.
.
.
Thời gian thấm thoát thoi đưa.
.
.
10 năm sau.
.
Thất Thải giới.
Đây là tứ cấp tu chân giới tiếp giáp với Mãn Hoang giới. Nhưng thất thải giới lại vô cùng đặc biệt.
Giới này bao gồm bảy dải lụa khổng lồ bay lơ lửng trên đại dương vô cùng vô tận.
Các vị cổ tu sĩ trước đây khám phá ra nơi này linh khí vô cùng nồng đậm. Nhưng phi hành không biết bao nhiêu ngày tháng lại không thấy bất cứ một hòn đảo hay điểm đặt chân nào.
Chính vì vậy, các vị cổ tu sĩ đã hợp sức tạo ra một dải lụa xám lớn cả ngàn dặm có thể lơ lửng trên không, bên dưới có bạch vân chống đỡ, dùng nơi này làm điểm đặt chân.
Ngày qua ngày tháng qua tháng, dần dần càng có nhiều tu sĩ đến đây nhiều hơn. Dải lụa này cũng càng lúc càng được nối dài ra. Cho đến hơn 2000 năm trước, cuộc chiến chính tà cũng lan rộng đến nơi này.
Cho dù cuộc chiến kết cục vẫn bất phân thắng bại, xích mích xảy ra liên miên, chính tà hiển nhiên không thể cùng sinh sống với nhau trên cùng một mảnh đất.
Vì vậy..... mới phát sinh dải lụa thứ hai...
Cho đến tận 300 năm trước, nơi này đã có tổng cộng 7 dải lụa được bạch vân chống đỡ bay lơ lửng trên bầu trời.
Phân biệt có ba dải của chính phái, ba dải của tà phái.
Và một dải lụa lớn nhất còn lại, không thuộc chính phái cũng không thuộc tà phái. Nơi đây cũng là chiến trường của chính tà năm xưa, bấy giờ được dùng làm điểm trung chuyển, do các thế lực trung gian cai quản.
Cũng lúc này, 7 dải lụa đã là cực hạn, không gian bên trên đã không còn đủ để phát sinh thêm một dải lụa nào nữa.
Chính vì vậy, các phương thế lực mới gác lại hiềm khích mà ngồi lại với nhau.
Chính thức đặt tên nơi này là Thất Thải giới.
Cùng với đó, để giải quyết việc các tu sĩ chính phái từ các giới khác đi nhầm vào địa bàn của tà phái, mất mạng oan uổng, cũng như ngược lại.
Ba dải lụa của chính phái được thay đổi thành màu trắng, ba dải lụa của tà phái đổi thành màu vàng. Và dải lụa lớn nhất vẫn giữ nguyên màu xám vốn có.
Mặc dù nói là dải lụa, nhưng kì lạ ở chỗ, từ xa nhìn lại, bên trên dải lụa này vẫn có nhà cửa, thành luỹ thậm chí cả đất đai lẫn cây cối vẫn mọc xanh tốt, chẳng khác gì các giới khác.
Chỉ là Thất thải giới này có chút khắc nghiệt hơn các giới khác ở chỗ.
Cứ mỗi một tháng, mỗi người phải đóng cho môn phái hoặc tổ chức chưởng quản sở tại 5 viên hạ phẩm linh thạch.
Cũng chính vì lý do này, thất thải giới… có rất ít phàm nhân.
Không có gì khó hiểu, tất cả các dải lụa dù được các vị cổ tu sĩ tạo ra, nhưng muốn lơ lửng ở trên không, hàng tháng nuốt một lượng linh thạch khổng lồ để vận hành.
Địa phương nào nếu không đủ linh thạch để gia trì, không sớm thì muộn, dải lụa của địa phương đó sẽ càng lúc càng hạ thấp, đến một ngày sẽ triệt để rơi xuống đại dương mênh mông cuồng bạo bên dưới.
Giống như quy luật đào thải, vô tình, Thất Thải giới lại trở thành một nơi tụ tập của các tu sĩ, môn phái, lẫn gia tộc cự phú, giàu nứt đố đổ vách.
.
.
Mấy trăm năm qua.
Linh thạch ở vô số tu chân giới lân cận đều đổ dồn về Thất Thải giới.
Nguyên nhân cũng đơn giản bởi… nơi này tập trung vô số các vị đại sư luyện khí hàng đầu của tu chân giới.
Chỉ cần ngươi có đủ linh thạch…
Muốn luyện linh bảo, pháp bảo cấp bậc Thiên Ma, Thiên Tiên, thậm chí cả Ma Quân, Tiên Quân…?
.
Đơn giản…
.
Muốn luyện pháp bảo không gian ? Chỉ cần có linh thạch…
.
Đơn giản…
.
Nói chung chỉ cần có linh thạch… bất cứ thứ gì tu sĩ muốn, chỉ cần tìm đến Thất Thải giới…
...đều sẽ có.
.
.
Vạn Chỉ Trang.
Đây là một gia trang toạ lạc ở trung tâm dải lụa xám, cũng chính là địa phương do các thế lực trung lập cai quản.
Vạn Chỉ Trang như tên gọi, là một nơi vang danh tu chân giới bởi....
.... hầu hết các trữ vật giới chỉ của tu chân giới đều được chế tạo từ nơi này.
Bên trong Vạn Chỉ Trang, mặc dù trời đã xế chiều nhưng không khí vô cùng náo nhiệt, tiếng rèn dũa, tiếng người cười nói lẫn tiếng các khách nhân đến mua sắm vang vọng khắp nơi.
.
.
.
Ở một góc nhỏ, có một ông lão già nua và một nam tử đầu trọc đang ngồi với nhau, cả hai đều mang tử y, trước mặt là hai chum rượu.
.
- Gần đây nơi này có không ít tu sĩ mất tích khó hiểu… cũng không ít người báo cáo rằng vô thanh vô thức mất linh bảo bên trong trữ giới chỉ…
…. Tiểu Kê à… ra bên ngoài cũng nên cẩn thận một chút.
.
Thanh niên đầu trọc bên cạnh thần sắc có chút lo lắng.
- Ta cũng đã nghe qua chuyện này… lão cũng biết đấy, chẳng phải dải lụa màu vàng của tà phái, mà dải lụa xám này chính là nơi phức tạp nhất ở Thất Thải giới này mà…
.
Ông lão bên cạnh khuôn mặt có chút trầm ngâm, không lâu sau liền nhìn sang bên cạnh đầy tiếu ý.
- Thôi bỏ đi…
- À Tiểu Kê à… mai đã là cuối tháng rồi. Tháng này Vạn Chỉ Trang sinh ý vô cùng tốt. Tiểu tử Chung tổng quản có nói qua, nghe đâu ngươi tháng này sẽ được hơn 9000 linh thạch đấy.
.
Nam tử đầu trọc kia nghe vậy, đang uống một chén rượu liền ho sặc sụa, trợn tròn.
- Cái gì, Viên lão có nghe nhầm không ? … sao nhiều vậy ?
.
Nghe vậy, ông lão bên cạnh đưa bàn tay nhăn nheo vuốt vuốt mấy sợi tóc bạc lất phất trước mặt, đôi mắt đục ngầu nhìn nam tử đầu trọc.
- Tiểu Kê à… lão tuy có già thật… mắt cũng có chút mờ… nhưng dù gì đi nữa cũng là Địa cảnh, đôi tai ngươi nhiều khi không thính bằng ta đâu a…
.
Nam tử đầu trọc nghe vậy liền trợn mắt bật cười.
- Lão mà mắt mờ á… ta thấy rõ ràng mỗi lần thấy Vạn phu nhân đi ngang qua, lão già dê ông nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống người ta a…
.
Dường như ông lão kia cũng đã quen thuộc với thanh niên này, dù ý tứ của hắn ta có chút thô lỗ, như lão già họ Viên lại không hề nổi nóng, ngược lại khuôn mặt lại hiện lên thâm ý.
- Tiểu Kê à… chúng ta quen biết đã lâu… nói thật cho lão nghe xem, Vạn phu nhân lúc trần trụi, dáng người như thế nào ?
.
Lần này thì nam tử đầu trọc kia ho sặc sụa, rượu không chỉ phun ra ở miệng, mà còn chảy ra ở mũi. Khuôn mặt đỏ ran.
- Ái da… Viên lão… ta làm gì biết dáng người phu nhân như thế nào.
.
Ông già tóc bạc trắng kia nghe vậy liền trợn tròn, sau đó phun một ngụm nước miếng, bộ dạng vô cùng bỉ ổi.
- Mấy lão luyện khí sư kia suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào rèn rèn dũa dũa… không biết thì không nói. Lão và ngươi mấy năm qua đều luyện khí cùng nhau… ngươi đi nhà xí một ngày mấy lần… lão còn biết rõ hơn ngươi đấy.
.
Lão ta chợt uống một hớp rượu, nhướng mày nói chầm chậm.
.
.
- Giữa tháng..... và cuối tháng, giờ dậu…
.
.
Thanh niên đầu trọc kia nghe vậy liền xông tới bịt miệng lão già, ánh mắt lấm lét nhìn xung quanh, thấy không có ai nghe thấy, hắn mới thở dài. Nhìn xuống lão già đang bị bịt miệng nhăn nhó bên dưới, nhất thời hắn liền bỏ tay ra.
- Sao lão biết…
.
Lão già bật cười một tràng.
- Những giờ đó, đều không thấy mặt ngươi. Mặc khác, cứ mỗi lần sau ngày giữa tháng và cuối tháng, Vạn phu nhân hôm thì báo ốm, hôm thì đi đứng khập khiễng… không phải do ngươi thì là…
.
- Lão bé bé miệng một chút…
Thanh niên đầu trọc kia liền giật mình ngó đông ngó tây, nhăn nhó.
- Lộ…lộ liễu như vậy ?
.
.
Lúc này thấy thanh niên đầu trọc bên cạnh thú nhận, Viên lão mới bật cười.
- Cho dù ta không để ý chuyện đó thì thời gian gần đây, lương bổng lẫn chức vụ của ngươi lên như diều gặp gió.
.
Ông ta chợt nghĩ gì đó, khuôn mặt có chút phức tạp.
- Chuyện ngươi và Vạn phu nhân, không sớm thì muộn sẽ bại lộ đấy a…
.
Nghe đến đây, thanh niên đầu trọc kia chợt lâm vào suy tư. Không lâu sau mới nhìn sang lão già gật đầu.
- Tiểu Kê… lão thật tình khuyên ngươi….
.
Nói đến đây, lão ta chợt khựng lại, thanh niên đầu trọc kia thì có chút lo lắng, ánh mắt nhìn lão vô cùng tập trung lắng nghe.
Thấy biểu hiện của hắn, chợt khuôn mặt lão ta cười bỉ ổi.
.
.
- Một tháng 2 lần hơi ít… một tháng 4 lần đi…
.
.
Thanh niên đầu trọc kia nghe vậy liền trố mắt, miệng không khép lại được.
.
- Lão.... lão đang giúp ta hay đang hại ta vậy a…?
.
Viên lão nghe vậy chợt mỉm cười thâm ý.
- Vạn Trang Chủ tuy là Địa Cảnh hậu kì, nhưng đã sống hơn 400 năm, thọ mệnh đã gần cạn rồi … đi đứng phải có người dìu đấy. Ông ta lại không có người nối dõi, mọi sự vụ trong trang đều là Vạn phu nhân quản lý. Nếu như ngươi….
.
Nói đến đây, Viên lão sắc mặt chợt đanh lại.
.
- Ngươi hiểu ý ta chứ…?
.