Tần Vinh An vung tay tát mạnh một cái, khiến Ô Bách Thuận ngã nhào xuống đất.
“Ô Bách Thuận, ông làm việc cái kiểu đó hả? Con tôi chết rồi, chuyện này ông không thể thoát khỏi liên can đâu!”, Tần Vinh An như quả bom bùng nổ.
Vợ ông ta đã qua đời từ sớm.
Cũng vì Tần Thiếu Dương được chiến thần Đường Kình Thương yêu quý nên mới ủng hộ cho nhà họ Tần!
Bây giờ Tần Thiếu Dương đã chết.
Đường Kình Thương không còn vướng bận gì nữa, thì sao mà tiếp tục ủng hộ cho nhà họ Tần?
Vì thế, Tần Vinh An không chỉ mất đi một đứa con trai, mà còn mất đi sự ủng hộ của một trong mười đại chiến thần Long Hồn!
Tổn thất đó còn khiến ông ta khó chịu hơn cả mất đi con trai.
“Ông Tần, chuyện này không liên quan gì đến tôi, là thanh niên tên Diệp Bắc Minh kia làm”, Ô Bách Thuận sắp khóc đến nơi.
“Cậu quả nhiên là Diệp Bắc Minh!"
Ở bên cạnh Tần Vinh An còn có một người đàn ông của đảo quốc Đông Doanh.
Masao Tokugawa!
Ông ta từng thấy ảnh chụp Diệp Bắc Minh.
Vừa tới đây ông ta đã cảm thấy Diệp Bắc Minh quen mắt.
Quả nhiên là anh!
“Mày chính là Diệp Bắc Minh hả?”, Tần Vinh An chợt sững người, sau đó hét lớn: “Tao không cần biết mày là ai! Giết chết nó cho tôi!”
“Ông Tần, tôi góp một tay!”
Trong mắt Masao Tokugawa đầy vẻ độc ác tàn nhẫn: “Nó phá hủy thương hội Đông Doanh của tôi, tôi vẫn chưa tính sộ với nó!”
“Hôm nay có thêm thù mới của ông Tần, cộng với thù cũ với người Đông Doanh, chúng ta tính chung!”
Hai tên người Đông Doanh đi từ sau lưng Masao Tokugawa ra.
Hơi thở của bọn họ cực kỳ âm u, lạnh lẽo hệt như loài rắn độc!
“Masao Tokugawa, chuyện người Long Quốc tôi không mượn người Đông Doanh ông nhúng tay vào!”, Tần Vinh An lạnh lùng nói.
Khiến con người ta cảm thấy khá bất ngờ!
“Ông Tần, ông chắc chứ!”
Nếu ra tay, chắc chắn sẽ giết chết Diệp Bắc Minh!
Thương hội Đông Doanh bị diệt, bây giờ toàn bộ Giang Nam đã nằm trong sự kiểm soát của Diệp Bắc Minh!
Masao Tokugawa không thể tiếp tục kế hoạch của mình nên mới tới Long Đô, chuẩn bị tìm kiếm cơ hội khác.