Lúc Đường Ôn báo kích cỡ, vẫn luôn rối rắm không biết có nên báo đại một số cho xong chuyện không, bởi vì lúc ấy còn 1 tháng nữa là nghỉ hè, cô sợ trong khoảng thời gian đó mình sẽ cao thêm. Nhưng trên thực tế, ngoại trừ việc tóc dài thêm, cô chẳng cao lên tẹo nào. "May là mình báo đúng số đo." Cô túm chiếc nơ xiêu xiêu vẹo vẹo trước ngực, đứng thẳng, giày da bị chà đến bóng loáng phản chiếu ánh sáng chói mắt dưới cái nắng gay gắt của mặt trời. Hứa Hành Niên đi tới, tiện tay bỏ cặp sách xuống chỗ ngồi bên cạnh, liếc mắt thật nhẹ ngắm nhìn cổ chân mảnh khảnh sau chiếc quần đen của người kia, im lặng không nói.
Mẹ Hứa thấy anh ngồi xuống, cười hỏi: "Hành Niên, hôm nay con lên đọc diễn văn hả?" Hứa Hành Niên lớn hơn Đường Ôn một tuổi, học lớp 11 Nhất Trung, lễ khai giảng hôm nay anh đại diện toàn thể học sinh lên đọc diễn văn. Tiểu cô nương đang sửa sang chiếc nơ dựng tai lên nghe, ngạc nhiên thò đầu qua, ngồi lên chiếc ghế bên cạnh anh, mông cọ qua cọ lại —— Hai chân đung đưa qua lại, nhưng không với nổi tới sàn nhà. "Hôm nay anh diễn thuyết hả?" Khuôn mặt hiền hòa cười híp mắt nhìn anh, lúm đồng tiền thật sâu, ngọt ngào như rót mật. Hứa Hành Niên liếc mắt nhìn cô một cái, cô nhóc cách anh rất gần, mái tóc dài chấm eo theo động tác nghiêng người của cô mà trượt xuống, vừa vặn cọ nhẹ vào phần tay lộ ra ngoài của anh, hương thơm gần trong gang tấc cứ quẩn quanh nơi chóp mũi.
Bình luận truyện