Anh đã thấy hết mấy đàn ông quay đầu nhìn cô, thậm chí có một người sinh viên đại học bộ dáng còn trẻ ngừng ở trước mặt cô bắt chuyện: “Chị, chị có thể cho em tài khoản mạng xã hội của chị được không?”
Dưới ánh mặt trời, trên mặt của con trai tinh khiết mang đầy ngượng ngùng. Khương Tuyết Nhu sững sốt một chút,lúc đang muốn mỉm cười cự tuyệt.
Một âm thanh trầm thấp quyến rũ bỗng nhiên truyền tới: “Vợ, thật xin lỗi, anh tới trễ”
Lúc chàng trai quay đầu thấy dung nhan anh tuấn tôn quý của Hoắc Anh Tuấn, sắc mặt nhất thời trắng nhợt, cậu ta không nghĩ tới Khương Tuyết Nhu nhìn trẻ tuổi như vậy lại kết hôn rồi, ngay cả đứa con cũng lớn. như vậy: "Ôi... Thật xin lỗi, em không biết chị đã kết hôn rồi, quấy rầy rồi”.
Khương Tuyết Nhu mặt đầy hắc tuyến trợn mắt nhìn tên cặn bã trước mặt bỗng nhiên nhô ra từ đầu: “Ai là vợ anh, miệng anh sạch sẽ một chút cho tôi”
“Đúng vậy bác, dì Khương làm sao lại thành vợ của bác?” Hiểu Khê một bên liếm kẹo đường một bên tò mò hỏi.
"Tôi là muốn tránh cho cậu ta bị những thứ ngây thơ kia lừa gạt đó” Hoắc Anh Tuấn lộ ra mặt coi thường giễu cợt: “Khương Tuyết Nhu, cô nói cô lớn bao nhiêu rồi, còn không biết xấu hổ đối với mấy chàng trai nhỏ tuổi hơn cô kia đẩy đưa. Cô có biết hai chữ dè dặt viết như thế nào hay không, cô đang gieo họa cho mầm. non của tổ quốc đó”.
“Tôi có thể lớn bao nhiêu, tôi mới hai mươi lăm, chàng trai mới vừa rồi kia nhiều nhất cũng có hai mươi tuổi, tôi làm sao liền gieo họa cho mầm non chứ?” Khương Tuyết Nhu tức giận: “Bây giờ chị em yêu tùy tiện nhìn là có thể ước hẹn được biết không, lão già”
“Cô nói tôi là lão già?” Một luồng khí ép bức trong nháy mắt từ trên người Hoắc Anh Tuấn tràn ra tới,
Khương Tuyết Nhu cười lạnh ôm ngực: “Đối với tôi mà nói cũng không phải như vậy sao? Tuổi tác của anh so với tôi cũng lớn hơn rất nhiều. Lúc anh đi học, tôi còn đang liều mạng bơi lội, để cho tinh trùng kết hợp với trứng kia.”
Hoắc Anh Tuấn: "..”
Hiểu Khê nhìn một chút sắc mặt xanh mát của ông bố cặn bã, không nhịn được tò mò hỏi: “Cái gì gọi là tinh trùng kết hợp với trứng? Tại sao phải bơi lội ạ?”
Hoắc Anh Tuấn lạnh lùng trừng nhìn: “Khương Tuyết Nhu, cô nói chuyện chú ý một chút cho tôi, nhớ ở nơi này còn có nhi đồng”
“Chết.” Một hồi miệng nhanh hơn não Khương Tuyết Nhu nhất thời lúng túng, cô cúi đầu êm ái đối với Hiểu Khê nói: “Đây là một vấn đề khoa học và sinh vật, bây giờ cùng con nói thì con cũng không hiểu. Con còn nhỏ, cái này thì cần con cố gắng đi học, hiểu không”
“Oh, con biết, con sẽ cố gắng đi học” Hiểu Khê vô cùng khôn khéo gật đầu một cái.
Nhanh như vậy liền lừa bịp được Hiểu Khê, Hoắc Anh Tuấn hoàn toàn cứng họng, người phụ nữ này lúc nào lại đi lừa bịp con nít như vậy.
“Đúng rồi, tại sao cùng Hiểu Khê tới là anh, Hoắc Phong Lang đầu” Khương Tuyết Nhu bỗng nhiên chế nhìn Hoắc Anh Tuấn một cái.
“Gặp tôi thì thế nào? Chẳng lẽ cô thích hẹn hò cùng Hoắc Phong Lang?" Thái độ kia của cô khiến cho Hoắc Anh Tuấn giận điên lên.
“Hoắc Phong Lang là ân nhân cứu mạng tôi. Còn anh, anh là một người đàn ông đã có hôn ước với người phụ nữ khác”
Khương Tuyết Nhu cười nhạt: “Tôi sợ cùng anh tiến tới với nhau, vô tình bị ký giả chụp lại, người khác sẽ nói tôi thừa nước đục thả câu. Dẫu sao, phàm là chỉ cần đối với chuyện là tổn thương đến bảo bối Hạ Thu nhà anh, anh cũng sẽ không chút do dự đem trách nhiệm đẩy lên trên người tôi”.