu Thái Tâm, khiến cô không bao giờ dám kết bạn nữa. Nhưng mà điều làm cho Quân Thần Tinh kinh ngạc nhất là thái độ của người nhà của cô. Bọn họ đều biết đến toàn bộ tình huống của Chu Thái Tâm, tuy rằng rất đau lòng, thế nhưng lại là muốn cô tiếp tục đi học. Bởi vì bọn họ cho rằng đến một ngày nào đó, những điểm tốt của Thái Tâm nhất định sẽ có người nhìn ra được.
Quân Thần Tinh không nhịn được cười. Toàn bộ gia đình của nhà Chu Thái Tâm thật đúng là rất đặc biệt. Lúc anh giới thiệu mình là bạn trai của Chu Thái Tâm, bọn họ đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo lập tức liền nắm tay hướng về phía anh. Chính là, vì cái gì mà anh lại không chịu xuất hiện sớm một chút.
Trời ạ! Bọn họ cũng không thể nào tưởng tượng được, Thái Tâm mới có mười tám tuổi thôi, vẫn còn trẻ như vậy mà đã kết giao với bạn trai. Thử hỏi có người nhà nào lại không phản đối kia chứ! Bọn họ chính là lo lắng Thái Tâm còn quá trẻ tuổi, thậm chí còn cho là Quân Thần Tinh anh ở phương diện phụ nữ lại nổi tiếng như vậy, liệu có phải chỉ là muốn chơi đùa cùng với cô một chút hay không?
Nhưng rồi người nhà của cô lại trách cứ anh xuất hiện quá muộn! Lại còn dùng lực phát vào lưng của anh, nói anh thoạt nhìn không có gì cả, chẳng qua là ánh mắt của anh cũng đặc biệt tốt! Anh thế nhưng lại có con mắt tinh đời như vậy, đã nhìn trúng Thái Tâm của nhà bọn họ.
Lúc anh lại mở miệng nói muốn cưới Thái Tâm làm vợ, toàn bộ người nhà của cô đều đồng ý. Hơn nữa còn nói cho anh biết Thái Tâm tốt đẹp đến cỡ nào, đặc biệt đến cỡ nào, cưới được cô làm vợ chính là sự may mắn của anh. . .
Quân Thần Tinh có thể nhìn ra được người nhà của cô đã nói thật. Ở trong lòng bọn họ, Thái Tâm chính là bảo bối của bọn họ. Bọn họ không nhìn thấy, cũng không nghe thấy những phê bình lẫn ánh mắt cười nhạo của người khác. Bọn họ đều chỉ nhìn thấy những tốt đẹp cùng phẩm chất trân quý riêng của Thái Tâm. Ở trong mắt của bọn họ, Thái Tâm thật sự không chút kém cỏi nào so với bất kỳ một cô gái nào khác. Mà ngược lại, cô còn tốt hơn so với bất kỳ một người cô gái nào khác.
Vì vậy, ngay khi kết thân với gia đình của Chu Thái Tâm, Quân Thần Tinh lập tức liền yêu thích bọn họ ngay. Đồng thời, anh cũng cảm thấy rất vui khi trở thành một người trong gia đình của bọn họ.
Đồng ý rồi sao? Trong đầu Chu Thái Tâm không ngừng hiện lên mấy chữ kia. Phải thật lâu sau, đột nhiên Chu Thái Tâm mới nghĩ đến một vấn đề: "Thần Tinh, anh. . . Anh đã gặp mặt người nhà của em từ lúc nào vậy? Hơn nữa lại còn đàm đạo cùng với người nhà của em nhiều chuyện như vậy… Từ lúc nào vậy? Tại sao em lại không hề biết chút nào cả?" Chu Thái Tâm nhìn Quân Thần Tinh vẻ đầy nghi hoặc.
"À, vào lúc em còn đang ngủ ấy!"
"hả? Mọi người ngay tại thời điểm em còn đang ngủ, đã nói với nhau xong hết tất cả mọi chuyện rồi sao?" Nhìn Quân Thần Tinh gật đầu, Chu Thái Tâm lập tức nói đầy vẻ kháng nghị: "Nhưng mà, em đây là đương sự kia mà, vì sao mọi người cũng không từng hỏi xem ý kiến của em thế nào chứ?"
"Thế nào?" Quân Thần Tinh không nhịn được mà nhướng mi, cười cười nhìn sang cô: "Chẳng lẽ em có ý kiến gì khác?" Quân Thần Tinh đã quá rõ ràng cá tính của Thái Tâm. Cho dù có cô ở tại đó, cô cũng vẫn không phải sẽ ngoan ngoãn ngồi ở chỗ kia mà nghe bọn anh thảo luận như vậy, rồi sau đó, cô sẽ hoàn toàn không có bất kỳ ý kiến gì, để bọn họ tùy ý quyết định.
Theo tính nết nhu thuận của mình, Thái Tâm sẽ nghe theo sự sắp xếp của người nhà của cô. Trong mọi hoàn cảnh, khi ở bên anh, cô đều sẽ làm theo một cách thuận lợi, không có bất kỳ ý kiến phản đối nào. Đến ngay cả một chút phản kháng cô cũng đều không có; mà cho dù có, thì cũng chỉ là giống như hiện tại, chỉ kháng nghị tượng trưng một chút mà thôi! Tính tình hòa hảo cùng với sự nhu thuận như vậy của Thái Tâm, chính là một trong những đặc điểm đã làm cho Quân Thần Tinh cực kỳ yêu cô.
Khi anh hỏi, Chu Thái Tâm quả nhiên mềm mại lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Không có. Chính là, mọi người không biết là quyết định như vậy dường như là đã có chút quá nhanh chóng hay sao? Chúng ta mới ở cùng nhau không được bao lâu, anh cũng mới gặp mặt qua với người nhà của em mới có một lần mà thôi!" Như thế này thật không khỏi làm cho cô rất không thể tưởng tượng được! Có người nào lại nhanh chóng giống như bọn họ không cơ chứ?
"Quá nhanh sao?" Quân Thần Tinh lắc đầu vẻ không đồng ý: "Không! Anh thấy không hề quá nhanh một chút nào hết." Nhìn thấy cô mở to hai mắt mà nhìn anh phản bác, Quân Thần Tinh cưng chiều nhéo nhéo lên gương mặt cô vẻ đầy yêu thương: "Em thử suy nghĩ một chút mà xem. Thời gian cách ngày em tốt nghiệp chỉ còn có ba tháng nữa thôi! Chỉ cần vừa nghĩ tới là anh sẽ còn phải chờ ba tháng nữa thì mới có thể lấy em làm vợ, đưa về nhà, anh đã cảm thấy khoảng thời gian này thật sự là dài đằng đẵng!"
Ba tháng mà anh còn bảo là dài? Chu Thái Tâm không sao nhịn được, cứ thế lẳng lặng nhìn Quân Thần Tinh đến ngẩn người. Nhận thấy được anh giống như là đã nói thật, Chu Thái Tâm có chút khó có thể tin được, nhưng đáy lòng cô lại tràn ngập hương vị ngọt ngào.
Chu Thái Tâm tuyệt đối không nghĩ tới, mình có vẻ bề ngoài bình thường như vậy, thế nhưng lại có thể nhận được sự ưu ái đến xuất sắc của Quân Thần Tinh như vậy. Tiến tới cô còn nhận được tình yêu cùng sự quyến luyến cưng chiều của anh, Chu Thái Tâm mỉm cười ngọt ngào rồi.
"Thần Tinh, em thật sự rất yêu anh, thật sự rất rất yêu anh!"
Chu Thái Tâm bày tỏ tình yêu đầy thâm tình như vậy, khiến cho Quân Thần Tinh tâm tình vốn dĩ đang có chút ấm ức liền trở nên bay bổng.
"Anh cũng vậy!" Bàn tay của Quân Thần Tinh lại bắt đầu không an phận, dao động ở chung quanh trên thân thể của cô. Hơn nữa, anh còn trùng trùng điệp điệp hôn hít ở trên đôi môi của cô một lúc, rồi mới ngẩng đầu lên nói với cô: "Nếu như chúng ta đều nói quyết định như vậy rồi, vậy thì tối ngày mai em hãy theo anh đi tham gia một buổi yến hội."