Tiểu Lạc hôm nay đã lần thứ N hối hận buổi chiều hôm đó trả lại thẻ tín dụng cho Lâm Ngạn Sơ, không biết hiện tại có nên đến phòng hắn trộm đem thẻ lấy về hay không.
Tiểu Lạc tâm sự nặng nề dùng bữa tối, thời điểm chuẩn bị lên lầu, Lâm Ngạn Sơ gọi cô lại: "Ngày mai cô đi cùng tôi đến công ty."
"Hả?" Tiểu Lạc vẻ mặt nghi hoặc, "Đi công ty làm gì?"
"Cô không phải muốn tìm việc làm sao? Tôi sẽ cho người an bài cho cô một chức vị."
So với việc để cho cô đi lung tung bên ngoài, còn không bằng mang đến bên người nhìn mới yên tâm. Lần này vẫn còn may mắn là cô bị cảnh sát bắt đi, lần sau nếu là không gặp may mắn bị một đội tội phạm bắt đi làm sao bây giờ? Hắn còn phải lo lắng đi cứu cô.
"Nhưng là......" Tiểu Lạc rối rắm mà nói, "Công ty anh tôi có tra qua, yêu cầu rất cao, tôi làm không tốt làm sao bây giờ?"
"Cô đã gặp qua là không quên được, học mọi thứ cũng rất nhanh, rất thích hợp với vị trí thư ký."
Tiểu Lạc kinh ngạc: "Di? Thì ra anh đánh giá tôi cao như vậy."
Lâm Ngạn Sơ cười cưới: "Bởi vì tôi ngẫu nhiên cũng sẽ nói lời trái lương tâm."
Tiểu Lạc: "......"
"Có đi hay không?" Lâm Ngạn Sơ hỏi.
"Đi đi đi, đương nhiên đi."
Tuy rằng Lâm Ngạn Sơ một bộ dáng thật thiếu đánh, nhưng là có người mở cửa sau, cô đương nhiên muốn đi. Chờ cô có kinh nghiệm làm việc, liền tính không có bằng cấp, cô cũng không phải một trang giấy trắng, có thể trải nghiệm công việc ở Lâm thị là điều rất nhiều người mong muốn, wow, cảm giác tiền đồ tương lai thật sáng lạng.
Xác định Tiểu Lạc sẽ đi công ty, Phỉ Phỉ chuẩn bị đầy đủ áo quần công sở cho cô, quản gia không yên tâm mà đưa hai người ra cửa, dọc theo đường đi không ngừng dặn dò Tiểu Lạc: "Có người khi dễ cháu cháu liền tìm thiếu gia, công việc nếu quá mệt mỏi liền trở về, dù sao thiếu gia cũng có tiền."
"Quản gia chú cứ yên tâm đi, cháu có hậu trường lớn như vậy, ai dám khi dễ cháu."
Chưa nói xong đã bị Lâm Ngạn Sơ nắm cổ áo kéo lên xe.
Tiểu Lạc: "...... "
Cô nói sai rồi, Lâm Ngạn Sơ mới là người thích khi dễ cô nhất......
Tiểu Lạc bắt đầu kiếp sống chức nghiệp của mình ở hiện đại.
Tiểu Lạc một thân trang phục công sở đi theo Lâm Ngạn Sơ cùng nhau xuất hiện ở công ty.
Tác giả có lời muốn nói: Kiếp sống chức nghiệp của tiểu tiên nữ bắt đầu, mọi người nói xem, Lâm Ngạn Sơ có thể hay không đang tự đào một cái hố lớn cho mình.
Buổi sáng đi làm là giờ cao điểm, thang máy chen chúc đầy người. Thời điểm Tiểu Lạc cùng Lâm Ngạn Sơ đến, cảm giác xung quanh lập tức liền an tĩnh, một đám người vội vàng nói "Lâm tổng hảo ".
Lâm Ngạn Sơ rất có phong phạm mà gật đầu, mang theo Tiểu Lạc đến thang máy chuyên dụng, thong dong rời đi.
Thẳng đến lúc cửa thang máy đóng lại, còn có thể nghe được âm thanh nghị luận nho nhỏ bên ngoài.
(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại truyenwiki1.com, tài khoản lovebichbong123
Các bạn ghé trang để cập nhật chương mới nhất và ủng hộ mình nhé. Thanks!)
"Thế nhưng gặp được Lâm tổng. "
"Lâm tổng thật là nam thần phong phạm soái khí. "
"Không phải nghe mấy người quản lý nói Lâm tổng mỗi ngày đều đúng 8 giờ đến sao? Rất nhiều chị em cố ý đi làm đúng 8h để được nhìn thấy Lâm tổng, hiện tại đã sớm qua 8 giờ đi. "
"Chạy nhanh, bị muộn rồi. "
"Vừa mới nãy bên người Lâm có phải hay không có một cô gái? "
"A? Có sao? Tôi nhìn Lâm tổng đều nhìn chưa đủ, nào có nhìn đến những người khác. "
......
Tiểu Lạc: "...... "
Cô tốt xấu cũng là tiên nữ, cảm giác tồn tại lại thấp như vậy sao, các cô ấy có phải hay không nên đeo mắt kính.
"Không cần khẩn trương như vậy, tôi sẽ tìm người giúp cô, cho dù cô làm sai cũng sẽ có người giúp cô kiểm tra. "Lâm Ngạn Sơ thấy Tiểu Lạc lâu như vậy không nói chuyện, cho rằng cô khẩn trương.
"Tôi mới không có khẩn trương. "Tiểu Lạc thu hồi thần thức nghe lén của bản thân, "Nên khẩn trương chính là anh mới đúng đi, tôi chính là anh đưa vào, tôi nếu làm sai, người mất mặt là anh, tổn thất chính là tiền của anh."
"Cô nói rất có đạo lý." Lâm Ngạn Sơ bày ra bộ dáng tự hỏi, "Vốn dĩ tôi tính toán nói cô là em họ bà con xa của tôi, để mọi người chăm sóc cô thật tốt, bất quá...... Vì giữ được mặt mũi, tôi vẫn nên phân rõ giới hạn với cô thật tốt."
Lâm Ngạn Sơ sờ soạng đầu Tiểu Lạc: "Chờ chừng nào cô bộc lộ tài năng, anh em họ chúng ta nhận thân cũng không muộn."
"Anh cho rằng những người khác ngốc sao?" Tiểu Lạc biểu đạt đối với ý nghĩ đơn thuần của hắn khinh bỉ, thuận tiện vuốt lại mái tóc của mình, "Dựa vào khí chất này của tôi, vừa nhìn chính là người có bối cảnh, hơn nữa tôi và anh còn cùng nhau tới, anh mơ tưởng cùng tôi phân rõ giới hạn."
"Cô ở công ty lạc đường, tôi thuận tiện mang cô đi lên mà thôi." Lâm Ngạn Sơ lộ ra tiếc hận mỉm cười, "Ngày thường vì tiện cho công việc, thời điểm mở họp hoặc nói chuyện hợp tác tôi cũng thường xuyên đi cùng thư ký hoặc trợ lý, mọi người sẽ không kỳ quái."
Lâm Ngạn Sơ nói được thì làm được, thời điểm ra khỏi thang máy cố ý làm trò với mọi người, đối mặt trợ lý Cao nói người là công ty tuyển, hắn thuận tiện dẫn tới, bảo trợ lý Cao an bài vị trí cho cô, một chút đặc thù công việc cũng chưa cho.
Chờ Tiểu Lạc đi rồi, mới lén lút gọi trợ lý Cao đi vào, bảo hắn chú ý Tiểu Lạc.
Trợ lý Cao nội tâm kinh ngạc không thôi, bất quá hắn cũng không dám hỏi, nghe lệnh đi ra ngoài.
Vì thế, Tiểu Lạc một buổi sáng là như thế này vượt qua ——
"Cái kia, người mới, giúp tôi đóng dấu đống văn kiện này."
Đóng dấu, đóng dấu? Tìm tòi "Đóng dấu như thế nào", xem tài liệu, đóng dấu, so easy, giá trị tức giận 0.
"Cái này phiền toái cô làm một chút."
Tiểu Lạc mỉm cười: "Tôi vừa tới, sẽ không."
"Không có việc gì, tôi đem tài liệu cô đọc sẽ biết cách làm."
Tiểu Lạc: "......"
Cô là người mới, cô thực hiếu học, cô phải bảo trì mỉm cười.
Nỗ lực đọc tài liệu, làm xong báo cáo, giá trị tức giận 0.
"Số liệu thống kê tôi muốn đã chuẩn bị tốt sao?"
Tiểu Lạc: "......"
Cô mới vừa làm xong báo cáo, quăng ngã, giá trị tức giận 100.
"Ai, cô đi pha nước ấm sao? Giúp tôi pha một ly, cảm ơn."
Gá trị tức giận 500.
"Tôi đây cũng phiền toái cô." Lại đưa qua một cái ly nước.
Giá trị tức giận 1000.