“Sao em lại đến!?”
Chạy nhanh tới trước mặt Draco, Harry không để ý tới người chung quanh, anh cầm tay Draco kinh ngạc hỏi.
Nhưng Draco mất hứng, “Sao, em không nên tới?”
“Em tới làm gì chứ!? Nơi này không có chuyện của em!?” Harry bất mãn.
Draco nghe vậy lông mi cũng phải dựng thẳng lên nhưng anh chú ý tới những người xung quanh đang chú ý bọn họ nên anh chỉ có thể hạ giọng nói, “Sao không có chuyện của em!? Em phải tới cho anh tỉnh, ngu ngốc, bạn nhảy của anh chỉ có thể là em!! Mà không thể là người nào khác, kể cả Weasley!!”
Harry sửng sốt, “Ginny?”
Mặt Draco càng đen, anh cắn răng nói, “Đừng giả bộ Harry, em nghĩ hai người đã nói chuyện này, em cũng nhìn thấy tay cô ta quàng tay anh!! Cho nên mời anh hiện tại đi nói cho cô ta biết bạn nhảy của anh là em, em chỉ đến muộn mà thôi! Mời cô ta đi tìm người khác, cám ơn!”
Harry trừng Draco, “Nhưng cô ấy không phải bạn nhảy của anh, sao em lại nghĩ như vậy? Anh chỉ đến một chút rồi sẽ đi trước, anh không cần bạn nhảy.”
Giọng Draco vẫn rất nguy hiểm, “Vậy cái tay kia là sao!?”
“Đó cũng là em nhắc nhở anh. Có phụ nữ ở bên cạnh thì cần giúp đỡ.” Harry vội vàng giải thích, “Cái làn chúng ta đi mua sắm, là em nhắc nhở anh nên quàng tay Narcissa khi em chọn lựa.”
“… Vậy sao?” Draco nhíu nhíu mày nhưng anh nói, “Nhưng nó không áp dụng với một cô gái trẻ tuổi, em chưa nhắc nhở anh sao? Sẽ dễ hiểu lầm.”
“Cho nên em hiểu lầm?” Harry giật mình nhưng lại nghi vấn, “Nhưng sao em biết Ginny sẽ ở đây? Anh nhớ là không nói với em…”
Draco không được tự nhiên, “Có một tấm da dê lăn đến trước mặt em, em phải mở ra nhìn xem cái kia có phải hóa đơn thu tiền không.”
Vì thế Harry nhếch miệng, “Em đọc và ghen tị.” Harry dùng câu trần thuật.
“Em không ghen.” Draco lập tức phủ nhận, “Điều đó không quan trọng, quan trọng là anh không nói với em, em hy vọng chúng ta có thể chia sẻ với nhau.”
Harry vẫn nắm tay Draco, anh kéo Draco đến gần mình, cúi đầu in một cái hôn.
“Nhưng đối với anh đó chỉ là một tờ giấy mà thôi. Anh không biết em để ý như vậy, về sau anh sẽ nói.”
Draco nhìn Harry rồi mím môi, “Tốt lắm, chúng ta đã thống nhất.”
Mà Harry cảm thấy Draco rất đáng yêu.
Harry xoa đầu Draco [từ sau đêm tân hôn, Draco không dùng keo xịt tóc vì nó thật sự không tiện, bọn họ muốn thân thiết mọi nơi mọi lúc], Harry nhịn không được hôn Draco, “Cho nên em đến đây là vì anh?”
Draco không kháng cự cho Harry hôn, miệng vẫn không được tự nhiên, “Nếu anh cố ý nghĩ như vậy, em không thể ngăn cản anh.”
Harry càng yêu Draco hơn, anh cười híp mắt, chóp mũi cọ cọ Draco nói, “Anh thích em như vậy, rất ngọt ngào, Draco anh rất muốn áp đảo em ngay lập tức…”
“Cầm thú.” Draco hừ nhỏ một tiếng, “Em phải nhắc nhở anh chúng ta đang bị vây xem.”
Harry nghe Draco nói vậy thì mới ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Mà mọi người không kịp nhìn đi chỗ khác, nhiều người không dấu vẻ tò mò.
Nhưng trong đó còn có Wood, Harry nhận ra ngay lập tức, đến lượt anh thấy nguy cơ.
Anh sửa dùng tay phải ôm thắt lưng Draco, thể hiện tính chiếm hữu, di động hướng trái ngược Wood.
Vừa đi Harry vừa nghiêng đầu cảnh cáo, “Đúng rồi, em đừng đi tìm Wood nói chuyện, anh đã nói chuyện với anh, chờ điển lễ xong chúng ta lập tức đi về.”
“Em tìm Wood để làm gì? Vì anh nên em không thể không đến.” Draco thuận miệng trả lời, có tâm tình nhìn xung quanh. Hôn lễ bình dân là thể nghiệm mới mẻ với anh.
“Vậy là tốt nhất.” Harry không muốn Draco biết hôm nay Wood còn lơ đãng hỏi đến, Harry có cảm giác Wood vẫn dõi theo bọn họ, anh quay đầu liếc nhìn Wood, “Nhớ rõ đừng rời khỏi anh, một bước cũng không được.”
Draco thong thả bước đi,
“Mục đích hôm nay của anh đã hoàn thành chưa? Hình như em thấy nhà Weasley đang trừng chúng ta?”
Harry quay đầu, “Đúng rồi, anh đang nói đến chuyện của chúng ta với Mione, đi với anh qua đó một chút được không?”
Draco vui vẻ, “Đương nhiên, con mắt Weasley sẽ nhảy ra. Anh nên hôn em để lát nữa người ta tìm mắt trong thảm cỏ.”
Harry hôn hai má Draco, “Cậu ấy nên quen, vì khỏe mạnh của chính mình.”
“Này, anh nói như là chúng ta phải thường xuyên nhìn đến anh ta vậy.” Draco bất mãn lẩm bẩm.
Harry nhếch miệng, lại hôn lỗ tai Draco, “Ron là bạn anh, tuy rằng gần đây cậu ta có chút đáng ghét nhưng nếu không ngoài ý muốn, cả đời này đều là bạn anh.”
“Khó có thể lý giải.” Draco hừ nhẹ, “Gryffindor quái dị.”
Harry và Draco đi đến chỗ Ron,Ginny vặn vẹo tay đứng cạnh Ron.
Ron vừa thấy Draco thì công kích ác ý lại thốt ra, “Hai người còn đến đây làm gì!? Cút xa một chút!! Đừng có những động tác ghê tởm đó đến gần tôi…”
Harry thở dài, không kiên nhẫn chen vào, “Đủ rồi Ron.”
Tay trái Harry kéo tay trái Draco, giơ đôi nhẫn lóe sáng trên tay bọn họ lên, “Nhìn rõ đi Ron, tớ và Draco mấy hôm trước đính hôn. Hy vọng trước hôn lễ của tớ, ghê tởm của cậu có thể hết để kịp tham gia, nếu không tớ chỉ có thể mời Hugo thay cậu tham dự.”
[Bọn họ quyết định nói là đính hôn trước khi hôn lễ được tổ chức, Draco không muốn ai biết Malfoy vì nhân tố kinh tế cần kéo dài thời gian tổ chức hôn lễ…]
“Đính, đính cái gì…!!!??” Ron thở hổn hển.
Ginny lảo đảo.
Draco không đợi Ron kêu, anh tiếp lời, “Nói thật, Weasley, tôi chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày tôi phải mời anh tới tham gia hôn lễ. Nhưng nếu anh vì bệnh vắng không tới, tôi sẽ rất vui.”
“Draco…” Giọng Harry bất đắc dĩ, đồng thời nhéo nhéo thắt lưng Draco.
“Hừ, nghĩ thật hay!!” Ron lập tức căm tức quát Draco, “Đương nhiên là tao sẽ đi!! Chờ đó!!”
Draco nhăn mặt, đang muốn tỏ vẻ tiếc nuối thì bên cạnh lại vang lên tiếng chúc mừng chân thành. “Harry, Draco, chúc mừng hai người.”
Draco có chút kinh ngạc nhìn vì người kia gọi tên anh.
Luna ôm một cô bé tóc vàng nghiêng đầu cười cười nhìn bọn họ, “Em chờ hôm nay thật lâu.”
Harry hiểu ý cô bạn, anh cười tủm tỉm gật đầu, “Cám ơn em Luna, đến lúc đó vợ chồng hai người nhất định phải đến!”
Neville cũng thành tâm chúc phúc, “Chúc mừng, Luna nói đúng, chúng ta sẽ tham gia một hôn lễ nữa.”
Mà chúc phúc thật tâm chân thành ý mang đến càng nhiều thiện ý tới.
Goyle kéo vợ đến, Draco kinh ngạc khi gặp cậu ta. Goyle đầu đầy mồ hôi giải thích quan hệ của cô dâu và vợ mình, cuối cùng cười ngốc ngốc chúc mừng.
Colin lại chụp Harry và Draco rất nhiều, bạn gái của cậu ta nhìn Draco đỏ mặt một lúc lâu.
Sau đó Fred vui vẻ tuyên bố mình thắng trong vụ cá cược với Percy vì anh cược hôm nay Harry sẽ mang Malfoy tham dự, mà Percy cho rằng Harry sẽ giấu Malfoy.
Cho nên sau khi kết thúc lời thề của vợ chồng mới cưới, anh và George quyết định dùng pháo hoa mới phát minh! Thuận tiện chúc mừng Harry sắp kết hôn!!
Gryffindor thích náo nhiệt hoan hô khen ngợi.
Harry và Draco được chúc phúc, hoàn toàn quên sự tồn tại của Wood.
Bọn họ quyết định sau khi kết thúc thề ước ở lại một lúc, dù sao bọn họ cũng rất nhớ pháo hoa của Fred và George nhưng hôn lễ hôm nay có chút chuyện không vui.
Sau khi thề ước, không biết tại sao chú rể Wood điên cuồng nốc Cocktail, cô dâu ôn nhu cũng không khuyên được.
Rồi Wood với hai mắt đỏ bừng chạy tới trước mặt Harry và Draco, mồm miệng không rõ rống to,
“Hai người sẽ không hạnh phúc!!! Không có khả năng!!! Sẽ không vậy!!!”
“Lựa chọn của tôi mới đúng!!! Cậu, hai người đều sai rồi!!!”
Không khí chúc mừng trầm xuống, nhưng không có người biết Wood đang nói cái gì.
Harry phẫn nộ đứng trước che Draco, ngăn cản Wood muốn kéo tay Draco.
Lúc này Draco đứng lên, thản nhiên trả lời Wood,
“Vì sao không? Tôi lựa chọn nỗi khổ, mà anh lựa chọn bỏ qua rồi hối hận.”
“Chúng tôi sẽ hạnh phúc hơn anh.”
Nói xong anh nắm tay Harry, bọn họ độn thổ.
Chỉ để lại Wood say không còn biết gì đứng chỗ đó, sau đó anh ta khóc nức nở.
“Vì sao hai người lại tới… Vì sao…”
“… Đừng rời khỏi anh… Anh sai rồi… Anh biết sai rồi……”
Đến khi cô dâu ôn nhu mang chú rể đi, ở đó vẫn không ai biết Wood làm sao.
Chỉ có cô dây âm thầm cắn cắn môi, không biết có phải mình nghe thấy tên Draco không.
Hai tháng sau, phòng đấu giá của bộ pháp thuật.
“Hiện tại công bố vật bán đấu giá số 352564, trang viên số 13 ở quận Wiltshire!”
“Số 126 ra giá…”
“Số 125 ra giá…”
…
“Số 3 ra giá 120 vạn 4620 Galleon 5800 sickle!”
“Số 2 ra giá…”
Draco không nghe hết giá, tái nhợt ngã ngồi xuống ghế.
Harry lập tức vuốt lưng Draco lo lắng nói, “Cẩn thận một chút…”
“…Giá em ra chỉ đứng thứ 3… vẫn không đủ?” Draco thì thào, tay lại ấn bụng.
“Sao rồi? Lại đau?” Harry lo lắng, nhìn trái nhìn phải muốn tìm người giúp.
Lúc này phía trên đã đọc xong danh sách, mọi người đi dần.
Chỉ có Draco còn uể oải ngồi yên tại chỗ, mà Harry chăm sóc Draco.
Lúc này một người bước nhanh đi tới đưa cho Harry tờ giấy.
Harry mở ra, anh nói, “Tôi… Tôi thật sự lấy được…?”
“… Cái gì!?” Draco lập tức ngẩng đầu trừng Harry.
“Anh, anh là người ra giá cao nhất…” Harry nuốt nuốt nước miếng, anh còn nhìn tờ giấy, rất sợ chính mình nhìn lầm.
Draco lập tức đoạt lấy tờ giấy trong tay Harry, nhìn đi nhìn lại, phía trên viết tên Harry. Nhưng Draco không vui sướng mà tức giận kêu to.
“132 vạn 5906 Galleon!? Anh không có nhiều tiền như vậy!? Tiền của anh đều là em quản!!”
“Ra giá mà không giao được tiền là sẽ ngồi tù!! Chết tiệt!! Đó là hành vi gây trở ngại trật tự bán đấu giá!!”
“Anh, anh kí hợp đồng hai năm với đội bóng, còn có của em…”
“Anh không nói cho em biết đã tự chạy đi vay tiền!?” Draco không thể tin.
“Nhưng nếu anh nói trước với em, em sẽ không đồng ý…”
“Chết tiệt!! Đương nhiên em….” Draco rống một nửa rồi ôm chặt lấy cổ Harry.
“…Harry… Em phải cám ơn anh…”
Harry cũng ôm chặt người yêu.
“Là em nói không có trang viên chúng ta không có hôn lễ, em nói vậy anh khẩn trương a..”
“Anh vay tiền lung tung như vậy, em không có tiền trả anh…” Draco nói.
“Ngốc nghếch, vì em, biến thành kẻ nghèo cũng đáng …” Harry lại bắt đầu không tự giác nói ngọt hơn mật.
“… Em yêu anh.”
“Anh biết, anh cũng yêu em. Chúng ta khi nào thì cử hành hôn lễ?”
“Anh đáp ứng em đừng loạn mượn tiền nữa?”
“Được rồi, anh đáp ứng. Nhưng nếu anh muốn giúp em mua quà sinh nhật thì sao?”
“Anh cởi sạch là được rồi, mua cái gì chứ.”
“Draco…” Harry thở hổn hển, “… Vậy hôm nay cũng đáng giá chúc mừng đúng không?”
“Đương nhiên, phần thưởng, hôm nay chúng ta có thể ở bàn…”
“… Thật, thật sao?”
“Anh có thể dùng bút lông chim, mực, thước cuộn…”
“… Trời ạ, chúng ta còn chờ cái gì nữa!? Hiện tại về chứ?”
“Từ từ, anh đi giao tiền đã. Về sau chúng ta còn có thể ở bên hồ…”
“… Cái gì!? Bên hồ?”
“Cả đường hầm! Trong trang viên có rất nhiều đường hầm…”
“A, anh quả thực rất muốn!”
“… Em cũng vậy, cám ơn anh Harry.”
“Đừng nói vậy, đó là nhà của chúng ta.”