"Đại ca, chỗ này không sai!" Thiết Huyết Lão Nhân nhìn quan cảnh xung quanh sau đó thông báo
Minh Không Lão Quỷ gật gật đầu, vị trí này theo như Trương Liêu nói thì chính là nơi kẻ thù sẽ dừng chân.
Vì thế bố trí Nam Hán Sát Thần Trận nơi này là hợp lý nhất, có thể một mẻ hốt gọn tất cả.
Nghĩ là làm, Minh Không Lão Quái lấy từ trong người ra tám cái lá cờ.
Trên mỗi lá cờ có thêu tám cái đầu lâu xương chéo.
Nhắm về bốn phương tám hướng, trên tay Minh Không Lão Quái tám lá cờ đồng loạt bay ra.
Ngay lập tức bán kính một ngàn dặm xung quanh nơi này xuất hiện vô số trận văn mờ ảo, Minh Không Lão Quái đi đến trung tâm trận địa, một chưởng mạnh mẽ bắn ra.
" Ầm" Mặt đất thủng thành một lỗ lớn.
Gật đầu hài lòng, Minh Không Lão Quái lấy ra một chiếc xương trắng, đây là chiếc xương lão lấy từ trong thi thể của tổ tiên mình.
Bởi vì để thi triển Nam Hán Sát Thần Trận thì phải cần có nhục thể của Hoằng Thiên Vũ Đế Quân mới có thể bố trận.
Năm xưa Hoằng Thiên Vũ Đế Quân là dùng máu của mình, nhưng hiện tại thì khác, ông ta đã không còn. Vì thế Minh Không Lão Quái chỉ đành đem xương cốt của ông ta dùng tạm.
Phải biết trận này uy lực cực lớn, nếu không phải muốn một mẻ hốt gọn Triệu Minh thì lão ta cũng chẳng dám đem ra dùng.
Lặng lẽ đem xương cốt chôn xuống, sau đó Minh Không Lão Quái lại tiếp tục công việc.
Mất tận ba khắc thời gian, Minh Không Lão Quái mới có thể hoàn thành được trận địa.
Mà cùng lúc này thám báo hắn phái đi cũng đã quay về.
" Thế nào có phát hiện ra bọn chúng?" Minh Không Lão Quái nhìn tên trước mắt hỏi. Để tránh bức dây động rừng thám báo lần này lão phái đi chính là một trong Thập Đại Trưởng Lão của Hán Linh Nhất Tộc, tu vi nhưng đã là Linh Thần Cảnh. Lần này đi đến đây lão mang theo 5 tên trưởng lão. Trong tộc hiện tại chỉ còn 4 tên trấn thủ. Lần này lão muốn quyết một trận sống mái với Triệu Minh
" Bẩm Lão Tổ, quả đúng như những gì lục đệ báo, đám người kia quả thật muốn tập kích chúng ta?"
"Ồ vậy ạ!" Minh Không Lão Quái vuốt chòm râu bạc cười đắc ý, sau đó lão lại hỏi tiếp,
" Thế bọn chúng có hết thảy bao nhiêu người, tu vi thực lực ra sao?"
" Bẩm Lão Tổ, bọn chúng hành sự vô cùng cẩn thận, luôn cử một đội trinh sát đi trước, vì thế thuộc hạ không dám đến gần. Chỉ biết người dẫn đội là vợ chồng Hoàng Thiên Đức, còn về số lượng tu vi thì thuộc hạ không rõ lắm. Hiện tại bọn chúng đã cách nơi này không tới 2000 dặm"
Minh Không Lão Quái nghe được lời này thì bắt đầu rơi vào trầm tư, lão cứ cảm giác có điều gì không đúng nhưng hiện tại vẫn chưa nghĩ ra. Tại sao người dẫn đội lại không phải là Sùng Hạo chứ.
Thấy vẻ mặt này của lão, Cuồng Huyết Lão Nhân ở bên cạnh cười lớn, "Haha! Đại ca đừng nghĩ nhiều, bọn chúng hành sự cẩn trọng như thế thì không thể nào là giả được"
Minh Không Lão Quái khẽ gật đầu, sau đó ra lệnh
" Được rồi! Ngươi tiếp tục quan sát nếu có động tĩnh gì ngay lập tức báo cáo"
Trên đỉnh một ngọn núi cách Hán Linh Nhất Tộc 3000 dặm về phía Nam.
Lúc này đây nơi này có hai thân ảnh đang đứng ở đó.
Hai người này không ai khác chính là Triệu Minh và Nữ Hoàng Hải Tộc.
Triệu Minh lúc này thì đang không ngừng triển khai Long Nhãn mà quan sát nhất cử nhất động của bọn Minh Không Lão Quái.
Với sự trợ giúp của Long Nhãn, Triệu Minh có thể nhìn xa lên đến vạn dặm, đều này đồng nghĩa với việc nhất cử nhất động của bọn người Minh Không Lão Quái hiện tại đã bị hắn nhìn thấy..
Ngoài việc bọn này bố trận ra thì mọi chuyện chúng làm vẫn là theo như những gì hắn dự đoán.
Sở dĩ Triệu Minh phải tốn nhiều công sức đến như thế là vì tránh phải thương vong quá lớn. Ai biết được hai lão già kia chó chạy đường cùng sẽ làm ra chuyện gì.
Điển hình là lần này nếu Triệu Minh không dùng kế này thì làm sao biết được bọn chúng còn có cái Đại Trận lợi hại đến như thế.
Một đạo tín hiệu lập tức được đưa ra
Cách Hán Linh Nhất Tộc 1000 dặm về phía Tây, Sùng Hạo đang rầu rĩ vì không biết trong hồ lô Triệu Minh đang bán thuốc gì, thì thấy được tín hiệu này.
Hắn mừng rõ mặt hướng về toàn trường quát lên, " Đại Nhân có lệnh, chúng ta lập tức tấn công"
Chỉ chờ có thế vô số cường giả lập tức như một mũi tên xe gió mà bay về Hắc Nam Hải Đảo.
Bọn họ bao gồm Hải Tộc Thất Đại Công Chúa, Nhân Ngư Tộc Thủy Quân Dao, Bach Long Thần Đảo Bạch Long Vĩ, Phượng Hoàng Thần Đảo Phượng Thanh Thanh, Côn Thần Đảo Côn Minh, và vô số thế lực khác...
Trong sự bất ngờ của toàn thể tộc nhân Hán Linh Nhất Tộc, Đội Quân Triệu Minh đột ngột ập vào. Hộ Tông Đại Trận của Hán Linh Nhất Tộc theo đó cũng được khởi lên.
Nhưng do triển khai không kịp lại thêm không có sự duy trì của hai Cực Hạn Linh Thần nên nó dù có lợi hại nhưng vẫn bị đội quân Triệu Minh dễ dàng phá nát.
Hộ Tông Đại Trận không còn, Hán Linh Nhất Tộc như cá nằm trên thớt, mặc cho đội quân Việt Minh điên cuồng tàn sát.
Thời gian trôi qua số người có khả năng phản kháng của Hán Linh Nhất Tộc đều đã lần lượt bị tiêu diệt.
Bốn tên Trưởng Lão cũng đã bị giết hết ba tên, còn tên còn lại Sùng Hạo là theo lệnh của Triệu Minh mà giả vờ bỏ sót
Có mặt ở nơi này hiện tại chỉ là những người có thực lực yếu kém, hoặc phế linh căn không thể tu luyện. Họ đa phần là phụ nữ và trẻ vị thành niên
Mà lúc này đây Triệu Minh , Nữ Hoàng và Đại Trưởng Lão cũng vừa đến nơi.
" Đại nhân đám người này xử lý thế nào?" Sùng Hạo chỉ về đám phụ nữ và thiếu niên kia hỏi
Lời này vừa ra, đám người này lập tức đưa ánh mắt sợ hãi nhìn về Triệu Minh. Bởi họ biết vận mệnh của họ là nằm trên tay người này. Chỉ cần một câu nói của hắn là tính mạng của bọn họ được phán định.
Theo đó vô số người quỳ xuống, khóc lóc van xin, đủ lời lẽ cầu xin được nói ra hồng mong nhận được sự khoan hồng từ hắn
Thấy những người hàng ngay luôn khinh thị mình, lúc nào cũng tỏ ra cao cao tại thượng. Vậy mà hiện tại lại vứt bỏ hết thể diện mà cầu xin kẻ thù, một thiếu niên trẻ tuổi không thể nhịn được nữa mà phẫn nộ quát lên,
" Chết có gì khổ, sống có gì vui. Các ngươi tại sao các ngươi lại ham sống sợ chết đến như thế. "
Đáp lại hắn là những cái cúi đầu không dám lên tiếng.
Bình thường họ luôn xem thường bắt nạt kẻ này, cho là hắn vô dụng vì hắn sở hữu phế linh căn.
Nhưng hôm nay thì sao? Đứng trước kẻ thù, hắn thế mà không sợ hãi, dũng cảm nói ra những lời mà họ không dám nói.
Thật ra bọn này đâu biết, cách một ngày trước thiếu niên này đã không còn là hắn nữa rồi.
Mà chính xác là bị người ta đoạt xá, và kẻ đoạt xá không ai khác chính là tàn hồn của tổ tiên Hán Linh Nhất Tộc, Hoằng Thao. Kể ra tên này đúng xui thục mạng, vừa mới đoạt xá không bao lâu, chưa kịp khôi phục lại thời kỳ đỉnh phong thì bộ tộc đã bị người ta tiêu diệt. Hôm nay lại tận mắt thấy con cháu của mình vì giữ mạng mà quỳ gối cầu xin. Hoằng Thao lòng đau như cắt, hắn không ngờ Hán Linh Nhất Tộc của hắn lại rơi vào hoàn cảnh này.
Lần này nếu Hán Linh Nhất Tộc bị diệt, hắn đoạt xá thì còn có ý nghĩa gì nữa chứ.
Hoằng Thao lực bất tòng tâm, việc hắn thể làm bây giờ chính là câu giờ để chờ hai tên ngu kia trở về. Cầu mong sao Hán Linh Nhất Tộc có thể giữ được vài người. Như thế hắn sống lại mới còn ý nghĩa.
Nhưng đúng lúc này âm thanh sang sảng của Triệu Minh vang lên làm Hoằng Thao lạnh toát cả sống lưng.
" Còn hỏi, mau giết hết" Triệu Minh lạnh giọng trả lời
Già trẻ lớn bé đều không tha, trẻ em phụ nữ cũng không ngoại lệ, tất cả hoàn toàn giết sạch.
Đây là tu chân giới, không có đúng hay sai, không có chỗ cho sự nhân hậu vị tha, mà chỉ có người chết ta sống. Hôm nay ngươi không giết hắn, thì hôm sau hắn sẽ giết ngươi.
Có câu Oan Oan tương báo bao giờ mới dứt. Đối với Triệu Minh cách tốt nhất để chấm dứt việc này chính là nhổ cỏ tận gốc.
Đối với quyết định này của Triệu Minh, đám người ở nơi đây không những không sợ hãi mà còn vô cùng tán thưởng.
Dòng máu Bách Việc trước giờ vô cùng hiếu chiến. Thủ lĩnh của họ có thể nhân từ với đồng tộc, nhưng với người ngoài thì không thể.
"Thuộc hạ tuân lệnh" Sùng Hạo nhận mệnh sau đó một chưởng bắn ra
Trong nháy mắt nơi này đã không còn đám người kia nữa. Tất cả đã tan thành tro bụi
Bỗng nhiên lúc này, hai mắt Triệu Minh đỏ lên, chăm chú nhìn về một hướng như phát hiện ra vấn đề gì đó.
" Phu nhân lần này cực khổ cho nàng rồi, chờ mọi chuyện xong xuôi ta sẽ nói chuyện của chúng ta với mẫu thân nàng" Triệu Minh hướng về Hải Linh Lung truyền âm nói.
Hải Linh Lung gật đầu, trong lòng ngập tràn hạnh phúc, chẳng người phụ nữ nào muốn sống trong mối quan hệ mập mờ cả. Nếu nàng và Triệu Minh có thể đường đường chính chính đến với nhau thì có vẻ tốt hơn.
" Sùng Hạo nơi này ta giao lại cho ngươi, ta có việc đi trước..." Triệu Minh hướng về Sùng Hạo căn dặn.
Nếu theo dự tính của hắn không lâu nữa hai tên kia sẽ trở về, đến lúc đó lọt vào Bạch Đằng Sát Tiên Trận thì bọn chúng có chạy đằng trời cũng không thoát.
Còn hiện tại hắn cần thu thập tên kia, không ngờ tên đó vậy mà không chết sau một chưởng kia của Sùng Hạo.
" Thuộc hạ tuân lệnh" Sùng Hạo đáp lời
Triệu Minh gật đầu sau đó hướng về phía linh hồn kia bay đi. Nếu không có Long Nhãn có lẽ hắn cũng không phát hiện ra tên này.
Phía bên kia lúc này, Minh Không Lão Quái đột nhiên trái tim đau nhói. Hắn cảm nhận được một mối nguy cơ vô cùng lớn đang diễn ra.
Vì hắn đã đợi ở nơi này cũng đã hơn một canh giờ rồi mà vẫn không thấy đám người Hoàng Thiên Đức có động tĩnh gì.
Bọn chúng chỉ đóng quân nơi đó mà chẳng có thái độ gấp gáp gì.
Nhanh chóng xâu chuỗi lại toàn bộ sự việc đã diễn ra, ngay lập tức ánh mắt Minh Không Lão Quái đột ngột trợn to, có thể thấy từng tia huyết sắc đã lan vào con ngươi của hắn. Hắn bậc người ngồi dậy đột ngột hét lên,
" Trúng kế rồi! Nhị đệ mau trở về"
" Cái gì?" Thiết Huyết Lão Nhân giật mình hỏi lại.
Cũng cùng lúc này, một tên tu sĩ quần áo rách rưới tả tơi, mang trên mình vô số vết thương , hắn dùng sức hơi tàn còn lại mà hét to
"Không ổn rồi, Hán Linh Nhất Tộc bị tấn công. Mau trở về cứu viện"
Dứt lời hắn vô lực ngã xuống, vẫn mệnh thân vong.
Nghe được lời này Minh Không Lão Quái ngửa mặt lên trời nở ra một nụ cười thê lương,
" Haha, hay cho một kế Điệu Hổ Ly Sơn. Không ngờ cái kế dỏm này vậy mà vào tay tên tiểu tử kia lại nguy hiểm đến như thế"
" Ầm...Ầm...Ầm" Thiết Huyết Lão Nhân một quyền chưởng ra, lập tức một mảng rừng lớn sang thành bình địa.
" Khốn kiếp! Tên đó dám" Thiết Huyết Lão Nhân phẫn nộ quát lên, ngay lập tức thân ảnh ngay lập tức hoá thành một đạo lưu quang bắn đi. Đám trưởng lão còn lại cũng hai mắt đỏ hoe mà bay theo. Người thân, huynh đệ, con cháu họ đều ở trong tộc, nếu họ không về kịp thì có lẽ bọn chúng tánh mạng cũng không còn.
" Nhị đệ dừng lại" Minh Không Lão Quái vội vã hét lên. Nhưng đã không kịp nữa rồi, đám người này hiện tại còn hơi sức đâu mà nghe lão nói. Lúc này tâm trí họ đã bị thù hận làm cho lú lẫn hết rồi.
Bất lực Minh Không Lão Quái chỉ đành lặng lẽ đuổi theo, mặc cho trong lòng lão cứ cảm thấy không đúng điều gì.
Không lâu sau, Thiết Huyết Lão Nhân đã đến nơi. Một cảnh hoang tàn chết chóc thê lương lặp tức đập vào mắt lão. Đối với cảnh tượng này lão đã quá quen thuộc rồi. Hán Linh Nhất Tộc bao lần viễn chinh đều thấy được cảnh này. Nhưng lần này lại khác, lần này nó lại là áp lên chính tộc nhân của hắn.
Hải Nam Hải Đảo đã hoàn toàn trở thành một đảo chết, đâu đâu cũng thấy thi thể nằm ngổn ngang. Những thi thể này chính là huynh đệ vào sinh ra tử của lão.
Nhưng tên còn lại cũng rơi vào trạng thái tương tự.
Sự bi thương mất mát lập tức bao trùm toàn thể những con người nơi đây.
Trước đây bọn chúng gieo tai ương chết chóc cho người khác chúng chẳng cảm nhận được cảm giác này.
Nhưng bây giờ chúng đã cảm nhận được, cảm nhận được sự thống khổ mà nạn nhân của chúng phải chịu đựng.
" Nhị đệ mau chóng rời khỏi,coi chừng lại trúng kế" Minh Không Lão Quái vội vã hét lên.
"Lại là kế gì nữa" Thiết Huyết Lão Nhân giận dữ hỏi.
" Đệ không cảm thấy có điều gì không đúng hay sao?"
"Có điều gì không đúng chứ" Thiết Huyết trong lòng khó hiểu.
" Tại sao thất trưởng lão của chúng ta lại có thể chạy thoát kia chứ. Ta không có thời gian để giải thích, chúng ta mau rời khỏi" Minh Không Lão Quái vội vàng thúc giục.
Nhưng đã muộn rồi, vì lúc này đây
"Ầm...ầm...ầm" Trong ánh mắt kinh ngạc của chúng, bốn bề Hắc Nam Hải Đảo đồng loạt với số cọc gỗ hiện ra. Mà những cọc gỗ này lại chính là bóng ma lớn nhất trong lòng bọn họ. Bởi theo sử sách ghi chép, hễ lần nào những cọc gỗ này xuất hiện thì lúc đó chính là ngày tàn của họ.
" Bạch…Bạch… Đằng Sát Tiên Trận" Minh Không Lão Quái sợ hãi thốt lên. Hơn tất cả mọi người nơi đây hắn là người hiểu sự lợi hại của cái trận này hơn ai hết.
Khi xưa cũng vậy bây giờ cũng thế, Bạch Đằng Sát Tiên Trận chính là một trong những sát trận lợi hại nhất của Bách Việt Tộc nhân. Theo cổ tịch ghi chép, ngươi không vào trận thì thôi nếu đã vào trận rồi thì đừng mong sống sót. Vì thế nó còn được người đời gọi là Bạch Đằng Tuyệt Sinh Trận.
Theo như ghi chép thì những cây cọ gỗ này xuất hiện mọi chỗ mọi nơi, vô cùng bất ngờ, không theo một quy tắc nào cả. Vì vậy rất khó để tránh né.
Tuy sợ hãi, nhưng bọn này đã rất nhanh lấy lại bình tĩnh, bọn họ ngay lập tức tách ra mỗi người một hướng để dễ dàng tránh né.
"Xoạc…Xoạc …Xoạc" từ giữa không trung, từ trong lòng đất vô số cọc gỗ bất ngờ đâm ra.
Đám người Minh Không Lão Quái điên cuồng tránh né.
" Ầm…ầm…ầm" Vô số chưởng lực, kiếm khí đủ loại công kích lần lượt được đánh ra.
Nhưng nhưng thanh cọc gỗ này lại chẳng hề hấn gì, chúng vô cùng cứng cáp không thể phá hủy.
Ngược lại nhưng công kích kia sao khi được đánh ra ngay lập tức bị dội ngược trở lại. Những luồng công kích này giống như những vệt sáng không ngừng bay tới bay lui tán loạn, chính vì thế nếu phản kháng thì chẳng khác nào tự đoạ huyệt chôn mình.
Thời gian qua đi số lượng cọc gỗ xuất hiện ngày càng một nhiêu, mà theo đó phạm vi sát trận lại càng ngày càng thu hẹp. Khiến không gian tránh né của đám người này ngày càng trở nên hạn hẹp.
Cuối cùng chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến
Một tên trưởng lão đột ngột hét lên, vì thân thể hắn đã bị một cọc gỗ xuyên thủng qua người. Máu huyết toàn thân ngay lập tức bị thanh cọc gỗ này hút cạn. Toàn thân hiện tại chỉ còn mỗi có cái sát khô.
" Ực" Sùng Hạo bên ngoài thấy được cảnh này thì nuốt một ngụm nước bọt.
Hắn thầm nghĩ nếu hắn rơi vào trong trận pháp này thì có lẽ kết cục của hắn có lẽ cũng không thể khá hơn.
Đồng thời sau khi biết được mọi tính toán của Triệu Minh từ Đại Trưởng Lão, Sùng Hạo không thể không thán phục tên tiểu tử này.
Nếu đổi lại là hắn, hắn sẽ toàn lực mà tấn công.
Tuy nói vẫn có thể tiêu diệt được Hán Linh Nhất Tộc đó nhưng cái giá hắn phải trả nhất đinh sẽ là rất lớn.
Không giống như bây giờ, không những không có thiệt hại gì, mà hai tên cứng đầu nhất kia cũng chạy không thoát.
Điệu Hổ Ly Sơn không ngờ lại có thể thi triển diệu đến như thế.
Con Hổ ở Đây chính là hai tên đầu sỏ Cực Hạn Linh Thần kia, còn Sơn chính là Hán Linh Nhất Tộc. Tuy nói thì có vẻ đơn giản nhưng để đối phương trúng kế, đòi hỏi phải tính toán vô cùng tỉ mỉ từ thời gian cho đến địa điểm, nói chung mọi việc phải khớp đến hoàn mỹ nếu không sẽ phản tác dụng.
Hơn nữa trong trận địa lần này Triệu Minh còn đem chính Hán Linh Nhất Tộc của kẻ thù làm mồi câu cho chính họ, khiến họ không thể nào không rơi vào bẫy.
Nghĩ đến đây, Sùng Hạo khẽ vuốt cằm,
" Có lẽ chúng ta đã theo đúng người"
Cùng lúc đó tất cả mọi người nơi đây cũng có những suy nghĩ không khác gì Sùng Hạo.
Triệu Minh trong mắt họ đã trở thành một vị chủ công vừa có thực lực lẫn trí tuệ vô cùng cao.