Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 5197: Huyết trì đâu?



Cùng lúc đó, trước huyết trì, ma khí ngập trời đã biến mất sạch!

Huyết trì cạn khô!

Lộ ra một hố sâu khổng lồ!

"Người mà các ngươi nói đâu?”

"Huyết trì đâu?"

"Con ma long ăn thịt người đó đâu?"

'Tam hộ pháp quay đầu lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm tông chủ Chiến Tông! Tông chủ Chiến Tông ngớ ra: "Này... cái này... tôi cũng không biết!"

"Huyết trì này đã tồn tại ở đây được mấy năm, con ma long trong hồ đã ăn thịt rất nhiều tu võ giải"

"Thậm chí, các đời tông chủ Chiến Tông còn muốn nhảy vào huyết trì, nhưng đều bị tổn thất nặng nề!"

"Rốt cuộc huyết... huyết trì này hôm nay bị sao ấy nhỉ, sao có thể cạn khô được!"

Không chỉ ông ta! Các thành viên khác của Chiến Tông cũng mang vẻ mặt không thể tin nổi! Hoa Du Nhiên nói: "Tên nhóc đó chết rồi hả?"

'Tam hộ pháp lắc đầu quả quyết: "Không thể nào! Thể chất Hỗn Độn là điện chủ đời đầu của Côn Luân Điện, là nhân vật quan trọng được dự báo trước!"

"Cậu có chết ở đây thì cậu ta cũng không thể chết được!” Hoa Du Nhiên trợn tròn mắt, không thốt lên nổi một câu! "Thể chất Hỗn Độn?"

Nhóm nhân vật cấp cao của Chiến Tông đưa mắt nhìn nhau! Đột nhiên.

Tông chủ Chiến Tông móc ra một chiếc ngọc cổ từ trong ngực, nó đang lóe

"Đã xảy ra chuyện gì?" Tam hộ pháp lạnh lùng quay đầu lại.

Tông chủ Chiến Tông không dám dấu: "Mỏ quặng của Chiến Tông tôi có biến!"

Tam hộ pháp nhả ra một chữ: "Nhận!"

Tông chủ Chiến Tông không dám chậm trễ, ông ta rót một cỗ lực lượng vào. ngọc cổi

Giây tiếp theo.

Ngọc cổ truyền ra một giọng nói hoảng sợ: "Tông chủ, xảy ra chuyện lớn rồi! Có một thanh niên và một con huyết long đang đánh vào mỏ quặng... a..."

Người đó hét thảm một tiếng!

Sau đó đến đây là dừng phát tiếng!

"Này..." Nét mặt các thành viên của Chiến Tông biến sắc! Tam hộ pháp nhếch môi cười: "Nhìn đi, huyết long? Thanh niên!"

"Chính là cậu ta, chúng ta đi!"

Sâu trong Mỏ Ma.

"Chít chít chít..."

Mười mấy con chuột lao nhanh tới.

Hai vợ chồng bị chặn lại trong một lối đi!

"A aaa...!' Mặt đất dùng ma huyết màu tím, khắc một trận pháp, Dạ Huyền điên cuồng gào thét, đôi mắt sung huyết, máu trên người liên tục rót vào trận pháp màu tím.

'Tạo ra một màn chắn, chặn lại cửa động!

Dưới sự công kích luân phiên của mười mấy con chuột bên ngoài!

Vầng sáng trên trận pháp xuất hiện các vết nứt!

"Anh Huyền, thôi bỏ đi! Bỏ đi! Đừng cố nữa, cứ tiếp tục thế này anh sẽ chết đó!" Diệp Thanh Lam bám chặt lấy cánh tay Dạ Huyền, nước mắt rơi như mưa.

Dạ Huyền lắc đầu kiên quyết: "Lam Nhi, anh không thể để em chết!" "Minh Nhi đã tìm được vị diện này, nó sẽ tới tìm chúng ta nhanh thôi." "Em đi trước, anh ở đây chặn lũ nghiệt súc này!”

Diệp Thanh Lam khóc to: "Không được, muốn ởi thì cùng đi!"

"Muốn chết thì cùng chết!"

Dạ Huyền quay đầu lại, quát một tiếng: "Em nói linh tinh gì vậy? Anh là người đàn ông của em, anh bảo em đi, em phải đi cho anh!"

"ĐiI Đi đi"

Diệp Thanh Lan lắc đầu nguầy nguậy! "Phụt!"

Dưới sự tấn công của lũ chuột, trận pháp màn sáng tiếp tục nổi

"Anh Huyền..."

Diệp Thanh Lam khóc lệ rơi đầy mặt: "Em không đi!"

Dạ Huyền thấy vậy, thở dài một tiếng: "Được thôi, nếu em không đi, vậy chúng †a cùng chết vậy!"


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv