1.
Hôm nay là ngày tôi kết hôn với con trai đối thủ một mất một còn của ba tôi.
Trên lễ đường, ba tôi đích thân nắm tay tôi đặt vào lòng bàn tay của Cố Diệp.
Ở góc độ mà ba mẹ Cố Diệp không nhìn thấy, ánh mắt tự hào mà ba tôi dành cho Cố Diệp đã mất tăm.
Mí mắt Cố Diệp giật giật, sau đó anh nắm lấy tay tôi.
Tôi thở dài, gãi nhẹ vào lòng bàn tay Cố Diệp ý bảo anh đừng để ý.
Cố Diệp quay đầu nhìn tôi một cái, ánh mắt lông mày đều ngập tràn ý cười.
Hôn lễ diễn ra rất thuận lợi.
Mặc dù tất cả mọi người đều kinh ngạc không hiểu sao nhà tôi và nhà họ Cố từ trước đến nay luôn là đối thủ vậy mà có thể trở thành thông gia.
Lúc tôi thay quần áo xong, cùng Cố Diệp đi kính rượu mọi người thì ba tôi đã uống đến say tí bỉ.
Tôi: “...”
Ba, con gái yêu của người hôm nay kết hôn, có thể cho con và nhà họ Cố một chút mặt mũi được không?
“Hề Hề, con qua đây, ba có mấy câu muốn nói với con.”
Ba tôi ợ một tiếng, mặt ông đỏ hồng vẫy tay gọi tôi.
Cố Diệp nhéo nhẹ tay tôi: “Em đi trước đi, sau đó anh qua đó ứng phó là được.”
“Được.”
Tôi gật đầu, đi về phía ba tôi.
“Có phải con vẫn luôn thắc mắc vì sao lại gả con cho tên nhóc thối Cố Diệp không?”
Mặc dù ông khá say nhưng có vẻ đầu óc vẫn còn khá tỉnh táo.
Tôi gật đầu.
Nói thật, nhà tôi và nhà họ Cố chính là nhìn nhau không thuận mắt.
Ba tôi với ba Cố Diệp chính là hồi nhỏ đụng mặt nhau không nói một lời đã lao vào đánh nhau.
Sau nhiều lần chuyển nhà, hai nhà vậy mà vẫn là hàng xóm. Sau đó hai nhà dứt khoát lười không muốn chuyển nữa. Vì thế, mỗi ngày đều có những trận náo loạn gà bay chó sủa.
Mẹ tôi và tôi cũng không biết phải làm sao. Mặc dù quan hệ hai nhà khá căng thẳng nhưng thật ra quan hệ mẹ tôi và mẹ Cố Diệp vẫn khá tốt.
Hai bà mẹ thường xuyên cùng nhau đi dạo phố mà tôi với Cố Diệp cũng theo đó mà lớn lên cùng nhau, cùng nhau trưởng thành, cùng nhau chăm chỉ học tập có thể nói là hiểu rất rõ nhau.
Nửa tháng trước, ba tôi đột nhiên nói muốn giới thiệu bạn trai cho tôi. Tôi còn cho rằng ông nóng lòng nên sẽ tìm cho tôi con của một nhà nào đó, gặp nhau qua xem mắt.
Kết quả lại là Cố Diệp là nhà bên cạnh.
Lúc đó tôi và Cố Diệp chính là nhìn nhau không biết phải nói gì.
Nửa tháng sau, chúng tôi kết hôn.
Nhưng nửa tháng đó đến nay cho dù tôi hỏi như thế nào, ba tôi cũng không nói cho tôi biết vì sao gả tôi cho Cố Diệp hay kế hoạch chia rẽ gia đình họ là gì?
Bây giờ lại muốn nói rồi, đây chẳng phải là điều tôi vẫn mong chờ sao?
Tôi ân cần rót rượu vào ly rượu rỗng của ông: “Ba, ba mau nói, đây là kế hoạch gì?”
Ba tôi chậm rãi nhấp một ngụm rượu, nheo mắt suy nghĩ một lúc rồi nói một cách bất cẩn:
“Sau khi con gả cho Cố Diệp, nhất định không sinh cho tên nhóc đó một đứa con, để cho đời sau của nhà họ Cố không có người nối dõi.”
Biểu cảm trên mặt tôi lập tức đông cứng.
Tôi nhìn ly rượu trong tay ba tôi, tôi muốn đổ nó đi.
Bình tĩnh, bình tĩnh. Đó là ba tôi.
Tôi hít sâu một hơi, nở nụ cười giả tạo:
“Đây chính là kế hoạch của ba?”
“Đúng, Hề Hề, có phải con cảm thấy ý tưởng này rất hay không?”Ba tôi vô cùng đắc ý hỏi tôi.
Tôi: “....”
Cố Diệp có thèm muốn tôi hay không tôi không biết nhưng tôi thèm muốn anh.
2.
Buổi chiều đó, sau một ngày bận rộn, tôi và Cố Diệp cùng nhau về phòng tân hôn.
“Hề Hề, em tắm rửa trước đi.”
Anh bước đến gần cửa, nhìn mọi thứ đã được sắp xếp gọn gàng sau đó quay đầu, dịu dàng cười với tôi.
Nhịp tim tôi không tự chủ được mà đột nhiên tăng tốc.
Vẫn đang là ban ngày không phải mơ, quá tốt rồi!
“Còn anh thì sao?”
Tôi xấu hổ, tràn đầy mong đợi nhìn anh.
Cố Diệp cười dịu dàng, giơ tay xoa đầu tôi.
“Em tắm xong thì nghỉ ngơi một lúc, hôm nay chắc chắn là mệt rồi. Anh còn có công việc cần phải xử lý, anh đi thư phòng trước.”
Tôi: “???? “
Nụ cười trên mặt cũng đông cứng rồi.
Không đúng, đây không phải đêm tân hôn sao?
Chẳng phải anh nên vô cùng kích động, xấu hổ nói với tôi ở trên giường đợi anh sao?
Sao tình tiết phát triển lại không giống?
Tôi đang nghĩ nên nói gì, hỏi một chút thì thấy Cố Diệp nhìn tôi cười dịu dàng sau đó xoay người đi về phía thư phòng.
Bàn tay đang dang ra của tôi bị khựng lại giữa không trung.
Tôi: “...”
Haha ba người có thể yên tâm được rồi.
Kế hoạch của ông có thể trở thành hiện thực rồi.
Tôi tức giận, trừng mắt nhìn bóng của của Cố Diệp trong thư phòng còn tiện tay đóng cửa, tâm trạng của tôi càng trở nên không tốt.
Ba tôi nghĩ quá nhiều rồi, còn lo tôi sinh con cho anh…người còn không cho tôi động.
Tôi ôm một bụng tức, không còn gì để nói.
Tôi trở lại phòng tắm rửa sạch sẽ nhưng khi tôi ra khỏi phòng tắm, Cố Diệp đang ở trong phòng ngủ.
Anh đã đổi bộ âu phục mặc ban ngày, cả người lười biếng trong bộ đồ ngủ.
“Anh xong việc rồi sao?”
Người đẹp mặc gì cũng đẹp, Cố Diệp mặc cái gì cũng có thể toát ra phong thái ung dung, nhẹ nhàng làm tôi rung động.
Nhìn thấy Cố Diệp trong phòng ngủ, tôi nhất thời hơi kinh ngạc.
Cố Diệp sửng sốt, liếc nhìn tôi, đáy mắt dường như có cảm xúc gì đó.
“Vẫn chưa xong, anh vào phòng lấy một vài thứ. Em ngủ trước đi, lát nữa anh gọi em ăn tối.”
Giọng nói và thái độ của anh rất dịu dàng.
Nói xong, anh cầm đồ, quay người ra khỏi phòng.
Tôi: “...”
Tôi cúi đầu nhìn chiếc váy ngủ mới tinh trên người mình đột nhiên cảm thấy bản thân không có sức hấp dẫn với ai.
Tôi cạn lời rồi.
Cố Diệp sẽ không phải không được đó chứ?
Tôi nhất thời rùng mình.
Không được, không được, tôi vẫn phải thử anh mới được.
Nếu anh thật sự không được, ba tôi cũng không cần dùng cách gì, Cố gia cũng sẽ không có người thừa kế.
Vậy thì tôi chịu khổ rồi.
Tôi không nhịn được nữa. Tôi quyết định làm điều ngược lại với kế hoạch của ba tôi.
Không để tôi sinh con cho Cố Diệp sao? Tôi càng phải sinh.