Ánh mặt trời tháng ba vô cùng ấm áp, dương quang vàng rực, chiếu vào phía trên dòng suối trong suốt không chất bẩn, làm cho trên mặt suối nước giống như phủ lên một tầng vàng, rạng rỡ rực rỡ, rất lóa mắt!
Nhưng mà, vào lúc này, núi này nước trong hoa nở, ánh nắng tươi sáng, Đồng Nhạc Nhạc vẻ mặt lại đau thương, ngẩn đầu chín mươi độ, ngưng lệ không nói gì. Ngươi đây là đang đùa nàng sao! Vì cái gì một khi tỉnh lại, nàng lại thành đức hạnh này rồi !? Ngày trước Đồng Nhạc Nhạc là một người rất yêu thích động vật nhỏ. Nhưng mà, giờ khắc này, móng vuốt này, đột nhiên biến thành tay mình, lại là một nỗi sợ hãi, làm cho không thể tiếp nhận chuyện này! Nàng giờ đây trở thành một tiểu chồn bé bổng trong đôi tay mềm mượt của vị Hoàng Đế kia.
Nàng vì muốn thoát khỏi kiếp này nên nhiều lần bỏ trốn để vào rừng sau tự hủy diệt bản thân nào ngờ lần nào cũng bị đám binh lính bắt giữ đau đớn. Trong một lần nàng bị tên bắn vào chân nhưng nàng lại biến hình thành một vị cô nương xinh đẹp được Huyền Lăng Thương mang về chữa trị vết thương. Cuộc sống tại nơi này thật thoải mái và con người này quả thật là tuấn mỹ do không biết sẽ đi về đâu sau khi rời khỏi hoàng cung, nàng làm liều xin được ở lại không ngờ chàng phản ứng rất nhanh bằng một cái gật đầu. Mọi thứ đều vui vẻ nếu như chàng đừng biết rằng nàng là con chồn phượng hoàng mà chàng đã tìm kiếm bao lâu nay để chữa bệnh cho mình.
Bình luận truyện