Kỷ Hi Nguyệt há hốc, sắc mặt tái nhợt, nói: “Là, là người bạn mà anh đã kêu đi điều tra trưởng phòng Kim sao?”
Lỷ Đỉnh đau khổ gật đầu: “Nửa đêm hôm qua người bạn đó đã gọi cho tôi một cuộc điện thoại, chỉ là bên trong không hề có tiếng động, nhưng tôi nghe thấy tiếng súng, sau đó là tiếng điện thoại vỡ nát và dập nguồn.”
Lý Đỉnh rưng rưng, tiếp tục nói: “Sáng nay, thi thể của bạn tôi đã được phát hiện ở bến sông.”
Anh ấy ra sức cắn chặt ngón tay của mình, như đang kiềm chế sự đau thương của bản thân.
“Sao lại như vậy chứ?” Kỷ Hi Nguyệt nghe xong cũng không khỏi đau lòng. Có lẽ nếu cô không nói ra nội tình, người bạn đó của Lý Đỉnh sẽ không đi điều tra, cũng sẽ không mất mạng.
Lý Đỉnh cố gắng kiềm chế sự đau buồn của bản thân: “Trước đây tôi đã từng nói với người bạn đó là cẩn thận trưởng phòng Kim, cậu ấy nghe xong cũng rất kinh hãi, nói là sẽ âm thầm điều tra để xem thử thế nào, không ngờ chỉ mới mấy ngày mà đã xảy ra cơ sự như vậy. Tôi, tôi thật sự có lỗi với cậu ấy.”
Kỷ Hi Nguyệt cũng không biết an ủi thế nào, xem ra người bạn của Lý Đỉnh đã tìm được manh mối gì đó, nên sau khi bị phát hiện đã bị giết khẩu để bịt miệng.
“Đội trưởng Lý, anh ráng kìm nén bi thương, bây giờ không phải là lúc thương cảm, mà phải báo thù cho bạn của anh.” Kỷ Hi Nguyệt vội nói. Mặc dù cô cũng vô cùng buồn lòng, nhưng qua chuyện này đã thấy rõ bọn buôn lậu m.a tú.y thật sự rất hung tàn và ngang ngược.
Một ngày chưa loại bỏ, e là Cảnh Thành sẽ càng nhiều người gặp phải, hơn nữa tổ chức này cũng sẽ ngày một lớn mạnh.
Rồi sẽ giống như kiếp trước, làm chết vô số người, cho nên kiếp này phải sớm đập tan tổ chức này mới được.
“Bây giờ bên Cục thành phố đã cử hai cảnh sát thuộc đội phòng chống m.a tú.y đến khu vực của chúng tôi, nhưng lại đặt dưới quyền kiểm soát của trưởng phòng Kim. Kỷ tiểu thư, tôi có thể âm thầm điều tra, nhưng quả thực trở ngại rất lớn, vì vậy tôi cần sự trợ giúp của cô.”
Lý Đỉnh nghiêm túc nhìn Kỷ Hi Nguyệt.
“Tôi muốn xin sự trợ giúp của Triệu Thị.” Lý Đỉnh nói tiếp, “Chỉ có hệ thống của họ mới có khả năng điều tra được trưởng phòng Kim rốt cuộc đã làm gì một cách nhanh nhất.”
“Không được!” Kỷ Hi Nguyệt lập tức lắc đầu: “Đội trưởng Lý, Triệu Thị không thể dính líu tới những chuyện có liên quan đến m.a tú.y, đây là đại kỵ, Triệu chủ nhân chắc chắn cũng sẽ không đồng ý.”
Lý Đỉnh gật đầu: “Tôi biết, cho nên mới mong cô hỏi thử Triệu chủ nhân, cho dù chỉ một chút manh mối cũng vô cùng quan trọng.”
Kỷ Hi Nguyệt nhìn gương mặt phờ phạc của anh ấy, trong lòng cũng rất khó chịu, chuyện này dù sao cũng từ cô mà ra.
“Kỷ tiểu thư, tôi xin cô, nếu ngay cả cô cũng không giúp được, vậy thì bạn tôi đã thật sự chết vô ích rồi.” Đôi mắt của Lý Đỉnh lại đỏ hoe.
“Thực ra, cho dù tôi có đi xin thì cũng chưa hẳn đã giúp đỡ được.” Kỷ Hi Nguyệt cũng rất rối bời, “Đội trưởng Lý, anh đừng nôn nóng, chuyện quan trọng là phải cẩn thận, phải có kế hoạch chi li từng bước, không thể mù quáng được. Bạn của anh không để lại một tí manh mối nào luôn sao?”
Lý Đỉnh khẽ lắc đầu: “Điều duy nhất mà tôi chắc chắn là trước khi chết cậu ấy đã theo dõi trưởng phòng Kim. Có thể là cậu ấy đã nhìn thấy được gì đó, cho nên mới bị giết người diệt khẩu. Cậu ấy muốn nói cho tôi biết, nhưng nối máy rồi lại không nghe thấy tiếng động, chỉ có tiếng súng.”
“Lúc đó tôi đã ra ngoài tìm cậu ấy, nhưng không cách nào tìm được, mãi cho đến sáng nay mới phát hiện thi thể.” Vẻ mặt của Lý Đỉnh vô cùng bi thương.
Kỷ Hi Nguyệt giật mình: “Vậy có khi nào anh cũng gặp nguy hiểm không? Vì bọn chúng chắc hẳn đã biết bạn anh liên hệ với anh rồi.”
Lý Đỉnh cười khổ: “Tôi không biết, tôi chỉ biết là bạn của tôi không thể chết vô ích được. Tôi nhất định phải tìm ra bằng chứng, một mẻ hốt gọn mấy tên buôn lậu m.a tú.y điên cuồng này!”
La Hi đột nhiên bước tới, thấp giọng nói: “Tiểu thư, có người ở góc cửa đằng kia nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm vào các cô, đội trưởng Lý bị người khác theo dõi rồi sao?”