Chương 1163
“Này, mấy người dừng tay, đừng kéo xe đi.” Lâm Vân khoát tay với bọn họ.
“Nhóc con, cậu muốn làm gì? Muốn xen vào việc của người khác à?” Tên béo mặc cảnh phục nhướn mày nhìn Lâm Vân.
Hiển nhiên, gã béo mặc cảnh phục này là người đứng đầu đám người này.
“Không phải tôi lo chuyện bao đồng mà tôi đến giải quyết vấn đề.”Lâm Vân thản nhiên nói.
“Muốn giải quyết thì rất đơn giản, giao 17 triệu tiền phạt thêm 3,5 triệu tiền làm giấy thông hành bổ sung thì xe sẽ không bị giữ.” Tên béo mặc cảnh phục ôm cánh tay nói.
“21 triệu đúng không, tôi nộp cho anh ta.”
Lâm Vân vừa nói vừa lấy ra 21 triệu tiền mặt đưa cho tên béo mặc cảnh phục.
Sau khi tên béo mặc cảnh phục nhận tiền thì mặt mày lập tức rạng rỡ.
“Sớm lấy tiền ra thì có phải không có chuyện gì không.Đi, nếu tiền đã nộp thì chuyện này coi như xong.”
Sau khi tên béo mặc cảnh phục nói xong lập tức quay người chuẩn bị rời đi.
“Chờ một chút.”
Lâm Vân tiến lên ngăn cản gã ta, tựa cười mà không phải cười nói:
Chuyện xe giải quyết rồi, nhưng chuyện của anh và anh ấy vẫn chưa còn đâu.”
“Cậu có ý gì?”Tên béo mặc cảnh phục nghi hoặc hỏi.
“Anh vừa đánh anh ấy một bạt tai, chuyện này e rằng còn phải tính riêng một lần.”Lâm Vân cười lạnh nói.
“Cậu muốn tính thế nào?”Tên béo mặc cảnh phục nhìn Lâm Vân.
“Anh đánh anh ấy một bạt tai, đương nhiên là để anh ấy trả một bạt tai này lại, hợp tình hợp lý đúng không?”Lâm Vân thản nhiên nói.
Sau khi tên béo mặc cảnh phục nghe vậy thì lập tức biến sắc.
“Đúng! Đánh trả lại! Đánh trả lại!”
Quần chúng vây xem xung quanh đều ồn ào hô, bọn họ cũng không ưa nhìn những người này, hiện tại có người đi đầu dĩ nhiên bọn họ sẵn lòng đi theo ồn ào.
Lâm Vân quay đầu nhìn tài xế minibus nói:
“Ông anh, anh qua đây trả lại cho anh ta một cái bạt tai kia.”
“Cái này…”
Tài xế minibus có vẻ do dự.
Dù sao anh ta chỉ là một nhân vật nhỏ ở tầng lớp dưới cùng, sau này cũng còn phải đến đây lấy hoa quả, nếu như đánh tên béo mặc cảnh phục này, thì e sau này sẽ gặp nhiều rắc rối.Đây là điều anh ta cần suy tính.
Lâm Vân thấy anh ta do dự mới nói: “Ông anh, vậy để em làm thay anh cho.”
Ngay sau đó Lâm Vân đánh một cái bạt tai về phía tên béo mặc cảnh phục.
“Bốp!”
Dưới một bạt tai của Lâm Vân, tên béo mặc cảnh phục nam này lập tức bị té lộn nhào một vòng trên mặt đất.
Mặt của anh ta lập tức sưng đỏ tấy lên.
Đùa à, bây giờ Lâm Vân đã là một tu sĩ, cho dù Lâm Vân không dùng nội lực thì lực tay cũng rất lớn, đánh một bạt tai này sao tên béo mặc cảnh phục chịu nổi chứ?
“Hay!”
Quần chúng vây xem bên cạnh thấy vậy đều vỗ tay khen hay.