Chương 1249
“. . .”
Khương Tuyết Nhu cảm giác đầu óc của mình đang rối loạn.
Buổi chiều cô nhìn thấy video Lương Duy Phong và Điền Tự Nhiên lên giường với nhau, hiện tại lại nghi ngờ Lương Duy Phong và nhà họ Sở.
“Mà Lương Duy Phong có động cơ.”
Hoắc Anh Tuấn nói tiếp: “Ngày sinh nhật của Mạnh Tử Hàm, anh và em ở trong phòng tắm, anh ta tức giận đến mất khống chế đánh em thành như vậy, có thể thấy được trong lòng anh ta rất độc ác, anh ta muốn hại chết Hiểu Khê và Hiểu Lãnh để anh nếm được cảm giác đau đớn thấu xương, hơn nữa anh là người trông con trong thời gian này, em sẽ hận anh, chúng ta sẽ không thể quay lại.”
Môi Khương Tuyết Nhu không nhịn được run rẩy.
Cô nhớ tới dáng vẻ Lương Duy Phong hung dữ cầm roi đánh Điền Tự Nhiên trong video, rất biến thái.
Đúng vậy, anh ta là một tên biến thái, cô và Hoắc Anh Tuấn làm chuyện có lỗi với anh ta, anh ta sẽ không bỏ qua.
Anh ta là người rất biết cách giả vờ, ai biết được phía sau bộ mặt dịu dàng đó là gì.
Hơn nữa, chiều hôm nay anh ta nói muốn đưa bọn nhỏ đi ăn, cô đã nói hôm nay Hoắc Anh Tuấn sẽ mang đưa bọn trẻ về nhà họ Hoắc.
Có phải từ lúc đó anh ta đã bắt đầu quyết định ra tay hay không.
Thậm chí cô còn ngu ngốc nói tin tức của bọn nhỏ cho anh ta.
“Tuyết Nhu. . . .”
Hoắc Anh Tuấn gặp cô bỗng nhiên không nói lời nào, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch, anh không nhịn được nắm lấy tay cô thì mới phát hiện tay cô rất lạnh: “Tuyết Nhu, anh biết em không tin tưởng anh, nhưng. . . .”
“Có lẽ suy đoán của anh là đúng.” Khương Tuyết Nhu bỗng nhiên cắt ngang lời anh.
Hoắc Anh Tuấn giật mình, nhưng cũng không vui vẻ, ngược lại anh càng lo lắng: “Có phải em đã phát hiện ra điều gì không, hay là Lương Duy Phong lại làm gì với em?”
“Không có.”
Khương Tuyết Nhu lộ vẻ chán nản, trước kia cô luôn mắng Hoắc Anh Tuấn là kẻ mù mắt, nhưng cô cũng không tốt hơn bao nhiêu: “Tóm lại, anh ta rất khủng khiếp, tôi lo cho bọn trẻ. . . .”
“Tạm thời bọn nhỏ đừng đến nhà trẻ, cứ ở nhà họ Hoắc đi, anh sẽ cho người bảo vệ nhà họ Hoắc mỗi ngày, chỉ cần không đi ra ngoài thì sẽ không có nguy hiểm.” Hoắc Anh Tuấn nhìn cô: “Anh chỉ lo cho em, Tuyết Nhu, em rời khỏi Lương Duy Phong đi, anh sợ em sẽ gặp nguy hiểm, Lương Duy Phong tiếp cận em là có mục đích.”
“Tôi biết, anh ta trả thù tôi vì sau khi kết hôn lại ngủ với anh ở trên đảo đúng không.” Khương Tuyết Nhu cười chua xót.
“Không chỉ như vậy. . . .”
Môi Hoắc Anh Tuấn khẽ nhúc nhích, nhưng lời Lục Minh Anh nói cũng chỉ là suy đoán, không có chứng cứ, anh đành phải nói: “Tóm lại, em nghe lời anh rời khỏi anh ta đi, nếu anh ta không đồng ý ly hôn, anh có thể mời luật sư làm đơn ly hôn.”
“Nếu tôi muốn ly hôn thì sẽ có cách, nhưng. . . Không phải là bây giờ.” Khương Tuyết Nhu nói xong thì nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hoắc Anh Tuấn có chút tức giận, nếu cô tin tưởng Lương Duy Phong thì thôi, nhưng cô nghi ngờ Lương Duy Phong lại không chịu ly hôn với anh ta, không quan tâm đến tính mạng của mình: “Khương Tuyết Nhu, vì sao em không thể nghe lời anh.”