Tân nương này nhỏ hơn cô chín tuổi, năm nay vừa tròn mười lăm, trùng tên trùng họ với cô, đều tên Hồ Ngọc Nhu. Vì không muốn xuất giá mà cô dùng ba thước lụa trắng vắt lên xà nhà, thực sự cố gắng treo cổ của mình lên. cô ấy chết thật, sau đó được một một hạ nhân phát hiện, vội vàng cứu xuống thì biến thành Hồ Ngọc Nhu vừa tốt nghiệp đại học hai năm, cho nên người bị bắt ép uống bát thuốc khiến người ta mê man cũng chính là Hồ Ngọc Nhu cô .
Giờ phút này người đang đỡ bả vai cô, vừa giữ lại cô vừa chống đối lại hai bà tử kia, là Lý ma ma. Hồ Ngọc Nhu chớp mắt, nỗ lực để ý qua nửa ngày cô cũng biết rõ ràng, người vừa mới liều mạng bấm vào người cô, véo cô đau đến tỉnh táo là Lý ma ma, bà vú của của cha ruột nguyên chủ -Hồ lão gia. Bà đối với nguyên chủ có lẽ có mấy phần đau lòng thật tâm, lúc nãy bà ấy khóc thật tâm. Chỉ là một tiểu cô nương mười lăm tuổi buộc phải treo mình tự sát, đúng là thực sự đáng thương. Mà có một ánh mắt khác nhìn chằm chằm vào gương mặt cô cau mày, là Tào ma ma, người của mẹ kế nguyên chủ, nữ chủ đương gia Hồ gia hiện tại Tiết Thị, đang ở bên cạnh bà tử.
Bình luận truyện