Diễn Giả Thành Thật

Chương 70:



Hậu kỳ của “Oán ca” có thể nói dùng tốc độ tên lửa hộc máu hoàn thành, Lậu Phong và nhân viên biên tập không ăn không ngủ cả tháng để biên tập đến thước phim cuối cùng.

Nhưng đổi lại là một tin xấu, bởi đề tài quá nhạy cảm nên không qua được vòng kiểm duyệt, không thể ra rạp.

Lậu Phong khiếu nại thất bại, không thể so với “Chỉ cần yêu”, một phim chỉ là thanh xuân vườn trường vui vẻ, đề tài của “Oán ca” nặng nề hơn, quốc nội không thể chấp nhận nội dung cùng đề tài như vậy.

Lậu Phong biết tin thì buồn rất lâu, Tô Cách gọi điện mấy lần đều không chịu nghe. Cậu còn đến thẳng nhà gõ cửa muốn rụng tay cũng không có người mở cửa, đành phải trèo cửa sổ vào, liền thấy người nằm bẹp dưới đất như xác chết.

Tô Cách vội vã chạy qua lay lay y, thấy hô hấp đều đặn, cũng không có dấu hiệu cảm sốt, chẳng qua đang ngủ say mới yên tâm.

Cậu ngồi bên cạnh, cũng không nỡ lòng phá giấc, vì đầu tư tâm huyết cho cả dự án nên chắc chắn đã ăn không ít đắng, lâu rồi chưa nghỉ ngơi tử tế đi.

Khoảng ba, bốn tiếng sau Lậu Phong mới lơ mơ tỉnh, đau đầu mở mắt, thấy Tô Cách ngồi cạnh mới giật mình: “Sao cậu lại ở đây?”

“Tôi sợ anh chết trong nhà nên đến xem sao.” Tô Cách tức giận nói.

Lậu Phong ngồi dậy đáp: “Chết cái gì mà chết! Chẳng lẽ cậu chưa nghe qua câu hoạ phải gieo nghìn năm à?”

“Vâng vâng! Rốt cuộc thì anh cũng thừa nhận mình là đại hoạ rồi!” Tô Cách phì cười.

Lậu Phong ý thức được mình nói hớ, xua tay phản đối: “Còn lâu nhá!”

Sau đó mới hỏi: “Cậu đến làm gì?”

“Gọi điện mãi không được, tôi sợ anh vì phim bị trả về mà nghĩ quẩn nên tới kiểm tra.” Tô Cách thành thật.

“Sao mà phải nghĩ quẩn? Cậu đừng quên mục tiêu của tôi là phải cầm giải lớn về! Bây giờ vẫn không đổi!”

“Nhưng không ra rạp được thì tranh giải kiểu gì?”

“Cậu đúng là đồ ngốc, thị trường nội địa căn bản không ảnh hưởng, nếu có thể thì phải vươn ra biển lớn, tham dự các liên hoan phim quốc tế ấy! Hơn nữa thị trường quốc tế rất cởi mở, chỉ cần có thêm bản tiếng Anh là có thể công chiếu ở nước ngoài.”

Nói thì đơn giản, nhưng thực tế thì không phải dùng một câu là giải quyết được. Trong nước đã không được duyệt, mà vươn ra thị trường quốc tế lạ nước lạ cái, muốn công chiếu chẳng dễ, càng không nói đến liên hoan phim.

Tô Cách vẫn chần chừ: “Nhưng mà…”

“Được rồi mà, tôi sẽ có cách của mình, cậu đừng lo nghĩ quá. Đúng rồi, vừa vặn có kịch bản mới gửi mà tôi chưa nói. Thể loại thần tượng hiện đại, nam thứ, thật ra cậu thừa sức diễn nam chính, nhưng trước mắt…” Lậu Phong không nói tiếp, nam thứ cũng là cơ hội trời cho. Huống chi còn là nam phụ si tình, càng có thể lấy lòng khán giả, từ đó hút thêm cơ số fans.

Tô Cách im lặng một chút mới nói: “Vâng, anh đưa kịch bản đi, về rồi tôi đọc.”

“Ừ, trước mắt cứ tập trung vào công việc, về phần phim điện ảnh tôi sẽ lo liệu. Đừng quên tôi mới là ông chủ, mấy chuyện này không đến phiên diễn viên lo đâu!”

Tô Cách đọc kịch bản, là một bộ phim thần tượng hài hước nội dung thoải mái không mới lạ. Nam chính là người mới, hiện tại Tô Cách có thể nói là tương đối nổi, mời cậu vào vai phụ hẳn là cách lăng xê gà nhà của công ty chủ quản đi.

Dù sao giờ cũng rảnh việc, phân cảnh không nặng, nhân vật cũng vui vẻ, diễn như không diễn, còn có thể dùng làm điểm học thuật, nên cậu báo với công ty mình muốn nhận vai.

Công ty đương nhiên vui tay vui mắt, bên sản xuất cũng nhanh nhẹn quyết định ngày khai máy.

Tô Cách nhập đoàn, còn Trần Mục Dương bận bịu sự vụ mở công ty riêng, dù hai người sống chung trong một căn nhà thì Tô Cách cũng là ở đoàn mấy ngày, Trần Mục Dương làm tổ ở công ty giải quyết vấn đề chồng vấn đề.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv