Thời gian cứ như vậy mà trôi đi, sau ngày Quốc Khánh và Tết Trung Thu, trường Nhất Trung Hải Thành được nghỉ vài ngày, chỉ hơn một tuần kể từ lần đầu Nghiêm Tô Lạc gặp Lăng Kha.
Khi gặp lại nhau, cậu thấy Lăng Kha dường như đã giảm cân, khuôn mặt nhỏ nhắn, cằm nhọn và đôi mắt long lanh to tròn, thoạt nhìn khiến người ta không thể rời mắt. truyện đam mỹ
Bệnh viện tư nhân của Nghiêm gia, phòng VIP và bộ phận ABO đã sẵn sàng.
Nghiêm Tô Lạc và Lăng Kha được đưa vào các phòng khác nhau để bắt đầu làm xét nghiệm.
Người nhà hai bên đều đã ở trong phòng chờ, mặc dù đã biết hai đứa trẻ có độ tin tức tố xứng đôi 100% nhưng trong lòng vẫn có chút áy náy, bốn người lớn liền an ủi nhau.
Lăng Kha làm xong bước cuối cùng đi ra ngoài thì thấy Nghiêm Tô Lạc đang đứng dựa vào tường, nghe thấy có tiếng động thì ngẩng đầu lên đối mặt với Lăng Kha. Có thể do một số bước kiểm tra yêu cầu thay quần áo bệnh nhân nên trông Lăng Kha có chút gầy.
Cậu cười tươi nhìn Nghiêm Tô Lạc: "Cậu đang đợi tôi à?"
Tóc của Lăng Kha có màu sáng, trông rất đẹp.
Muốn sờ thử.
Nghiêm Tô Lạc đứng thẳng dậy: "Ừ"
"À...sao cậu không đi trước? Tôi đi thay quần áo đã." Lăng Kha chỉ chỉ vào quần áo của mình, ra hiệu cho Nghiêm Tô Lạc.
"Cùng nhau đi."
Lăng Kha không còn cách nào khác phải tăng tốc độ thay quần áo của mình.
Khi Lăng Kha và Nghiêm Tô Lạc đi ra, kết quả xét nghiệm vẫn chưa được thông báo, Tô Dao lo hai đứa nhỏ sẽ đói bụng sau khi làm kiểm tra nên đã cho người đưa đồ ăn tới, ăn một chút lót bụng.
Từ sáng tới giờ chưa ăn cái gì, đi kiểm tra xong thì đã gần đến trưa, cả Nghiêm Tô Lạc lẫn Lăng Kha đang rất đói, thấy có bánh thì qua lấy ăn ngay.
Khi bác sĩ bước vào, cha mẹ hai bên đang trò chuyện vui vẻ, hai đứa nhỏ ngồi một bên không quấy rầy.
Bác sĩ Quan trấn an phụ huynh hai nhà mỉm cười nói: "Tình hình tốt hơn tôi nghĩ, bản đồ tin tức tố cho thấy không có vấn đề gì với mức độ phù hợp 100%. Chứng rối loạn ngăn chặn tin tức tố của Nghiêm thiếu gia là trong tình huống mức độ phù hợp 100%. Bây giờ chỉ cần sử dụng tin tức tố trấn an thì khoảng chừng hai năm sau có thể hoàn toàn hồi phục. Vì chứng rối loạn giai đoạn tin tức tố của Lăng thiếu gia được kiểm soát tốt, dưới sự hướng dẫn nhờ tin tức tố của Nghiêm thiếu gia sẽ mất khoảng ba năm mới có thể hồi phục."
"Đúng rồi, Lăng thiếu trước đây đã sử dụng thuốc ức chế loại A không?" Bác sĩ Quan quay sang hỏi Lăng Kha.
Nhìn thấy Lăng Kha gật đầu, bác sĩ Quan liền hiểu ra: "Đúng là như vậy, thuốc ức chế loại A quả thật có thể giúp cậu ức chế được khi đến kì phát tình không thể kiểm soát này, nhưng nếu sau này chữa trị dựa vào tin tức tố của hai người, cho dù đã hoàn toàn bình phục, tôi vẫn khuyên hai người nên tiếp tục sử dụng tin tức tố của đối phương trong thời kì động dục."
Lăng Kha sửng sốt: "Tại sao?"
"Rối loạn giai đoạn tin tức tố không phải là một căn bệnh thường gặp, trong khi bạn có thể dựa vào Alpha có độ xứng đôi cao sẽ không có bác sĩ nào khuyên cậu sử dụng thuốc ức chế, bởi thuốc ức chế thì hậu quả là không thể đoán trước." Quan Nghị nhìn chằm chằm vào Omega trước mắt, nghiêm túc nói.
Nhìn thấy sự kháng cự trong mắt của Lăng Kha, Quan Nghị chỉ có thể giải thích cặn kẽ hơn: "Trong y học đã có vài trường hợp mắc bệnh rối loạn giai đoạn tin tức tố, lẽ ra cậu phải biết về nó, nhưng cậu khác với bọn họ ở chỗ cấp bậc tin tức tố của cậu quá cao, đồng thời cậu lại có Alpha với độ xứng đôi cao. Trong lịch sử y học chưa từng có trường hợp nào như vậy, thế nên tốt hơn hết cậu nên lựa chọn an toàn nhất là tin tức tố của Alpha.
Trong một lúc, cả căn phòng đều rơi vào im lặng, Lăng Kha rũ đầu nhìn không ra vẻ mặt của cậu, Kha Hân Tuệ bị Lăng Phong Vũ ôm vào lòng mà khóc thầm.
Trong im lặng, bất ngờ Nghiêm Tô Lạc lên tiếng: "Bác sĩ, gửi cho tôi một bản điều trị."
Tô Dao tỉnh táo lại, bước tới kéo áo Lăng Kha nói: "Ở chỗ này đợi cả một buổi sáng, chắc Tiểu Kha cũng đói rồi, hay là chúng ta ăn cơm trước, sau đó bàn kỹ việc này sau, thế nào?"
Hai nhà đều ra xe, thừa dịp lúc trên xe không có người ngoài, Tô Dao nhắm mắt dưỡng thần hỏi Nghiêm Tô Lạc: "Con nghĩ kĩ rồi?"
"Vâng" Nghiêm Tô Lạc biết bà hỏi cái gì, mấy ngày nay cậu đã biết được một số thông tin về tình hình của Lăng Kha từ Nghiêm Văn và Tô Dao. Trong những năm qua, mặc dù cha và mẹ cậu không nói ra trước mặt cậu, nhưng Nghiêm Tô Lạc vẫn cảm nhận được đối với bệnh tình của cậu hai người có cảm giác áy náy, cho dù cậu cảm thấy mình như vậy cũng không có cái gì không tốt, hơn nữa, chỉ là trị liệu mà thôi.
- ----------------------
#Cỏdại
#12/07/2022
Hoàn thành chap 2 rồi *tung bông*
Thật ra lúc đầu tui định dồn chương rồi mới đăng, nhưng lại không nhịn được mà đăng lên:>