Editor: Nha Đam
Dạo này có nhiều bạn vote ☆ cho truyện của mình nên có động lực để làm. Đang bận nhưng vẫn cố ra chương mới cho các bạn đọc ?
************************
Kỷ Miên nhíu nhíu mày, không để ý.
Đối phương lại theo đuổi không bỏ, thiếu niên có chút không kiên nhẫn mà cầm lấy chén rượu.
Người hầu lúc này mới lễ phép mà mỉm cười, bưng khay rời đi.
Kỷ Miên rũ mắt nhìn nhìn chén rượu trong tay, vừa vặn có chút khát nước, liền bưng lên miệng uống mấy ngụm.
Ân Dao Dao thấy Kỷ Miên uống xong rượu, cô ta vén tóc, bưng lên một ly rượu mới khác, giày cao gót ưu nhã dẫm lên đi về phía thiếu niên.
Ân Dao Dao khẽ cười một tiếng, "Thật theo nha, bạn học Kỷ."
Kỷ Miên nhíu nhíu mày, mùi nước hoa trên người đối phương thập phần gay mũi, thiếu niên theo bản năng mà lui về phía sau một bước.
Ân Dao Dao bị động tác đối phương làm cho có chút xấu hổ.
Cô ta khẽ mở đôi môi đỏ: "Bạn học Kỷ, tớ là Ân Dao Dao. Cậu có khả năng là đã nghe qua tớ."
Ân Dao Dao hơi hơi nâng nâng cằm.
Cô ta chính là được công nhận là hoa hậu giảng đường của trung học đế đô.
Theo lý, đối phương nhiều ít cũng có chút nghe thấy.
Huống hồ, tính tình của Kỷ Miên lại cao lãnh, cũng là nam sinh, không có khả năng không thích nữ sinh xinh đẹp.
Ân Dao Dao đối vẻ đẹp của mình vẫn là thập phần tự tin.
Cô ta không tin Kỷ Miên sẽ không thích cô ta.
Huống chi......
Ân Dao Dao câu môi cười cười.
Qua đêm nay......
Kỷ Miên hơi híp mắt.
Ân Dao Dao?
Thiếu niên nhíu mày, tầm mắt nhìn Ân Dao Dao thập phần lãnh đạm.
Ân Dao Dao cảm giác độ ấm quanh thân giống như đột nhiên giảm xuống vài độ.
Cô ta không khỏi rùng mình một cái.
Ra vẻ xấu hổ mà ngượng ngùng rời đi.
Chỉ chốc lát, Kỷ Miên cảm giác có chút hanh khô, thân thể bắt đầu nóng lên.
Thiếu niên nhíu nhíu mày, buông chén rượu, trực tiếp hướng đi toilet.
Cách đó không xa Ân Dao Dao thấy một màn như vậy, khóe miệng hơi hơi giơ lên, lặng lẽ đi theo phía sau thiếu niên.
......
Phong Thiển đột nhiên nhận được cảnh báo của hệ thống.
【 Cảnh báo cảnh báo! Mảnh nhỏ có nguy hiểm, mời ký chủ lập tức đi tới trước toilet ở tầng 1. 】
Phong Thiển sửng sốt.
Mảnh nhỏ đến?
Có nguy hiểm?
Phong Thiển chớp chớp mắt, vội vội vàng vàng rời đi.
Để lại Phong Hoài với vẻ mặt mờ mịt.
Phong Thiển lao xuống sân khấu, Phong Hoài bất đắc dĩ lại sủng nịch mà cười cười, tiếp tục nói chuyện với khách ở hiện trường.
Phong Thiển rất nhanh liền đến toilet nam ở tầng 1.
Cô mị mị mắt, giơ tay vặn của nắm cửa nhà vệ sinh.
Không mở ra.
Bị khóa trái?
Toilet mơ hồ truyền đến tiếng nước ào ào.
Hơi thở quanh thân cô hơi thở đổi đổi.
Con ngươi nhuyễn manh nhiều vài phần sắc bén.
Phong Thiển lui về phía sau vài bước, nhấc chân dùng sức đá một cái.
Ầm vang một tiếng.
Cửa bị đá văng.
Cô thấy được cảnh tượng bên trong.
Kỷ Miên cau mày, khuôn mặt đỏ ửng không bình thường.
Thiếu niên không ngừng lui về phía sau, một nữ nhân chính đang tiến gần về phía hắn.
Ân Dao Dao cổ áo mở một nửa, bên trong phong cảnh như ẩn như hiện.
Phong Thiển nguy hiểm mà híp híp mắt.
Tức giận!
Cô tiến lên chắn trước mặt thiếu niên, một phen đẩy Ân Dao Dao ra.
Phong Thiển sức lực có chút lớn, Ân Dao Dao bị đẩy ngã trên mặt đất, ăn đau đến hét lên một tiếng.
Phong Thiển nguy hiểm mà trừng mắt nhìn Ân Dao Dao liếc mắt một cái.
Quay đầu nhìn về phía Kỷ Miên.
Thiếu niên trên trán phủ đầy mồ hôi hơi mỏng.
Phong Thiển tiến lên, giơ tay thử thử trán hắn.
Thật nóng.
Tay cô lạnh lẽo lạnh lẽo, thiếu niên cảm giác thập phần thoải mái, mơ mơ màng màng mà cọ cọ.
Phong Thiển bị Kỷ Miên làm động tác này ngốc một chút.
Cọ...... Cọ?!
Mảnh nhỏ thật đáng yêu!
Phong Thiển thu hồi tay, tâm tình có chút vi diệu.
Trên trán lạnh lẽo đột nhiên biến mất, Kỷ Miên bĩu môi, đột nhiên ôm lấy cô gái trước mặt, cúi đầu đem mặt chôn ở cổ cô.
Trên người thiếu niên thực nóng.
Phong Thiển ý thức được không thích hợp, lập tức đỡ thiếu niên đi ra ngoài.
Phong Thiển tránh đám người trộm đem Kỷ Miên đưa vào xe Hứa Thâm.
Hứa Thâm sửng sốt một chút, không nghĩ tới Phong Thiển nhanh như vậy liền ra.
Còn có, đứa nhỏ này là chuyện như thế nào?
Phong Thiển nâng mặt Kỷ Miên, nghiêm túc hỏi: "Nữ nhân kia là ai?"
Cũng dám bắt nạt mảnh nhỏ!
Kỷ Miên có chút mơ hồ, hắn theo bản năng mà tới gần cô, rầu rĩ mà nói cái tên.
"Ân Dao Dao."