Em Chồng, Anh Đừng Qua Đây!

Chương 240: “Một điếu không?”



Mặc dù Thiệu Huy trở về với một trái tim tan nát nhưng cậu cũng không quen nói Lâm Vĩ Phong chuyện David muốn hẹn gặp. Vĩ Phong nhìn thấy bộ dạng như xác không hồn của Thiệu Huy cũng không biết nên hỏi từ đầu nên đành thôi. Chuyện tình cảm là chuyện mà người ngoài có nói trăm ngàn lời cũng không bằng người trong cuộc tự nghĩ thông.

Lâm Vĩ Phong và David hẹn nhau ở ngoại ô thành phố, bán kính mấy kilomet xung quanh không có một bóng người. Đương nhiên cả hai đều sẽ không mang vũ khí theo, cả hai cũng thừa biết vào thời điểm này đối phương không có lý do gì phải dùng kiểu vũ lực ngu ngốc đó.

Advertisement

2

David đến trước, anh ta đang tựa vào cửa xe hút thuốc. Lâm Vĩ Phong đậu xe bên cạnh, bước xuống đến trước mặt David, gió cuồn cuộn từng cơn thổi tung áo khoác hai người.

“Một điếu không?” - David hỏi.

Lâm Vĩ Phong lắc đầu, Khả Hân khó chịu với mùi thuốc nên anh đã bỏ thuốc lâu rồi. Khoảng thời gian cô không ở bên cạnh có lúc anh cũng hút để giữ cho mình tỉnh táo nhưng nghĩ đến ngày Khả Hân quay lại thì anh không hút nữa.

“Tôi cũng chỉ có thể tranh thủ hút ở ngoài này, nhà có trẻ con, không hút được.”

- David cố tình nhấn mạnh chữ “trẻ con” để khiêu khích Vĩ Phong.

“Anh có thể nghĩ cho con gái tôi như vậy, tôi rất vui.”

Bọn họ nhìn vào mắt nhau, không ai chịu thua ai, từ lần đầu tiên nghe đến tên nhau, giống như bọ đã xác định là đối thủ một mất một còn vậy. Đấu trí mấy lần, ai cũng mất mác, ai cũng từng thẳng từng thua, chỉ là không ngờ bây giờ bọn họ lại thành cha ruột và cha nuôi của Anju.

“Anju sắp một tuổi rồi, anh biết không?”

Lâm Vĩ Phong nghiến răng không nói, anh tất nhiên không biết, đến con gái sinh ngày nào anh cũng không được biết.

“Tôi định tổ chức sinh nhất cho con bé, con gái tôi mà, tất nhiên là phải làm thật hoành tráng. Người có tiếng tăm ở cả thành phố này đều phải đến dự, để Anju chính thức được đến dưới tên của người cha là tôi.”

Miệng của David trước nay luôn ngậm dao, mỗi lời nói ra là từng nhát một cắt xuống. Lâm Vĩ Phong xiết chặt hai tay thành nắm đấm, anh tức nhận nhưng anh biết chuyện nhỏ không nhịn không thành việc lớn.

“Tôi sẽ mời anh, anh đến dự không?”

“Anh không hẹn tôi ra đây chỉ nói mấy lời vô bổ này chứ?”

David nhún vai, lắc đầu nói:

“Tôi muốn xem anh tức giận nhưng anh kiềm chế tốt quá. Những chuyện tôi vừa nói với anh không phải vô bổ đâu, đều là chuyện quan trọng đấy. Bữa tiệc đó sẽ được tổ chức ở tòa tháp cao nhất của thành phố.”.

Hai mắt Lâm Vĩ Phong ngay lập tức sáng lên, ý của David chính là vào ngày hôm đó cả Khả Hân và Anju sẽ rời khỏi biệt thự, xuất hiện công khai ở nơi có nhiều người và an ninh không được kiểm soát tối ưu.

“David, anh lại muốn giở trò gì?”

“Không có, tôi là cha nuôi của Anju, tôi sẽ không làm tổn hại con bé.”

David ném điếu thuốc xuống đất, dậm dậm mấy cái rồi mở cửa xe chuẩn bị rời đi. Anh ta đột nhiên hạ kính xe xuống, nghiêng đầu ra nói với Lâm Vĩ Phong đứng ở bên ngoài.

“Tên khai sinh của Anju là Khả Vĩ”




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv