Cô và Tô Minh như có thần giao cách cảm, cô lập tức chắc chắn rằng Tô Minh là đang nhớ tới sự việc đêm đó ba năm trước, suýt chút nữa thì mềm nhũn hai chân, vô cùng thẹn thùng.
“Được rồi, đi thôi”, Diệp Mộ Cẩn thấy dáng vẻ liếc mắt đưa tình kia của Tô Minh và Lam Tuyết, nếu không có sự hiện diện của cô ta, hai người họ có lẽ đã thực sự làm loạn rồi, cô trừng mắt nhìn Tô Minh một cái rồi xuống lầu, đi ra khỏi Giáo Tôn Các.
Tô Minh hoàn hồn, cùng Diệp Mộ Cẩn bước ra ngoài.
Advertisement
Trên đường đến võ trường, Diệp Mộ Cẩn đột nhiên nói: "Em vừa nhớ ra một chuyện, đêm nay chúng ta sẽ tham dự một cuộc đấu giá tại Đế Thành”.
“Rất quan trọng à?”
“Đối với anh mà nói thì vô cùng quan trọng”, Diệp Mộ Cẩn chớp chớp đôi mắt đẹp: “Anh cứ biết thế đi, dù sao chỉ cần giành được vật phẩm đấu giá đó, anh nhất định sẽ rất ngạc nhiên”.
…
Nhà Công Tôn.
Công Tôn Thần đang báo cáo với bố mình về những chuyện của ngày hôm nay.
Công Tôn Hạ nghiêm túc lắng nghe.
Rất lâu sau đó.
“Đúng là một siêu cấp yêu nghiệt trăm năm khó gặp mà!”, Công Tôn Hạ thở dài.
“Bố, bây giờ phải làm sao đây?”, đáy lòng Công Tôn Thần đã không còn tự tin nữa, thậm chí cũng không còn muốn tìm Tô Minh gây rắc rối nữa, Diệp Mộ Cẩn cho dù xinh đẹp, bản thân si dại đến đâu cũng không quan trọng bằng tính mạng!
“Con nhìn bộ dáng hiện tại của mình xem, chỉ như vậy đã bị dọa cho không còn hình người rồi?”, Công Tôn Hạ hừ lạnh một tiếng, có chút bất mãn với dáng vẻ sợ sệt của con trai mình.
Công Tôn Thần không hé răng, chỉ cúi thấp đầu.
"Đại tiểu thư nhà họ Hứa bên kia vừa gửi tin tức chính xác đến, năm ngày sau sẽ đến Đế Thành”, Công Tôn Hạ trầm giọng nói: “Lần này cô Hứa sẽ dẫn theo bà lão họ Du kia làm người bảo vệ”.
“Hả?”, Công Tôn Thần cả người run lên: “Bà lão họ Du? Chính là nhị trưởng lão của Cửu Hư Tông sao?”
“Đúng vậy”, Công Tôn Hạ gật đầu: “Là sự tồn tại ở cảnh giới Thiên Vị trung kỳ”.
“Vậy thì tốt rồi”, Công Tôn Thần kích động tới đỏ bừng mặt: “Vậy tên Tô Minh kia chết chắc rồi!!! Nhất định phải chết!”
Tô Minh cho dù mạnh mẽ yêu nghiệt tới mức nào cũng không thể là đối thủ của nhị trưởng lão Cửu Hư Tông đã tiến nhập cảnh giới Thiên Vị trung kỳ.
“Còn có một việc nữa”, Công Tôn Hạ hít sâu một hơi nói: “Tối nay Đế Thành sẽ có một cuộc bán đấu giá, ở đó sẽ xuất hiện một cây nhân sâm”.
“Nhân sâm thì đã thế nào? Nhà Công Tôn không phải đã có rất nhiều rồi sao?”
“Nhân sâm 1000 năm tuổi”.
Công Tôn Thần ngẩn người, 1000 năm? Nói giỡn sao? Thông thường, nhân sâm 100 năm tuổi đã vô cùng khan hiếm. Nhưng nhìn dáng vẻ kia của bố mình chắc chắn không phải đang nói chuyện đùa.