Tiếng bầu trời nứt ra, vang lên bốn phía.
Tất cả mọi người đều vô thức ngẩng đầu lên nhìn, một thanh trường đao giống như răng nanh của hung thú thời viễn cổ, đang treo lơ lửng trên bầu trời.
Ma uy kinh người từ thanh trường đao màu đỏ đó phát tán ra, giống như một con hung thu đang ha cái miệng cực kỳ dữ tợn của nó.
Đây là một thanh thánh binh ma đạo!
Con ngưoi Lam Nhat chot co rut, thanh trưong đao nay sao lại trông quen mắt như vậy, hình như đã từng thấy ở đâu rồi.
Nhớ ra rồi!
Lâm Nhất mở miệng, nhớ ra đã thấy thanh đao này ở đâu, hắn khẽ biến sắc, nếu thực sự là như vậy, sợ là người tới không có ý tốt, lại là một kẻ tàn ác.
“Hí hí, Diêm mỗ tới rồi!"
Đang lúc Lâm Nhất suy nghĩ, trên bầu trời vang lên tiếng cười lớn, một bóng người xuất hiện từ trong khe nứt trên không trung. Lao nhanh như tia chớp, cầm lấy thanh trường đao giống như răng nanh màu đỏ tươi, hóa thành một đường kinh hồng lao qua tầng mây mà đáp xuống.
Âm!
Khi hắn ta đáp xuống đất, mặt đất rung chuyển, phóng ra một luồng ma khí.
“Hộ pháp Diêm Thiết Lầu thứ bảy Thiên Sát Lâu, phụng mệnh lâu chủ, bái kiến Lạc công tử!" Ông lão xuất hiện trước mặt bọn họ cười toe toét, vẻ mặt cung kính hành lễ.
Lâm Nhất và Bạch trưởng lão đều lộ vẻ kinh ngạc, bất giác quay đầu nhìn Lạc Hoa, đây không phải là cường giả ma đạo đã từng chặn bọn họ ở tầng trời thứ ba hay sao.
Lúc đó đối phương đang dùng lôi vân để rèn luyện thánh binh, sau khi nhìn thấy chim Tinh Huyền của mấy người họ liền nổi lên ý xấu, muốn cưỡng ép cướp lấy.
May mà Lạc Hoa vừa nhìn đã nhận ra lai lịch của đối phương, sau đó lấy Kiếm Tông ra dồn ép, để đối phương biết khó mà lui.
Hiện giờ, lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ, hơn nữa còn trở thành viện binh của Lạc Hoa.
Chuyện thế gian, thực sự không thể lường trước được điều gì.
Lạc Hoa khẽ gật đầu, bình tĩnh đáp: "Đứng dậy đi."
Diêm Thiết đứng dậy, đánh giá qua Lạc Hoa, may mà lúc đó kiềm chế được ý định ra tay. Người phụ nữ này quả thực thủ đoạn vô biên, đến ngay cả lâu chủ cũng có thể trực tiếp liên lạc được, lâu chủ còn hạ lệnh toàn bộ phải nghe theo mệnh lệnh của nàng, không được phép chậm trễ.
Hắn ta đảo mắt một vòng, cười nói: "Xem ra các người vẫn còn có chút liêm sỉ, biết cướp binh khí của hậu bối là không tốt. Nhưng đám võ giả chính đạo các người rặt một lũ lắm điều, thích thì cứ cướp lấy đi. Thanh Đao Huyết Nha này của Diêm mỗ không so được với Kiếm Thiên Lôi của gia tộc Mạch Thị, nhưng cũng được xem là thánh binh thiên văn, không biết các bị có hứng thú không."
Chín người vừa nãy còn cao cao tại thượng, kiêu ngạo hống hách, nhưng sau khi Diêm Thiết xuất hiện đều đồng loạt biến thành kẻ câm.
Trong lòng bọn họ chấn động mạnh, thực sự không thể tin được. Cao thủ ma đạo bậc này tại sao lại nghe lệnh Lạc Hoa sai khiến. Thiên Sát Lâu, chính là tông phái siêu cấp của Hoang Cổ Ma Thành, thực lực bên trong của bọn họ cực kỳ khủng khiếp.
“Í, đâu không phải là lão thái gia nhà họ Phong đó sao?"
Mắt Diêm Thiết đột nhiên sáng lên, ánh mắt hắn ta khóa chặt lên một người trong chín người đó, cười giễu cợt.
Xoạt!
Xoay đó không hề báo trước, hắn ta giơ tay bổ một đao về phía đó.
Khoảnh khắc ma đao thiên văn trong tay hắn ta được kích hoạt, có huyết quang chói mắt xé rách bầu trời, Lâm Nhất đưa tay ra che mắt lại.
Đến khi tầm mắt khôi phục bình thường, người được bao phủ bởi sương đen dày đặc kia lộ ra chân thân, trường kiếm trong tay bị chém thành hai nửa. Đó là một ông lão áo xám cực kỳ già nua, trên người bao phủ luồng khí tức cực kỳ đáng sợ, nhưng bây giờ lại bị đánh bay thẳng ra ngoài.
Trước ngực ông ta có một vết thương dữ tợn, máu chảy giàn giụa, nhìn rõ cả xương.
Lâm Nhất nhìn người này, phát hiện ra dung mạo của đối phương, quả thực có rất nhiều chỗ giống với Phong Huyền Tử.
Lại là người nhà họ Phong!
Bị vạch trần thân phận ở trước mặt bao người, lão già này xấu hổ xoay người rời đi, những kẻ khác cũng có phần không tự nhiên mà lùi xa về phía sau.
Ánh mắt bọn họ đặt trên thanh Đao Huyết Nha của Diêm Thiết, trong lòng ai nấy đều vô cùng kiêng ky.
Xa xa anh tài từ quận thành Thanh Dương đuổi tới đây, đều chấn động trước thực lực của Diêm Thiết. Không ngờ một đại ma đầu như vậy sẽ lại tới đây. Tay cầm thánh binh thiên văn, hỗ trợ cho Lâm Nhất, cứ như vậy sợ là không có ai dám còn có ý định gì với Lâm Nhất nữa.
“Phiền phức lớn tới rồi."
Sau khi chín người kia đều đã tản đi hết, Diêm Thiết lại cau chặt mày, tay càng nắm chặt Đao Huyết Nha hơn.
Còn có cường địch sao?