Khí công của Triệu Húc Hàn gần như bị đốt sạch, cho nên nếu muốn vận chuyển khí công lần nữa thì hơi khó khăn, cần có thời gian. Nhưng nếu có Kỷ Hi Nguyệt trợ giúp một chút thì khí công trong cơ thể anh có thể tự động vận chuyển lại, như vậy anh tự chữa trị sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Đây cũng là lí do Triệu Húc Hàn không từ chối đề nghị mát xa của Kỷ Hi Nguyệt.
Triệu Phiên Vân nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt như thế, trán cũng hơi rướm mồ hôi, ông rất biết ơn.
Nhưng nhìn thấy sắc mặt Triệu Húc Hàn rất nhanh đã khá hơn nhiều, trong lòng tức khắc giật mình, chẳng lẽ Kỷ Hi Nguyệt xoa bóp lợi hại như vậy? Cứ coi như hiểu trung y, cho dù châm cứu đi nữa thì cũng không đến mức nhanh vậy chứ?
Chẳng nhẽ Kỷ Hi Nguyệt cũng là người tu luyện khí công? Chẳng qua chỉ kém hơn Triệu Húc Hàn?
Triệu Phiên Vân càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán của ông là chính xác, nếu không trước đó phu nhân cũng sẽ không nói Úy Mẫn Nhi xoa bóp thì đau, nhưng Kỷ Hi Nguyệt xoa bóp lại rất dễ chịu, còn có chút cảm giác ấm áp.
Rất nhanh, Triệu Húc Hàn nói: “Tiểu Nguyệt, được rồi.” Vừa nói anh đã ngồi dậy, nhắm hai mắt lại, bắt đầu tự chữa trị.
Kỷ Hi Nguyệt cũng tự điều động chút khí tức, phát hiện mặc dù vừa rồi cô dùng hết không ít nhưng dường như khí công vẫn còn rất nhiều. Xem ra phương thức tạo ra khí công của mình khác với mọi người.
Chẳng lẽ là bởi vì nguyên nhân là do cô trọng sinh?
“Tiểu Nguyệt, cháu cảm thấy thế nào? Mệt không?” Triệu Phiên Vân đưa trà cho Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt vội dùng hai tay nhận lấy, ngay sau đó cô cười nói: “Cháu khá tốt, không hề cảm thấy mệt mỏi, chỉ là cổ tay hơi đau thôi, không có gì đáng ngại” Nói rồi cô uống một ngụm trà, vung cổ tay mấy cái, lập tức đã cảm giác khá hơn rất nhiều.
“Lần này thật sự phải cảm ơn cháu, trước đó chú đồng ý việc ép cưới Húc Hàn với Úy Mẫn Nhi, thật sự là già nên hồ đồ rồi. Cháu còn khiến người khác yêu mến hơn con gái nuôi Úy Mẫn Nhi của chú, hơn hết, quan trọng nhất vẫn là chú nhìn ra được hai người các cháu thật tâm yêu nhau.”
“Cảm ơn chú, vậy chú xử lý với Úy Mẫn Nhi thế nào?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
Triệu Phiên Vân ngồi đối diện cô, nói: “Trước đó không phải Thiết Quý Hoành rút khoản đầu tư năm trăm triệu euro từ thương hiệu quần áo của nó à? Vậy giờ chú sẽ bỏ ra, cũng coi như đền bù, dù sao nó cũng là nhận chú làm cha nuôi.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Cũng được, chẳng qua thì Úy Mẫn Nhi cũng quả thực rất biết làm ăn.”
“Đó là do con bé có bối cảnh gia tộc tốt, cha mẹ của con bé đều vô cùng yêu nó, cộng thêm nó vốn dĩ cũng rất thông minh, cho nên trong việc làm ăn đều sẽ làm ít nhưng hiệu quả cao. Có điều đúng như Húc Hàn nói, Mẫn Nhi tính toán quá kĩ, cho nên Thiết Quý Hoành rút vốn, về mặt tình cảm cũng có thể tha thứ.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, Triệu Phiên Vân nói: “Chẳng qua nghe nói Thiết Quý Hoành cảm thấy rất hứng thú với Tiểu Nguyệt?”
Kỷ Hi Nguyệt lập tức dở khóc dở cười, nói: “Chú, cháu không thể khống chế điều này được. Cháu cảm thấy Thiết gia chủ cảm thấy hứng thú với con cũng là bởi vì cháu là bạn gái của anh Hàn. Anh ấy tựa hồ muốn làm rõ vì sao anh Hàn lại thích cháu.”
“Có lý. Cháu có biết Thiết gia chủ luôn rất bội phục Húc Hàn, cũng thường so sánh với Húc Hàn, cho nên cháu có khả năng hấp dẫn Húc Hàn thì Thiết gia chủ nhất định sẽ cảm giác hiếu kì.” Triệu Phiên Vân cười: “Trước đó chú cũng rất tò mò, chẳng qua bây giờ chú đã biết.”
“Hả? Chú biết cái gì?” Kỷ Hi Nguyệt hơi đỏ mặt, nói.
“Bởi vì cháu là một cô gái lương thiện, còn nghĩ cho Húc Hàn đủ điều, điểm này cũng đã đủ để Húc Hàn thích cháu.” Triệu Phiên Vân cười hiền lành.