Giai đoạn trước ở nước ngoài, Tuyết Nhu mấy lần gặp phải nguy hiểm, cũng là nhờ bọn họ bảo vệ, hơn nữa võ công của Tuyết Nhu đều là Thiên Bảo giơ tay nắm tay dạy, hai người là sư phụ của cô ấy, cũng là người nhà của cô ấy”
” Cô ấy ở nước ngoài tại sao lại gặp phải nguy hiểm?” Hoắc Anh.
Tuấn kiềm giọng hỏi ” Xin nhờ, một người đàn bà xinh đẹp một mình, cuộc sống không quen, anh cho là nước ngoài có an toàn như vậy không” Hoäc Phong Lang tức muốn ói: ” Cô ấy mới có thể có thành tựu của ngày hôm nay, ăn thật nhiều khổ sở.”
Thậm chí còn phải chăm sóc hai đứa con nít ở bên rồi điên cuồng làm việc, mệt ba ngày hai ngày liền bị bệnh.
Nhưng anh không thể cùng nói với Hoắc Anh Tuấn.
” Thật ra thì, nếu như không phải là bởi vì anh và Nhạc Hạ Thu, cô ấy cần gì phải dùng tới chiêu xuất ngoại.”
Hoäc Phong Lang càng nói càng tức, mang Hiểu Khê tự ý rời đi.
Hiểu Khê trực tiếp đi vào trong phòng đồ chơi.
Mặc dù ở chỗ này không thấy được mẹ, nhưng người nhà họ Hoắc thật đối với cô bé rất tốt rất tốt, mua cho cô bé thật là nhiều đồ chơi.
Chẳng qua là chơi một hồi, Hoắc Anh Tuấn liền đẩy xe lăn tiến vào.
” Hiểu Khê, bác cần con hỗ trợ, coi như bác cầu xin con” Hoắc Anh Tuấn thấp giọng mở miệng, cho tới bây giờ không nghĩ tới có một ngày mình sẽ khẩn cầu một đứa con nít: ” Con có thể giúp bác hẹn dì Khương đi ra được hay không, liền nói con muốn cùng dì ấy đi chơi.”
” Bác, bác lúc trước không phải nói không cho con tiếp xúc với dì Khương hay sao'” Hiểu Khê ngẩng đầu, cố ý nói: ” Bác nói dì bắt cóc con, là một nữ nhân ác độc.”
Hoắc Anh Tuấn che trán, hận không thể cản đầu lưỡi mình: ” Trước kia là bác hiểu lầm, bác… Bác rất yêu dì ấy, bác muốn cùng dì ấy ở chung một chỗ, Hiểu Khê, con giúp bác một tay, chỉ cần con đáp ứng, để cho bác làm bất cứ chuyện gì bác đều nguyện ý”
” Con mới không cần bác làm bất cứ chuyện gì đâu, con chỉ muốn dị Khương không bị bác làm tổn thương nữa”
Hiểu Khê bỉu môi: ” Bố con nói, bác lần này đem dì Khương hại rất thảm, bác còn giúp dì Nhạc đối phó với dì Khương, làm cho dì Khương mỗi ngày đều không ngủ không nghỉ tìm chứng cớ, con sẽ không kết hợp bác và dì Khương nữa”
Hoắc Anh Tuấn trong lòng khổ không thể tả: ” Bác đã biết lỗi r bác cùng dì ấy sau khi hợp lại, nhất định sẽ thật tốt thương dì ấy, yêu dì ấy… “
” Không cần, có người có thể so với bác làm tốt hơn.” Hiểu Khê bật thốt lên.
Hoäc Anh Tuấn sững sốt một chút, ngay sau đó gương mặt tuấn tú run lên, giọng cũng không tự chủ được tăng thêm: ” Ai?”
Ai có thể so với anh làm tốt hơn?
Chẳng lẽ là Khương Tuyết Nhu ở bên người có xuất hiện đàn ông khác.
Nghĩ tới cái này có thể, Hoắc Anh Tuấn chỉ cảm thấy trong lồng ngực mình cũng toát ra ngọn lửa.
” Oa, bác thật là dọa người” Hiểu Khê cũng ý thức được mình nói lỡ miệng, bị dọa sợ muốn chạy trốn.
Hiểu Khê, con đừng sợ." Hoắc Anh Tuấn nhịn đau từ xe lăn xuống, ôm lấy cô bé, khẩn cầu nói: " Bác thật rất yêu Khương Tuyết Nhu, không sai, bác trước kia đã làm qua rất nhiều chuyện tổn thương dì ấy, bác cũng rất thống khổ, bác biết mình không nên quấy rầy dì ấy, nhưng mà mỗi ngày cả ngày lẫn đêm cũng sẽ không nhịn được nghĩ về dì ấy..." " Vậy trước kia thời điểm lúc bác trông dì Nhạc làm sao liền không thấy nhớ dì ấy" Hiểu Khê u mê mờ mịt mở miệng, nhưng một trận thấy máu. 11 Bác..." Hoắc Anh Tuấn nhất thời á khẩu: " Bác cũng là nhớ dì ấy, chỉ là bởi vì khi đó hiểu lầm dì ấy mà chịu đựng, bác cho là dì ấy là một người đàn bà xấu... "
” Dì Khương xấu thì bác liền không thích sao, vậy nói rõ bác chỉ thích người đàn bà hiền lành a, nhưng mà người đàn bà hiền lành ở bên ngoài thật là nhiều, kia bác đều thích sao?”
Một câu nói của Hiếu Khê lần nữa hỏi khiến cho Hoäc Anh Tuấn sững sốt.