Điếm Tiểu Nhị

Chương 60



Dựa theo nguyên tắc "nữ nhân tội gì làm khó nữ nhân", Bạch Liêm âm thầm cắn răng chịu đựng một danh kỹ (kỹ nữ) mà nàng không biết tên đang ôm lấy cổ nàng, ngồi trên đùi của nàng. Chẳng những phải nhịn xuống cảm giác tê dại trên đùi còn phải chịu đựng mùi son nồng đậm gay mũi kia, đồng thời còn phải thời thời khắc khắc cảnh giác che ngực, đẩy ra móng vuốt sói muốn tập ngực của nữ sắc lang này.

Nếu lúc này có người hỏi nàng đời này sự tình cuối cùng mà nàng hối hận là cái gì, Bạch Liêm lúc này sẽ không chút nào do dự mà trả lời: Nàng vừa rồi không nên ở thời điểm nhìn thấy Hiệp Giang Chu Hiệp đại công tử mà không trước tiên quay đầu đi, nàng không nên ở thời điểm gặp được Hiệp đại công tử mà cùng hắn giả vờ như chúng ta rất quen thuộc. Nàng không nên ở thời điểm nghe đến Hiệp đại công tử cùng Lâm thiếu gia hiện tại bộ dạng mê đắm đáng khinh đang ngồi đối diện mời nàng cùng đồng hành, trong lúc nhất thời đầu bị lư đá muốn "biết người biết ta" làm ra quyết định đồng ý, lại càng không nên ở thời điểm nhìn đến điểm đến là thanh lâu mà kích động như vậy, đem loại tình cảm sùng bái trong lòng đối với thanh lâu thuộc năm ngàn năm văn hóa lịch sử Trung Hoa biểu lộ không thể nghi ngờ trước mặt hai người này.

"Bạch công tử, đến uống một ngụm thôi." Danh kỹ áo xanh ngồi ở trên đùi Bạch Liêm một tay ôm lấy cổ Bạch Liêm một tay bưng một chén rượu kề đến bên miệng Bạch Liêm.

"Ô ô......" Bạch Liêm một tay ngăn cản bàn tay rót rượu vào miệng mình, một tay che chở ngực, không cho tay một nữ nhân khác tựa vào trên vai nàng mò vào ngực nàng, nháo đến vẻ mặt đỏ bừng.

"Ai, thật không nghĩ đến, Bạch huynh trong nhà có một Tiêu tiểu thư - nữ nhân xinh đẹp như thiên tiên vậy, mà lại còn......" Lâm công tử nói lời này, cười hắc hắc, trong mắt mang theo vẻ khinh bỉ tiếp tục nói:"Thì ra Bạch Liêm cũng là một người phong lưu." Lâm công tử một tay vuốt ve nữ nhân trong lòng, đáng khinh nhìn Bạch Liêm bị hai nữ nhân làm cho không hề có lực chống đỡ.

Hiệp Giang Chu bưng lên chén rượu trên bàn, nhìn Bạch Liêm ở đối diện bị hai nữ tử thanh lâu quấn quít đến luống cuống tay chân, trong mắt hiện lên một tia sát ý.

"Dừng....." Bạch Liêm không thể nhịn được nữa, đỏ mặt, cũng quên nguyên tắc "nữ nhân tội gì khó xử nữ nhân", không chút nào thương hương tiếc ngọc một phen đẩy ra người ngồi ở trên đùi mình, cũng không xem xét mình có làm người ta ngã xuống đất hay không, đứng lên, cũng không để ý một nữ nhân khác tựa vào trên người nàng cũng bị ngã.

"Ôi......" Hai nữ nhân ngã thành một đoàn.

Đột nhiên xảy ra biến cố, làm cho Hiệp đại thiếu gia cũng dừng lại động tác uống rượu, Lâm thiếu gia cũng vẻ mặt kinh ngạc nhìn Bạch Liêm đứng lên thở phì phò, mấy nữ tử đang gắp rau rót rượu cũng đều ngừng động tác trên tay.

"......" Bạch Liêm thở phì phò, một tay lặng lẽ xoa đùi vừa rồi bị người ta xem là ghế dựa thịt, trong lòng chửi bới vừa rồi nữ nhân kia thoạt nhìn xinh đẹp như vậy, cũng thật nặng, chân đều mất cảm giác, cũng không biết có thể bị máu không lưu thông hay không?

"Bạch công tử, đây là...... Hắc hắc, bản công tử vừa còn tưởng rằng Bạch công tử là một người biết thương hương tiếc ngọc, không nghĩ....." Lâm thiếu gia hai mắt trộm liếc nhìn mấy nữ nhân ở dưới đất, động tác trên tay không giảm.

Bạch Liêm nhìn hai nữ nhân ngã thành một đoàn dưới đất, bỏ qua ánh mắt u oán của các nàng, chắp tay nói với Hiệp thiếu gia:"Hiệp thiếu gia, Bạch Liêm nhớ tới còn có việc phải xử lý, đi trước một bước." Nói xong xoay người chuẩn bị rời đi.

======================= Một nơi khác ===================

Tiêu Ảnh Nguyệt cùng Vị Ương các nàng bốn người vẫn như cũ ở nhã gian trên lầu nói chuyện phiếm chơi cờ, đàm tiếu chuyện nhân gian. Cửa phòng bị gõ vang, chỉ chốc lát một nữ nhân trung niên mặc diễm phục đẩy cửa tiến vào cúi người chào bốn người, sau đó cung kính nói với Vị Ương nói:"Đại lão bản, nhã gian nghênh đón khách quý!"

"Khách quý?" Vị Ương hơi hơi ngồi dậy, vẻ mặt tò mò nhìn Diễm di, người ở ngoài sáng để ý chuyện trong lâu, cũng chính là tú bà bên trong lâu.

"Hồi đại lão bản, Lâm đại thiếu gia cùng Hiệp đại công tử chọn phòng ở Trúc Uyển, đồng hành còn có......" Nữ nhân trung niên nói đến chỗ này ánh mắt nhìn về phía Tiêu Ảnh Nguyệt đang chơi cờ bên kia, cũng không tiếp tục nói gì.

"Nga?" Vị Ương theo ánh mắt của Diễm di nhìn về phía Tiêu Ảnh Nguyệt, sau đó nói:"Nga, đồng hành còn có người quen của chúng ta?"

"Ân!" Nữ nhân trung niên nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt không biết có nên nói ra hay không, dù sao người đồng hành kia nhưng là người của đại lão bản nàng.

"Diễm di, rốt cuộc là người phương nào?" Vị Ương trong lòng đã muốn đoán được tám chín phần, nhưng đây chính là thời cơ tốt nhất nhìn đến Tiêu băng nhân thất thố, không thể buông tha.

Tiêu Ảnh Nguyệt cũng xoay người hơi hơi nhíu mi liếc mắt nhìn Vị Ương vẻ mặt xem kịch vui một cái, quay đầu nhìn Diễm di, ý bảo nàng nói tiếp.

"Đại lão bản, người đồng hành cùng Hiệp đại công tử cùng Lâm thiếu gia còn có, Tiêu Bạch Liêm Tiêu công tử." Diễm di nói xong, cúi đầu không dám nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt, trong lòng cũng hơi hơi thở dài, vì Tiêu công tử kia cảm thấy đồng tình đồng thời cũng thay Tiêu lão bản của nàng thấy không đáng. Nàng hiện tại chỉ hy vọng Tiêu đại tiểu thư sẽ không giận chó đánh mèo nàng là tốt rồi, từ khi vị cô gia Tiêu phủ này tiến vào lâu, lòng của nàng liền bất an không ngừng. Hôm nay mọi người như thế nào đều giống như đã ước hẹn tốt lắm, đều chọn tốt ngày xuất môn đây, người nên đến hay không nên tới đều xuất hiện cùng nhau, Tiêu đại tiểu thư khó được một lần đến lâu, vị cô gia Tiêu phủ mà nàng chỉ vừa nghe tên cùng xem qua bức họa, chưa từng gặp mặt cũng vào được, nhưng lại là....

"Ha ha...... Ta nói băng nhân, chớ không phải là ngươi hầu hạ không đủ chu đáo, làm cho phu quân bất mãn muốn đi ra ngoài tìm hoa vấn liễu." Vị Ương lúc này là hoàn toàn vui sướng khi người gặp họa, nàng chờ xem băng nhân này biến sắc mặt đã thật lâu, hôm nay cơ hội rốt cục đã đến đây.

Tiêu Ảnh Nguyệt liếc mắt nhìn Chưa Ương một cái, khẽ nhíu mày.

"Diễm di, đi xuống hầu hạ thật tốt, chớ để chậm trễ cô gia của lâu chúng ta." Vị Ương cười lớn.

Thanh Ảnh lúc này cũng hoàn toàn là một bộ ôm tâm tình chờ xem kịch vui giống Vị Ương, trong ba người chỉ còn lại một mình Khởi Vũ hơi hơi thở dài, lắc đầu nhìn hai người Vị Ương cùng Thanh Ảnh e sợ thiên hạ bất loạn.

"Đại lão bản, này....còn có một chuyện, khách nhân ở Trúc Uyển điểm danh mời hoa khôi mới tiến lâu, Khởi Vũ tiểu thư." Đây là chuyện để cho nàng khó xử.

"Nga, Diễm di, ngươi trước đi xuống hảo hảo chiêu đãi, việc này tự ta an bài!" Vị Ương lời tuy là nói với Diễm di, nhưng ánh mắt nhìn lại là Tiêu Ảnh Nguyệt bên kia.

=====================================

Bạch Liêm nói xong mới xoay người chuẩn bị rời đi, không đợi nàng đi tới cửa, cửa phòng đột nhiên bị gõ nhẹ vài cái, thanh âm một nha hoàn truyền đến:"Các vị công tử, Khởi Vũ tiểu thư đã đến!" Vừa nói xong đồng thời cửa phòng bị đẩy ra, không đợi Bạch Liêm phản ứng, một nữ tử mặc tử y, khăn lụa màu trắng che mặt đẩy ra cửa phòng chậm rãi xuất hiện ở trước mặt nàng.

Thời điểm Bạch Liêm nghe được là Khởi Vũ, kinh ngạc dừng lại cước bộ, đợi cho người chậm rãi tới gần, tính cả khi nha hoàn ôm cầm đi theo phía sau cũng tiến vào, ánh mắt Bạch Liêm cũng chống lại cặp mắt đen như mực lộ ở bên ngoài khăn lụa của người một thân tử y (áo tím) đi ở phía trước, thân thể muốn bước đi trong nháy mắt liền cứng ngắc, miệng cũng bởi vì kinh ngạc mà khẽ nhếch lên. Cặp mắt kia vốn nên là xa lạ, nhưng làm cho nàng cảm thấy vô cùng quen thuộc, bên trong là trong trẻo nhưng lạnh lùng quen thuộc, thâm thúy quen thuộc.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Á vận hội khai mạc, đây là một sự kiện thực đáng giá cao hứng cùng tự hào. Nhưng là, nhưng là, nếu đừng tấp nập người ta như vậy hẳn là lại càng không sai!!!

_______Hết chương 60_______

Khỏi nói chắc mọi người đều đoán được nữ tử áo tím bước vào là ai rồi ha:))))

Đúng là chương sau đại lão bản sắp bắt gian tiểu Bạch tại địa bàn của ẻm đó =)))))

Tác giả viết bộ này chậm nhiệt thiệt cơ mà đọc một chương lại muốn đọc tiếp chương sau, tình tiết hấp dẫn gây tò mò với cả ngọt ngào quá trời nên một đống người như mình lọt hố =))))

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv