Chương 1248
Cô nhớ lúc trước Lục Thiên Bảo từng nói trước đó người yêu của Nhạc Hạ Thu là Lỗ Triết Hạn bị sát thủ vịnh Nia giết chết, khi đó cô nghi ngờ sau lưng Nhạc Hạ Thu còn có người đứng sau, nhưng Lục Thiên Bảo đã đến vịnh Nia điều tra một chuyến cũng không tìm được kẻ đứng sau.
“Tuyết Nhu, Sở Văn Khiêm không vừa mắt anh, nhưng anh ta chỉ muốn giết chết anh thôi.”
Hoắc Anh Tuấn nghiêm túc giải thích: “Trên thực tế, hai nhà Hoắc Sở so tài thì nhà họ Hoắc luôn bị chèn ép, số liệu về con chip của Hoắc Thị bị lấy trộm, Hoắc Vân Dương bị nhà họ Sở hại thành người mất trí, mẹ anh bị Sở Minh Khôi vứt bỏ, thậm chí Hoắc Phong Lang bị nhà họ Sở giết. . .”
“Anh nói cái gì, Hoắc Phong Lang bị nhà họ Sở giết sao?” Khương Tuyết Nhu lại khiếp sợ: “Không phải anh ấy là con trai của Sở Minh Khôi à.”
“Không phải.” Hoắc Anh Tuấn đè nén sự đau đớn nói: “Gần đây anh mới biết rõ cậu ta là em ruột của anh, đêm đó mẹ anh uống rượu quá nhiều, hiểu lầm là Sở Minh Khôi, Sở Minh Khôi đã sớm biết, năm đó ông ta muốn lợi dụng chuyện mẹ anh mang thai để vào ở rể nhà họ Hoắc, sau đó anh điều tra ra Trình Nhã Thanh phản bội Thanh Long hội, nhà họ Sở ra lệnh đẩy Hoắc Phong Lang từ trên vách đá xuống biển.”
Khương Tuyết Nhu ngẩn ra.
Mặc dù Hoắc Phong Lang mất tích rất lâu, nhưng chỉ cần không tìm thấy thi thể thì có nghĩa là còn sống, cô không ngờ Hoắc Phong Lang bị người ta ném xuống biển, mà người đó chính là người anh đã gọi là cha hơn hai mươi năm.
Mấy người Sở Minh Khôi còn là người sao.
Cô nghĩ tới Hoắc Phong Lang đã chết thì hốc mắt không nhịn được đau buồn.
Cho đến bây giờ cô luôn xem Hoắc Phong Lang là bạn tốt.
Dường như sau khi cô quay về thì từng người ở bên cạnh cô dần dần biến mất.
Cho dù không biến mất cũng trở nên xa lạ làm cho cô sợ hãi.
Hoắc Anh Tuấn lấy lại tinh thần nói: “Đối với nhà họ Sở thì anh vẫn luôn ở trong trạng thái bị động, hiện tại bọn họ đang đứng trên cao, cũng không muốn luôn chèn ép anh, anh nghĩ lúc này nhà họ Sở muốn hại mấy đứa trẻ Hiểu Khê là không thể, sở dĩ Chiến Thành sở biết tin tức là vì vô tình nghe thấy sát thủ vịnh Nia nói chuyện, hình như nhà họ Sở không biết rõ lắm.”
“Ý của anh là người cấp dưới bí ẩn của Sở Minh Khôi là người lên kế hoạch, nhà họ Sở không hề ra lệnh chuyện này đúng không?” Khương Tuyết Nhu nhanh chóng phản ứng lại.
Hoắc Anh Tuấn gật đầu, ánh mắt phức tạp nhìn cô: “Anh nghi ngờ người bí ẩn kia là. . . Lương Duy Phong.”
Con ngươi Khương Tuyết Nhu chấn động.
Nếu lúc trước cô sẽ cho rằng Hoắc Anh Tuấn đang cố ý nói xấu Lương Duy Phong.
Nhưng Lục Thanh Minh đã chết làm cho cô không chắc chắn.
Nhưng người nào lại tàn nhẫn đến mức không buông tha cho trẻ con chứ.
Mà anh ta là người nhìn Hiểu Khê và Hiểu Lãnh lớn lên.
“Anh có chứng cứ sao?” Một lúc sau cô khó khăn hỏi ra.
“Anh không có.”
Hoắc Anh Tuấn thản nhiên lắc đầu: “Chiến Thành vừa vào đó không bao lâu, có thể lấy được nhiều tin tức thì đã tốt lắm rồi, anh ta không thể quá nóng vội, nếu không sẽ bị nghi ngờ, anh nghi ngờ Lương Duy Phong là vì mấy năm này nhà họ Sở có bất cứ tiệc rượu nào hay là lễ kết hôn của Sở Văn Khiêm cũng đều mời Lương Duy Phong, nhìn Sở Văn Khiêm và khách mời khác giống nhau, nhưng em đừng quên Lương Duy Phong là một người ngoài, không có gia thế hay chỗ dựa nào lại đột nhiên có thể phát triển tới hôm nay, rất có thể anh ta đang âm thầm làm việc cho nhà họ Sở.”