Trong quân đội. Lục Đào tuyệt đối là một người chói lọi. Từ thân phận một quân nhân bình thường lên chức thượng tướng trong 5 năm đã ghi nhận kỷ lục mới, thành tựu lớn nhất của anh là cứu lấy sự sống còn của một hành tinh nhỏ, trận chiến nổi tiếng nhất, phải nói đến dựa vào sực lực của một mình, thượng tướng tiêu diệt hàng trăm sát thủ người sói. Anh mỗi lần chiến thăng trở về, đề được đăng lên báo, đến nỗi mặc dù thời gian của anh trên tinh cầu Đế chế rất ngắn ngủi, nhưng không ai không biết không ai không rõ.
Mà những người phụ nữ quan tâm anh, càng bởi vì dung mạo ưu việt của anh. Đặc biệt là hình ảnh anh mặc quân phục, đôi lông mày tuấn tú khép lại, biểu cảm lãnh khốc đến lãnh đạm, đẹp trai đến mức khiến người ta muốn hét lên. Một số nữ minh tinh đã trực tiếp nói: “Mẫu người lý tưởng của tôi là thượng tướng Lục Đào”, riêng tư mà nói, anh thậm trí có “nhóm hâm mộ” thu thập ảnh hoặc thông tin của anh.
Tin tức anh đã kết hôn được nói trực tiếp trong một cuộc phỏng vẫn chính thức của anh, nhưng không ai rõ bạn đời của anh là ai, là phụ nữ hay “giống cái mới”. Những tờ báo nhỏ còn đi đào bới, cũng không tìm được thông tin hữu ích nào, chỉ có những tin đồn vô căn cứ được tuyên bố, điều này đã gây ra rất nhiều tranh cãi. Vì không tìm được mục tiêu nên khá nhiều người đã tin rằng câu nói "kết hôn" của thượng tướng Lục Đào chỉ là tấm chắn cho những fan cuồng, thực tế thì có lẽ anh vẫn chưa kết hôn.
Nhưng bây giờ, anh đích thân xuất hiện trước mặt mọi người, vươn tay ôm lấy tiểu thiếu gia Trình gia cái người mà mọi người ai cũng cho rằng đã nghèo nàn hoang tàn này, còn tự mình nói ra “bạn đời hợp pháp”.
Tin tức nặng nề này đã làm choáng váng những người xem xung quanh, đặc biệt là nhóm người lúc trước luôn chê giễu hoặc mang tâm tư giễu cợt, quả thật không thể tin được. Đôi mắt của Tề Miên Miên mở to, con người xinh đẹp như sắp rơi khỏi mắt của cô ta.
Trình Cẩn cũng ngạc nhiên, không chỉ ngạc nhiên, mà còn hoảng.
Làm sao đây? Mình mặc như thế này bị Lục Đào thấy rồi!
Hơn nữa anh còn ngay tại chỗ này nói lên quan hệ hai người, như vậy chẳng phải, bản thân đã làm mất mặt anh?
Trình Cẩn lại một lần nữa cúi đầu xuống, hai tay nắm váy, mặt đỏ bừng vì xấu hổ, đầu óc cũng hoảng loạn. Lục Đào vai cậu, còn nhẹ nhàng nói nhỏ bên tai cậu: “ Đến đây cũng không nói cho anh ?”
Trình Cẩn run rẩy nói nhỏ: “ Xin, xin lỗi…”
Thượng tướng đại nhân nhìn vành tai đỏ bừng của vợ nhỏ, trong lòng đột nhiên có chút khô khốc, còn chưa mở miệng , Tề Miên Miên không nhịn được hỏi: “ Hai người, hai người thực sự là bạn đời hợp pháp?”
Lục Đào đưa mắt nhìn lên, thần sắc lạnh lùng, nhưng giọng điệu rất bình tĩnh, "Làm sao? Có cần tôi cho cô xem giấy đăng ký kết hôn không?"
Sắc mặt Tề Miên Miên từ đỏ chuyển thành trắng, đột nhiên lại có một giọng nói cất lên: “ Nghe nói kết quả cuộc thi ở đây có tranh cãi? Tôi đến xem xem.” Hữu Ti Quỳ đến rồi
Trưởng tộc của gia tộc Hữu Ti-Hữu Ti Quỳ mặc dù chỉ là bộ trưởng bộ hình pháp, nhưng ở tinh cầu Đế chế, bất cứ lời nào nói ra đều có sức nặng vô cùng. Từng người, từng người nhường đường cho bà đi qua. Bên cạnh bà còn có một cô gái nhỏ, cũng mặc trang phục hầu gái giống với Trình Cẩn, xem ra vẫn là trẻ vị thành niên, có lẽ chỉ mới mười lăm, mười sáu tuổi. Cách ăn mặc không quá gợi cảm, chị cảm thấy đặc biệt đáng yêu.
Trình Cẩn cuối cùng cũng dám ngẩng đầu lên, vừa nhìn, lại phát hiện không chỉ chỉ có chồng đến, mà Ngải Tuyết cũng đến, sau khi bắt gặp ánh mắt của cậu, còn hướng cậu nháy mắt, Sau đó chào hỏi bài Eureka sau lưng cậu. Trình Cẩn đỏ mặt cười cười với anh ta, nghĩ bản thân mặc thành như thế này vô thức trốn đến bên cạnh chồng.
Người phụ trách đến, giải thích ngắn gọn những gì vừa mới xảy ra. Hữu Ti Quỳ nhẹ nhàng gật đầu, cười nhẹ: “ Đưa hai thành phẩm cho tôi xem xem”
Khăn quàng cổ và tất đều được đưa đến tay bà, bà chỉ liếc nhìn hai cái, liền quyết định: “ Trận thi đấu này, là tất thắng” Bà cười nhẹ nhìn Tề Miên Miên, “ Tề Tiểu Thư cô có ý kiến khác không?”
Mặc dù Tề Miên Miên kiêu ngạo nhưng dù sao cô ta cũng không ngốc, cũng không dám ở trước mặt Hữu Ti Quỳ làm loạn, Vì vậy chị có thể cong môi nói: “Không có ý kiến khác”
Hữu Ti Quỳ mỉm cười: “ Được rồi, đem quà tặng cho Tiểu Trình Cẩn đi” Bà đến trước mặt Trình Cẩn, “ Tiểu Trình Cẩn, tay nghề của cậu thật không tồi, không biết cậu có thể đan xong nửa chiếc tất còn lại và tặng chúng cho tôi không?”
“Tất nhiên là có thể “Được khen trước mặt mọi người, trong lòng trình cảnh không chỉ thích thú, mà mà còn kích động, cậu thậm chí có nghĩ ra một ý tưởng thông minh , “Bà không phải muốn đặt làm lễ phục sao? Tôi có thể làm cho bà.” Hữu Ti Quỳ có chút kinh ngạc,” Cậu còn biết làm lễ phục”
“Ân, biết một ít…” Trình Cẩn lấy hết can đảm, “Sở thích lúc rảnh rỗi” Cậu rốt cũng vẫn không dám trước mặt mọi người trực tiếp nói mình là “phu nhân Reila”. Suy cho cùng, những việc làm trước đây của cậu được coi là vi phạm pháp luật, nếu bị người khác tố cáo, có thể sẽ liên lụy đến Andy. Mặc dù Andy đã lợi dụng mình để kiếm tiền nhưng thời gian đầu, không phải là đối phương giúp, Trình Cẩn cũng khó lòng vượt qua khó khăn.
Tuyển dụng lao động đen là phạm pháp, nhưng tư nhân tự làm là hợp pháp, nếu lần này có thể làm Hữu Ti Quỳ, vậy thì sau này có thể thông qua bà để giới thiệu đơn hàng và sẽ không bị tước thêm một lớp phí lao động nữa.
Hữu Ti Quỳ cười hoà nhã: “ Tất của cậu làm rất đẹp, cái khác nhất định cũng như vậy, tôi gửi lời cám ơn cậu trước.”
“ Không cần khách khí” Trình Cẩn
Phiếu quà tặng được chuyển đến tay cậu, nhìn phần thưởng có được nhờ vào năng lực của bản thân, Trình Cẩn có chút kích động, gần như quên mất chuyện xấu của mình trước đám đông. Hữu Ti Quỳ: “ Mọi người tiếp tục chơi đi, hôm nay vẫn còn rất nhiều tiết mục. Tiểu Đào, cháu rất ít đến đây, có thể thử đua xe trượt, tôi nghĩ cháu có thể giành chức vô địch."
Lục Đào: “ Ngải Tuyết đưa cháu đến đây, chính là muốn thử đua xe trượt”
Hữu Ti Quỳ cười: “ Vậy thì tốt. Ngải Tuyết, cậu Lê đầu?”
Ngải Tuyết cười: “Anh ấy thi đấu Túng Ky Giáp thua rồi, bây giờ đang tự kỷ đi”
“Ồ”Hữu Ti Quỳ cười, hướng mọi người vẫy tay rồi rời đi cùng đứa cháu gái.
Mọi người cuối cùng cũng giải tán, đi đến một địa điểm khác, Tề Miên Miên cũng tức giận rời đi. Ánh mắt Lục Đạo lại rơi vào trên mặt vợ nhỏ, quét lại qua người cậu một lần, cố ý dùng chất giọng nghiêm khắc nói: “ Có nên giải thích một chút không?”
Trình Cẩn đang định giải thích, Eureka đã vui vẻ tiến lại gần, "Tiểu Trình Cẩn, bây giờ chúng ta có thể trao đổi không?"
Lục Đạo nhíu mày, giọng điệu không tốt lắm, "Trao đổi cái gì?"
Trình Cẩn đỏ mặt, vội vàng xua tay , “Không phải kiểu trao đổi đó, không phải, là Eureka muốn mua phiếu đồ tráng miệng của em, vhúng em đã nói xong rồi.”
Nhìn nam nhân cường tráng trước mặt,vlòng ghen tị của thượng tướng bắt đầu phảng phất, "Em giành vị trí thứ nhất khó khăn như vậy, chỉ vì muốn cho anh ta giải thưởng?"
Trình Cẩn giải thích một lần nữa, "không phải là “‘cho”, mà là “bán”
“Không được”
Trình Cẩn có chút ngốc, lại có có chút hoảng loạn: “ Tại, tại sao không được?”
Lục Đào: “ Giải thưởng anh thi đấu giành được đều cho em, em giành được cũng lên cho anh!” Anh lại ghé vào tai anh, hạ giọng, “Nếu em thiếu tiền có thể tìm anh, muốn bao nhiểu anh đều cho em.”
Trình Cẩn sững sờ, nhất thời cảm thấy câu nói trước của anh rất có lý, nhưng lại do dự, dù sao thì cậu cũng đã đồng ý với Eureka rồi. Eureka cũng lo lắng kêu to: “Này, bạn hữu, Làm sao lại không giữ lời? Chúng ta đã nói chuyện trước đó rồi. Tiểu Trình Cẩn, cậu sẽ đưa cho tôi chứ? Tôi mua 100.000 tệ, không! Mua 150.000 tệ!”
Eureka Rigel khí thế hung hăng, thậm chí còn vung tay nắm tay lên. Trình Cẩn không hề lo lắng anh ta đánh mình, cậu do dự một lúc, nói: “Eureka, tôi chỉ cần 50 000, nhưng cái phiếu thưởng này, có thể đưa cho anh muộn một ngày không, tôi, tôi muốn dẫn chồng đi ăn thử trước một lần, sau đó đưa cho anh.” Cậu có chút lo lắng, “Có thể, có thể đưa cho anh ta không?”
“Có thể” Người tiếp lời là Ngải Tuyết vẫn đang đứng bên cạnh xem náo nhiệt, người đàn ông tóc vàng cười nói: “Thượng tướng đại nhân, anh không thích ăn đồ ngọt, hà tất phải tranh dành với em của tôi? Cậu ấy là một đứa trẻ khóc nhè nều một ngày không ăn tráng miệng ngọt.”
Eureka đỏ mặt, đưa nắm tay vẫy vẫy trước mặt anh ta, “Nói ai là đứa trẻ?”
Trình Cẩn có chút kinh ngạc: “Eureka là em trai của anh?”
Ngải Tuyết cười nói: “Đúng, em ruột.”
Nhìn một người đàn ông đẹp trai như một vị thần và một người đàn ông khác có nét mặt thô kệch, Trình Cẩn không thể tin rằng họ thực sự là anh em, thậm chí còn thất lễ hỏi một cậu: "Có phải cùng cha cùng mẹ? "
“Đương nhiên.” Ngải Tuyết rõ ràng không trách cậu thất lễ, hoặc là bị hỏi nhiều lần như vậy đã quen rồi, “Đã xác định ADN, chúng tôi quả thực là anh em cùng cha cùng mẹ. "
Nhìn vẻ mặt của hai người, Trình Cẩn càng hiểu sâu hơn về thuật ngữ "Người đẹp và quái vật".
Lục Đào cuối cùng cũng đồng ý chuyển nhượng tấm phiếu đồ tráng miệng đó. Eureka cũng không phản đối quyết định của Trình Cẩn, họ bắt đầu đi đến chỗ thi đấu đua xe. Trên đường Trình Cẩn cuối cũng cũng gặp được Liên Vụ, muốn hỏi anh ta cần mình phục vụ cái gì, Liên Vụ gần như hoảng sợ bỏ chạy, vẫn là Trình Cẩn bắt được anh ta, anh ta mới không đi được. Liên Vụ không thể làm gì khác, mới nới: “Tôi không cần cậu phục vụ nữa, thật ra là tôi lừa cậu, hạt pha lê đó căn bản là của cậu, tôi từ bộ lễ phúc lấy được, cố ý muốn làm nhục cậu một lần.”
Trình Cẩn sững sờ, tuy rằng không phải là không nghĩ tới khả năng này, nhưng vẫn là có chút khó hiểu, "Nhưng ngươi lúc đó rõ ràng cầm trong tay hai hạt..."
“Cái còn lại là do chồng tôi tặng.” Liên Vụ phải giải thích rõ ràng. “Cha anh ấy là người đã phát hiện ra loại quặng này. Sau khi luyện quặng thành hạt pha lê, ông ấy giữ lại một chiếc làm kỷ niệm, những hạt khác bán hết rồi, vì vậy tôi có tiền để định cư trên tinh cầu Đế chế. Sau đó, ông ấy đã đưa chuỗi hạt cho chồng tôi, và chồng tôi tặng lại cho tôi ... "
Trình Cẩn thả lỏng bàn tay đang cầm cánh tay của anh ta ra, ngốc ngốc nói: “Vậy tôi…cả thể thay trang phục rồi?”
“Tất nhiên có thể, sớm đã cho cậu thay trang phục.” Liên Vụ lẩm bẩm, xoa xoa cánh tay, nhưng nhìn thượng tướng đại nhân đứng cách đó không xa, không dám ở lại lâu, vội vàng rời đi.
Trình Cẩn quay lại bên chồng và nói nhỏ: "Em đã hoàn thành thỏa thuận. Em tìm chỗ để thay quần áo trước" Cậu ngồi xe Liên Vụ đến, bộ đồ trước đó vẫn còn ở nhà Liên Vụ, hiên tại dự định tìm nhà Hữu Ti để mượn bộ quần áo. Cậu đang muốn tìm người, Lục Đào đột nhiên nắm lấy cánh tay cậu
Trình Cẩn có chút khó hiểu: “Có chuyện gì?”
Thượng tướng đại nhân giả vờ bình tĩnh nói: “Không cần đổi.”
Trình Cẩn đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: "Anh không nghĩ em ăn mặc như thế này rất xấu hổ sao?"
Lục Đào cau có, “Anh chỉ nghĩ nó dễ thương thôi.” Vừa nói, anh vừa dùng ngón tay giật mạnh phần ren trên quần áo.